QUA SÔNG CHIỀU RÁNG NẮNG CHIỀU - Tạp bút Mang Viên Long



 “Vợ Tôi” là tên tập thơ thứ 5 của Trần Bảo Định do nhà xuất bản Văn Hóa - Văn Nghệ vừa ấn hành vào quý II năm 2014; sách dày 120 trang, gồm 109 bài thơ, dành viết cho vợ! Viết cho vợ, mà cũng chính là viết cho mình, cho bạn bè, cho tình yêu thương Quê nhà, trong suốt thời gian dài hơn bốn mươi hai năm…
        Từ bài thơ đầu “Gặp Em” (trang 7):
                “Tình cờ hái mận gặp em”
         Buổi gặp gỡ đầu tiên thuở ấy thật hồn nhiên, thơ mộng; chỉ là lúc “tình cờ hái mận” thôi - nó đến như một “ngẫu nhiên” bất ngờ, nhưng đã là một định số, cho dầu “nàng” thì “Vân vê tà áo lặng thinh/ chiến tranh ngày một đẩy mình phân ly”- mà đôi tâm hồn thì đã “Tự dưng lòng thấy nao nao/ mỗi khi quay gót là bao nhiêu buồn!”.
         Xa nhau biết buồn - là đã yêu! Biết yêu rồi.
         Buổi đầu mộc mạc, ít lời là vậy, mà tình yêu thì rất khắng khít, bất tuyệt. Đúng như M.Gorki đã nhận xét “Ở đâu lắm lời hoa mỹ, ở đó thiếu Tình Yêu chân thật”.
         Nhà thơ đã thật thà “thú nhận” ngay sau đó:
                 “Bóng hình em chạm tận cùng cõi yêu!”
         Chàng trai trẻ bấy giờ như đã bị “tiếng sét” của tình yêu làm cho ngây ngất, bởi vì vừa mới “gặp em” mà tình yêu thương nơi nhà thơ đã rất đậm đà (chạm tận cùng cõi yêu), rất xót đau khi chia tay (lòng tiều tụy đau): “Qua sông chiều ráng nắng chiều/ nỗi thương nhớ xé lòng tiều tụy đau”. Tôi nghĩ, cuộc tình của nhà thơ quả là một “tiếng sét” mầu nhiệm của định mênh; đã đem hai tâm hồn quyện vào nhau không thể chia cắt ngay từ buổi ấy. Yêu nhau đến thế, thì chuyện “Em Nhận Lời Cầu Hôn” (trang 8) và “Tiệc Cưới”  (trang 9) là chuyện phải đến, như hoa đúng ngày phải nở!
         Một lễ cầu hôn thật đơn giản:
                  “Chiến tranh vui ít, lo nhiều
                    Biết còn sống sót mà chìu chuộng nhau?
                    Thôi thì dăm miếng trầu cau
                    Một chai rượu lễ có nhau trọn đời”
         Một “Tiệc Cưới” được người Thầy kính yêu, bạn đồng môn, đồng đội tổ chức ngay trong rừng “không giống ai”:
                    “Bằng hữu chung tay làm tiệc cưới
                      Vịt gà, cá mắm; xóm giềng cho
                      Tập trung nấu nướng vui như hội
                      Chiêu đãi bà con một bữa no...”
           Và  tất cả đều nghĩ:
                      “Thương yêu chẳng ngại lành hay dữ
                        Dự lễ Tân hôn chấp nhận phiền”.
            Sở dĩ có sự gắn bó hy sinh cho nhau trong mọi cảnh ngộ, bất chấp mọi gian nguy, bởi vì cái tình đã chín, cái Tâm đã đạt: "Bạn bè thuở trước sống nhân văn”:
                        “Ngăn dòng nước mắt lòng câm nín
                          Có biết ngày mai gặp lại không?”.
               Lại một “Đêm Tân Hôn” (trang 11) giữa rừng sâu quạnh vắng, giữa bao mối hiểm nguy đang kề cận - đã để lại cho nhau nhiều ấn tượng sâu sắc không thể nào quên, cho dầu: “Thuyền hoa theo nước về xuôi/ Sóng Tiền Giang nhớ thương ơi quê nhà!”:
                “(…) Gối đầu mình gối chung lòng
                           Màn trời, chiếu đất, động phòng tân hôn”
               Từ thuở mới gặp nhau “rụt rè, em rút tay buông, thẹn thùng”, đến khi “vắng nhau, trông đứng trông ngồi/ gặp nhau lưỡi líu nghẹn lời yêu thương”, rồi “cô dâu phụ bếp trông nồi bánh/ chú rể lăng xăng tiếp bạn hiền” là một chuỗi dài thương yêu nồng nàn, lãng mạn; cho nên dù trải qua bao thử thách gian nan - trong “đêm tân hôn”, tình nghĩa vợ chồng càng thêm sâu nặng:
                           “Giờ thì, bến buộc chặt thuyền
                             Nghiệp duyên có lẽ từ tiền kiếp xưa?”
                 Sau đêm tân hôn là một “Bữa Cơm Chiều” (trang 12) tiễn biệt: “Cơm chiều bữa cuối cùng nhau/ tiễn chồng vào chốn binh đao dặm trường” -  chiến tranh đã cướp đi của tuổi trẻ bao niềm hạnh phúc, bao ước mơ về một mái gia đình sum họp, ấm êm. Tâm sự của nhà thơ từ khi “Đưa Vợ Xuống Đò”(trang 13):
                          “Thấp thoáng đò ngang bờ ngóng đợi
                            Đằm đằm nhớ vợ bến đầy vơi
                        … Đò xuôi bao khúc, buồn bao khúc
                           Sóng khói sương mai khuất dạng người!”
                   “Đằm đằm nhớ” là nỗi nhớ đăm đắm, duy nhất - vừa nhớ vừa dõi mắt xa trông, nhưng bóng người thì biền biệt! Trước đôi mắt nhớ tưởng ngậm ngùi ấy, chỉ có “đò xuôi” lờ lững, lạnh lùng và “khói sóng sương mai” hiu hắt mà thôi: “Đò xuôi bao khúc, buồn bao khúc! Khói sóng sương mai khuất dáng người”.
              Dõi theo từng trang thơ trong “Vợ Tôi”, người đọc như được dõi theo suốt cuộc hành trình vào đời  mà nhà thơ đã sẻ chia với vợ, gởi gắm cho con, trải lòng cùng người thân, bè bạn - và chúng ta đã nhận ra một điều: Trong nhiều tháng năm yêu thương nhau, họ ít có dịp “ngồi nhìn nhau”, mà chỉ “nhìn về một hướng”. Đó là sự yên lành của Quê nhà! (nhà văn Saint Exupery đã định nghĩa: “Yêu, không phải là nhìn nhau, mà nhìn về một hướng”). Sống là yêu, và đặc biệt là yêu cuộc sống. Chính vì nhờ có một tình yêu chân thật, cao thượng, mà nhà thơ (và vợ) đã vượt qua được bao thử thách gian nguy, để có ngày được trở về “Đãi Rượu Bạn” (trang 42) sau những năm tháng dài đao binh:
                 “Đã lâu gặp lại bạn xưa
                   Mừng rơi nước mắt, mừng chưa thõa lòng
                   Quê nhà liền dải non sông
                   Mà lòng thì cắt chia lòng xót đau

             (…) Mình cùng có một quê hương
                    Vì sao không thể yêu thương nhau cùng?

                     Đã lâu giờ mới trùng phùng
                     Sao gay gắt cãi lý cùn, sự kia?
                     Máu xương cho cuộc phân chia
                     Giờ xương máu lại muốn chia phận người!

             (…) Rượu tình nghĩa xóa bại thành
                    Nhớ chi những chuyện chẳng lành ngày xưa?”
              Có thể nghĩ, 109 bài thơ là 109 lời tâm tình chân phác, chí tình, của một tâm hồn rộng mở thương yêu; nhìn đời bằng đôi mắt cảm thông sâu sắc, bằng cõi lòng độ lương, bao dung với tất cả! Điều đáng ghi nhận ở “Vợ Tôi” là từ những vần thơ đầy tâm trạng, đầy xúc cảm nhi nhiên ấy, giúp chúng ta nhận ra “Tình Yêu là một kho tàng kỷ niệm” vô giá (Honore De Balzac) đã làm thăng hoa cho đời sống, là “Chân lý cuối cùng trên cõi đời nầy” (Voltaire).
             Bài thơ cuối tập là “Dặn Vợ” (trang 116) - một lần nữa, những lời “dặn dò” chân trực đã thể hiện đầy đủ tính cách phóng khoáng của chàng trai Nam bộ & tâm hồn chơn chất của nhà thơ trước lúc đi xa; khiến chúng ta không khỏi bàng hoàng, cảm xúc:
             “Đừng báo tin buồn, đừng tiếc thương
               Ngủ yên, mình ngủ giấc vô thường
              Chiều trăng tiễn biệt anh vào đất
             Một cõi nhân gian thế đã xong

             Không có vòng hoa, chẳng điếu tang
             Cờ đèn, kèn trống, nhạc rình rang
             Buồn lòng lối xóm, gây phiền bạn
             Em nhớ lời anh lúc trối trăng

              Đưa anh về an nghỉ quê nhà
              Mộ đất đơn sơ cỏ với hoa
              Sáng rạch Ba Tàu nghe gió hát
              Chiều sông Bảo Định sóng tình ca

              Thì cũng chỉ là chuyện biệt ly
              Xưa nay vẫn thế sự thường khi
              Nắp quan khép lại - người thiên cổ
              Đường rộng anh về - lúc khởi đi

               Vĩnh biệt mình, vĩnh biệt các con
               Khói sương giăng kín phố Saigon
               Thân tâm thanh thản rời dương thế
               Rũ sạch việc đời, việc nước non…”
                 Nơi đây, xin được gởi đến nhà thơ lời đồng cảm sau cùng:“Chúc mừng anh đã có một cuộc tình đẹp & một người vợ tuyệt vời & một cuộc sống đẹp, giữa cõi tạm lắm nỗi ưu phiền, điên đảo!”
 alt
Từ trái sang: Nhà thơ Triệu Từ Truyền & Mang Viên Long
& Nhà thơ Trần Bảo Định & Nhà thơ Ngô Đình Hải (Cafe SEN  Saigon, tháng 10/2014 - ảnh Nguyễn Hữu Duyên)

Quê nhà, cuối  tháng 10 /2014
M.V.L (Bình Định)

Read more…

NHỚ MẸ - Thơ Nguyễn Thủy



Mẹ là hạt nắng trong đời
Nhớ lời ru mẹ: Con còn nằm nôi
Gìơ con đã lớn nên người
Nhìn lên di ảnh mẹ tôi hiền từ…
Khói nhang vái mẹ ngàn lời
Vu Lan cha cũng khấn ngồi trông mong
Hiện về một cõi xa xăm
Nơi miền âm cảnh mẹ nằm sương giăng.
Khói hương quyện với gió trăng
Bên đồi hoang vắng mờ tăm lối về
Cha con khắc cốt lời thề
Lo cho sáu đứa tứ bề lập thân.
Bây giờ tế lễ Vu Lan
Trên bàn thờ mẹ khói nhang hương trầm
Cha con khấn vái thì thầm
Tay nâng ảnh mẹ bao lần lệ rơi…
Thân gầy guộc – mẹ mỉm cười
Môi trầu đỏ thắm cha ngồi ngẩn ngơ
Tám mươi năm nhớ một thời
Gìơ đây nhớ mẹ vọng lời từ thơ.

02 – 9 – 2009
N.T (Quảng Nam)
Read more…

NẾU TA KHÔNG LẤY ĐƯỢC CHÀNG - Thơ T.T.Hiếu Thảo



Nếu  ta không ly được chàng ta xin làm ht cát
Cát không ôm lâu không vương n gót chân hng?
Nếu ta không ly được chàng ta xin làm cây lá
 Lá tình su tin bit mt muà thu…
Nếu ta không ly được chàng ta xin làm cây c
Cây c tương tư bun chia s mt màn đêm
Nếu ta không ly được chàng ta xin làm   nhng phiến đá
Đá ngàn năm không vng tiếng hn thù
Đá âm nh nhàng như mt tiếng ru
Ôm tha thiết trái tim ngc tù rt l

T.T.H.T
Read more…

TRUYỆN TÌNH CŨ RÍCH - Truyện ngắn Nguyễn Hiếu

             
Nhà văn Nguyễn Hiếu
         

1.     Coi như những cuộc trò chuyện bây giờ.

          -  A lô.Alô. Em nghe thấy chưa?
- Anh yêu. Em đang nghe đây. Có chuyện gì thế?
               - Chẳng có gì đâu. Anh nhớ em nên gọi. Lúc nãy đi đâu mà không thấy trả lời. Lại đang ngồi với ai chứ gì?
               - Ngồi với ai đâu. Thịnh. Đừng có nghi nghi ngờ ngờ, ghen tuông như thế khổ em.
-  Thế sao không nghe máy?
               - Tự nhiên áp huyết của bố tăng vọt. Mặt mũi đỏ bừng. Tay run bần bật. Thằng Thành đi học. Mẹ sợ quá bắt em chạy ra hiệu thuốc đầu phố. Cửa hàng ấy lại không có loại thuốc ấy. Thành ra phải đến bốn hiệu thuốc nữa mới mua được. Mà lại toàn đi bộ. Anh biết không. Máy em để ở nhà. Thành ra…
- Không bịa đấy chứ?
               - Này. Thịnh đã thấy em nói dối bao giờ chưa? Còn anh ý à. Chiều qua lúc năm giờ anh đi đâu mà em gọi không thấy?
- Bố anh sai đến nhà chú Lâm. Chú dạy ở trường đại học nhân văn. Chú chơi với bố từ khi anh còn bé tí, lại nhận ông nội anh là bố nuôi. Nhà có con chó bông trắng hôm tết anh đưa em đến chơi em thích mê lên còn gì.
- Em nhớ rồi. Đến chú làm gì mà không nghe thấy em gọi?
- Khổ quá. Vào đến nhà, ngồi chưa đựơc mấy phút thì chú bị đột quỵ phải đưa vào bệnh viện. Chú bị tiểu đường lâu rồi. Tối hôm trước lại ăn nho của thằng Lai em họ anh gửi từ Mĩ về.
- Chả nhẽ trong bệnh viện không nghe thấy chuông điện thoại?
- Anh để chế độ rung. Lúc đó lại đang trong phòng cấp cứu. Ai cũng lo cuống lên khi thấy huyết áp của chú sụt đến gần không. Cho nên…
-  Không bịa đấy chứ ?
-   Liên. Anh thề. Đừng nghi oan cho anh.
-  Ngưòi già chán nhỉ.Ai cũng tiểu đường, áp huyết.
-  Thôi được rồi. Thế tối nay thế nào?
-  Bẩy giờ nhé. Chờ em ở đầu phố.
- Sao không để anh vào nhà?
- Mẹ thấy. Mẹ mắng. Mẹ bảo con gái con đứa tối nào cũng nhổng. Không lo gì việc nhà. Bố lại đang ốm như thế. Anh cứ đến nhé. Em sẽ nói em vào bệnh viện trông bố.
- Có phải hôm nào mình cũng đi đâu?
- Chứ còn gì nữa. Trừ có độc hai hôm vừa rồi em bận, Thịnh bận.
- Thôi đựơc rồi. Ra đúng giờ đấy. Đừng để anh đợi.
- Đựơc rồi. Mới chờ một tẹo mà đã… Thế mà bảo cái gì cũng vượt qua .Mà thôi em đùa đấy. Em yêu anh.
- Anh nhớ em lắm rồi đấy .Hiểu chưa .Con sáo của anh.
- Không con hoạ mi cơ. Con sáo xấu lắm. Đen xì xì. Mỏ lại viền vàng trông như bị lở mép ấy.Trông ghê chết.
-  Ừ. Con hoạ mi của anh. Anh yêu em lắm. Biết không?

2.                               
- Con có nghe mẹ nói không đấy?
- Con vẫn đang nghe.
Sao con lại lại nhìn ra đường thế kia.
- Mẹ. Nghe bằng tai chứ có phải bằng mắt đâu.
               - Thôi đựơc rồi. Cô khéo chống chế lắm. Thế tối hôm qua cô đi đâu?
               - Mẹ chóng quên thế? Mẹ chả bảo con vào bệnh viện trông bố là gì .
- Trông ở mắt. Sáng nay tôi đến thì bố cô bảo cô chỉ đảo qua một chút khi thấy chú Vận vào là mắt trứơc mắt sau cô lặn một hơi. Chú bảo gọi điện cho cô thì chỉ thấy tò tí te ngoài vùng phủ sóng. Chú đành ở đấy trông bố cô nên lỡ hết việc.
               - Thì ngoài giờ làm việc chú ở đấy cũng được chứ sao. Con là con gái ở trong phòng bệnh nhân nam giới không tiện. Sao mẹ không bảo thằng Thành vào trông bố?
               - Cô lại tị nạnh rồi. Nó còn bé, nên mải chơi. Nhỡ có điều gì thì…  
-  Bé. Lúc nào mẹ cũng bênh nó. Mười bẩy tuổi rồi chứ ít ỏi gì nữa. Bằng tuổi ấy con người ta đã làm bao nhiêu việc. Với lại chú Vận. Chú là em ruột bố nên thức đêm trông bố là đúng rồi.
-  Cái con này. Nói năng hay nhỉ. Con có biết là vì sự ham chơi của con mà chú ấy lỡ hết việc tối qua không. Đáng cô trông bố cô tối qua thì chú ấy đã đến đựơc nhà ông giám đốc ngân hàng bạn với chú ấy từ hồi trong quân đội để nhờ ông ấy nói với ngân hàng cho bố cô vay thêm tiền.
-  Mẹ lúc nào cũng tiền với nong.
-  Vâng. Không có tiền thì liệu chị em cô ăn diện, học hành, chơi bời bằng chị bằng em? Rồi cái nhà này, cái công ty của bố cô liệu thế nào. Có tồn tại đựơc một ngày không?
-   Việc ấy là của ngưòi lớn con biết thế nào được.   
- Cô cũng không còn bé bỏng gì nữa đâu. Mười chín, hai mươi rồi Như con ngưòi ta thì cũng biết lo, liệu. Có đứa sớm ra đã có chồng có con đàng hoàng, tử tế, đằng này cứ nhong nhóng ra .
               - Sao mẹ không ví với cái Trang con bác Lịnh. Nó còn hơn con hai tuổi mà đòi gì, đi đâu hai bác vẫn giải quyết hết .
              - Nhưng ngưòi ta là cục trưởng, còn bố cô chỉ là giám đốc công ty tư nhân. Năm ngoái, làm ăn thuận buồm xuôi gió tôi với bố cô cũng chẳng có gì phải ca cẩm. Từ đầu năm nay. Khó khăn quá. Nói cô cũng bằng thừa nhưng tôi vẫn buộc phải nói. Bố cô ốm đau, sầu não cũng chỉ vì lo nghĩ làm ăn đấy. Ba cái hợp đồng bị người ta chấm dứt rồi. Hơn năm mươi công nhân buộc phải nghỉ việc rồi. Tiền công của họ vẫn khất, lại còn tiền nợ ngân hàng vài ba tỉ chứ ít ỏi đâu.
-  Mẹ nói với con điều này để làm gì?.
- Cô có biết vì những chuỵên như thế mà áp huyết của bố cô tăng vọt sinh ra tai biến nhẹ nên mới phải vào bệnh viện đấy.
-  Sao mẹ không ngăn để bố làm việc quá sức .
- Bố cô đúng là nuông chiều cô nên bây giờ bệnh tình bố như thế mà cô vẫn thờ ơ, dửng dưng.
- Mẹ cứ nói thế. Con thấy bố như thế con thương bố lắm. Con hỏi thì lúc nào bố cũng xua tay bảo. Bố vẫn bình thường, không sao đâu. Chẳng qua chỉ tráng gió một chút .
-  Thế tối qua đảo nhoáng vào bệnh viện rồi đi đâu?
-  Có việc cần không dừng đựơc con mới… Cái Lâm bạn thân với con vừa ở Mỹ về nghỉ, ngày kia nó lại đi.
               - Đừng nói dối nữa. Không nghe được đâu. Sáng nay tao đã biết hết chuyện rồi.   
-  Mẹ cứ làm như con nói dối ấy.
- Không nói dối. Hừ. Thế cái thằng đến đón con ở ngoài cổng bệnh viện, thỉnh thoảng lại lởn vởn ở đầu phố nhà mình. Đôi khi gọi điện cho con thì thế nào?
-   Đây là chuyện của riêng con. Mẹ để ý làm gì.
- Chuyện riêng của con. Nhưng đấy lại là điều có quan hệ dài lâu. Tương lai, hạnh phúc của con là ở chỗ đó. Mình là con nhà tử tế.
- Anh ấy không phảỉ là người xấu. Bố anh ấy là giáo sư đại học, mẹ anh ấy dạy cấp ba.
- Nhưng mà nhà mình lúc này… Con phải hiểu cho hoàn cảnh của bố mẹ.
-  Chuyện ấy thì có liên quan gì đến quan hệ của chúng con?
               - Mẹ  biết rồi. Thằng bé ấy tuy đã học xong đại học nhưng vẫn chưa có việc làm.
-  Anh ấy đang có ý định học tiếp cao học.
- Tóm lại nó vẫn là đứa đang dựa vào bố mẹ chứ gì?  Lông bông như vậy… 
-   Nhưng đã có gì đâu mà mẹ đã lo thế. Chúng con còn trẻ .
               - Vẫn biết thế nhưng mà… Khổ quá.  Thôi để tao vào với bố mày xem thế nào đã. Mẹ thấy nóng ruột quá. 


3.
  - A lô .A lô .
-  Máy bạn cần gọi đang ngoài vùng phủ sóng
“Mấy dòng nhắn tin
      ‘ “Con hoạ mi yêu quí của em. Từ hôm qua đấn nay anh gọi em đến trăm lần, mà vẫn ngoài vùng phủ sóng. Có chuyện gì thế. Gọi ngay cho anh nhé. Anh van em đấy. Đừng để anh phải lo nghĩ, băn khoăn và trông đợi khốn khổ thế này. Hiểu cho anh. Yêu em nhiều nhiều”        

4.           
 - Mẹ xin con. Con hiểu cho tình cảnh gia đình mình. Bố con về nhà mới đựơc hai ngày vậy mà đọc tờ thông báo của ngân hàng là ông ấy bị sốc ngay. Tại sao con không giữ tờ thông báo ấy lại về đưa cho mẹ hay chú Lý phó TGĐ mà lại đưa cho bố?
               - Con biết làm sao được. Lúc ấy con đi vắng, chỉ có thằng Thành ở nhà. Cô Hương tài vụ bảo thư gửi cho cá nhân bố.
- Cô ấy đúng là giết ngưòi không gươm không giáo. Khổ tôi thế  này. Bố con tai biến đợt này vào bệnh viện thì chín phần là là… Con phải cứu lấy bố con.
- Con làm đựơc gì cơ chứ. Kìa, mẹ làm sao thế. Mẹ đứng lên đi. Không có ai vào nhìn thấy thì… 
-  Anh Cẩm nói với mẹ là anh ấy tìm mọi cách để trang trải số nợ ngân hàng cho công ty của bố con.
-  Anh Cẩm nào ạ. Có phải là chủ Cẩm tổng giám đốc hay đến mời bố mẹ đi ăn cơm .
               -  Đúng rồi. Công ty của anh ấy trứơc đây vẫn bao thầu sản phẩm của công ty nhà mình. Gần đây anh ấy chuyển sang kinh doanh khoáng sản. Lại đựơc mấy ngưòi họ hàng ở nứơc ngoài hùn vốn nên Cẩm nó bảo sẽ sẵn sàng cho bố con vay số tiền đủ để trả nợ. Khi nào công ty nhà mình ăn nên làm ra thì trả. Lãi gần như bằng không.
- Vậy thì tốt quá. Thế bố biết tin này chưa?
-  Chưa.
-  Sao mẹ không vào nói để bố mừng.
-  Nhưng mẹ phải chờ ý kiến con.
               - Mẹ lúc nào chả bảo con còn bé. Biết gì chuyện làm ăn của bố mẹ. Vậy mà hôm nay… Mẹ bắt đầu tôn trọng con từ bao giờ đấy. Con không tài nào hiểu nổi.
              - Đúng là trong chuyện này chỉ có con mới giải quyết được. Con thương bố thương mẹ. Nếu con không gật đầu thì bố con bị sốc mà kì này thì… Thôi con vì bố. Con trả nghĩa cho bố .
- Khổ quá. Mẹ làm con rối hết cả đầu lên đây này. Có chuyện gì mẹ cứ nói thẳng ra. Con hứa kì này sẽ vào trông nom bố cẩn thận hơn.
-   Không phải thế. 
-   Thế thì có việc gì?
-  Anh Cẩm. Anh ấy muốn hỏi con làm vợ.
-  Anh Cẩm. Chú Cẩm… Con làm vợ chú ấy…
                  - Cẩm mới ba mươi chín tuổi. Con thì… Mà con gái, đàn bà sinh đẻ nuôi con, thức đêm thức hôm chóng già lắm. Chẳng mấy chốc…
-  Nhưng chú ấy đã có vợ con rồi .
- Nó đã ly dị từ năm ngoái. Đứa con gái ở với mẹ nó nên nhà cửa của Cẩm…
- Nhưng mẹ nghĩ thế nào mà lại hạ thấp con như thế. Con xấu xí bất tài, trì độn, thiểu năng hay bị đao mà mẹ…
-  Không. Không. Con gái mẹ xinh đẹp, thông minh nên…
               - Con là con gái mới lớn, trong trắng. Chú ấy vợ nọ con kia, lại là bạn bè bằng vai phải lứa với bố mẹ. Thế mà mẹ lại…
               - Kìa. Con. Thương bố mẹ. Con không làm thế thì ngân hàng sẽ xiết nợ bố con. Bao nhiêu đơn kiện về việc công ty nhà mình chưa trả tiền lương công nhân. Công ty của bố con sập tiệm thì mẹ con mình nguy. Chẳng may bố con bị mệnh hệ gì thì… Áp huyết của bố con căng quá, lại thêm tai biến. Bác sĩ bảo tai biến lần nữa thì nguy hiểm lắm.
               - Tính như thế thì mẹ giết con đi còn hơn.
               - Làm sao mẹ có thể giết con. Con cứ thử nghĩ xem. Dấn vốn nhà mình từ đầu năm nay đã dồn hết cho mấy hợp đồng liên danh. Bố con đang dự định mở rộng công ty, không thể làm ăn cò con mãi được. Mình có khoẻ thì các công ty khác nó mới không chèn đựơc. Ai ngờ thời thế thay đổi nhanh quá. Giá cả mọi thứ tăng vọt. Vật tư, điện nước, công thợ .  
              - Con không dính gì vào những chuyện ấy.
              - Trong khi đó Cẩm nó sẵn nong sắn né. Vận của cậu ấy lại đang son. Nó giơ tay ra cưu mang thì bố con mới không bị kiện tụng, tù tội. Công ty bố con mất bao nhiêu thời gian, công sức mới gây dựng được. Thế mà bây giờ đang có nguy cơ phá sản. Nhà mình... Thằng Thành, em con. Bố mẹ đã hứa cho nó đi học bên Canada. Thủ tục xong hết rồi. Tháng sau em con lên đường. Vậy mà trong két không còn một xu. Tài khoản công ty nhà mình bằng âm.
             - Thế hoá ra con là con mồi để nhử, thành món hàng để bố mẹ gả bán, trao đổi.
             - Con đừng nghĩ thế. Đây là bố mẹ tính cả quyền lợi của con. Cẩm con một. Bề nổi gia tài thì khỏi phải nói. Chưa đầy bốn mươi mà nhà cửa trang trại… Lại làm chủ cả một công ty gần nghìn công nhân đang làm ăn phát đạt, mỗi năm thu về hàng nghìn tỉ. Bố nó lại là thứ trưởng đương quyền. Ít ra ông ấy cũng còn hai ba năm nữa. Việc làm ăn của bố con từ trứơc đến nay đều nằm trong lĩnh vực ông ấy quản lý.
           - Chú ấy có trát vàng vào ngưòi con cũng không thể chấp nhận. Kìa chuông điện thoại của mẹ reo đấy.
           - Ừ. Vâng. Vâng. Ông nhà tôi bị sốc ạ. Khổ quá. Nhưng tại sao các vị lại để cho ông ấy biết. Vâng. Vâng. Con ơi. Bố con kì này nguy mất rồi. Điện của một hãng vận tải nào đó đòi thanh toán hợp đồng quá hạn… Khổ quá con ơi!

5.          
 - Thưa cô. Cháu là bạn học của Liên. Cô cho cháu hỏi Liên có nhà không ạ?
              - Anh cứ vào trong này đã. Anh ngồi chơi.
              - Vâng. Cô cứ kệ cháu. Cháu bận… cháu chỉ muốn hỏi là…
              - May quá anh đến. Tôi đang muốn nói với anh. Chuyện là thế này. Anh uống nứơc đi đã .
             - Vâng. Cháu mời cô.
             - Anh đang chuẩn bị học tiếp cao học đúng không?
             - Dạ. Vâng ạ .
             - Vậy là anh vẫn đang là sinh viên. Trong khi đó con Liên thì đã học xong đại học. Vì điều kiện của gia đình. Chẹp. Con gái có thì nên việc học của Liên coi như hoàn thành.
             - Vâng ạ .
             - Anh cứ để tôi nói nốt. Hiện nay em nó chuẩn bị lấy chồng rồi đi làm ở chỗ chồng nó.
             - Liên lấy chồng?
             - Đúng rồi. Mọi sự đã hòm hòm. Hôm nay hai chín ta. Còn chưa đầy một tháng nữa bên nhà trai rập rạp ăn hỏi rồi xin cưới luôn. May là bệnh tình bố em Liên nhờ trời phủ hộ nên có tiến triển tốt. Bệnh viện nói hai ngày nữa sẽ ra viện. Tiện anh đến tôi thông báo để mừng cho em.
              - Không thể ngờ. Cháu thật không ngờ… Con gái bây giờ… Thảo nào, mấy hôm nay điện thoại của cô ấy.
              - Tôi biết quan hệ của anh với cái Liên nhà tôi. Nhưng mong anh hiểu cho, thông cảm. Mọi sự trên đời đều theo số mệnh.
              - Không tin đựơc. Những lời nói, những lời nói…
              - Sao ? Anh uống nứơc đi đã. Cái túi của anh bỏ quên, kìa...

6.       
Coi như cuộc chuyện trò này sẽ diễn ra vài chục năm sau.

          - Sao ông lại đảo lên hết lên như thế. Cuốn y bạ của tôi vừa xếp…
              - Bà. Bà.Liên… Đúng không?
              - Ơ. Ông... Anh Thịnh.
              - Đựơc rồi. Cuốn sổ của Liên đây đúng không? Thôi cứ để đấy. Bác sĩ sẽ gọi tên. Chưa đến lượt đâu. Ra chỗ ghế trống kia ngồi cho khỏi mỏi đã .
              - Anh bị gì thế?
              - Tiểu đường. Gần hai năm nay rồi. Không hiểu sao bây giờ nhiều người dính vào cái của nợ này thế. Kiêng đủ thứ chán ghê người. Thế còn Liên ? Mặt đỏ rực lên kìa .
              - Áp huyết đấy. Di truyền của bố em.
              - Chồng con thế nào. Hạnh phúc chứ hả. Sao lại thở dài?
              - Có gì đâu. Bệnh nó thế mà. Cứ ở chỗ đông người, nghe ồn ào đã mệt rồi. Lại thêm thằng bé kia cứ huỳnh huỵch đi lại, trèo lên trèo xuống chóng hết cả mặt. Bọn trẻ nó khoẻ thế không biết… .Hồi ấy… Thế mới biết đời người ..
              - Gần sáu mươi rồi còn gì. Nhanh thật. Già đâm đủ thứ bệnh..Trông em đúng là không đựơc khoẻ? Thế chồng con đâu mà lại thế này. Áp huyết. Lại có tuổi đi một mình nhỡ cái…
              - Có ai đâu. Thôi. Cũng là số phận chả trách được.Ông chồng em muốn nói gì thì nói phải công nhận là tính tình rất tốt, làm ăn phát đạt. Mọi việc chu đáo… Chỉ phải tội hay ghen quá .Ở với nhau đựơc sáu năm,có hai đứa con gái mà cái tính thổ tả ấy không giảm mà ngày càng tăng lên. Đi đâu, làm cái gì về ông ấy cũng tra hỏi, cật vấn. Nguyên trả lời đã đau hết cả đầu, nên cái bệnh gia truyền quí tử của ông già mới phát. Cuối cùng em quyết định. Thôi chia tay chứ cứ ở với ông ấy thì có ngày đột tử mất .          
             - Ly dị?
             - Chả còn cách nào khác. Anh ấy nói mãi nhưng em đã quyết rồi. Đựơc cái, Cẩm cũng đàng hoàng chia gia tài cho mẹ con em. Em góp vào công ty của thằng Thành đấy. Nhưng chả hiểu làm ăn thế nào mấy năm sau công ty của nó phá sản. Tay trắng lại hoàn tay trắng. Số phận như thế. Đành vậy chứ biết thế nào.
             - Lên bà chưa?
             - Con lớn lấy thằng ngưòi Nhật làm cùng công ty với nó. Ở Tôkyô còn đứa thứ hai trứơc ở với bố. Được hai, ba năm lại về với em. Năm kia lấy  chồng ở Đà nẵng. Hai đứa nằn nì em vào ở với chúng. Chịu thôi. Biết là buồn nhưng áp huyết thế này làm ô xin không công cho chúng nó… Bận bịu lo nghĩ càng… Thôi khi nào rỗi, khoẻ thì vào thăm cháu vài ba ngay lại ra… Khoẻ nữa thì đi Nhật. Chúng nó cũng mời mãi nhưng đã đi đựơc đâu. Thấy bảo áp huyết mà đi máy bay là không tốt. Còn anh?
            - Chả khác gì em. Hai thằng con trai. Một đang làm cho công ty bên Singapore. Lấy vợ rồi. Giục về nhưng chúng nó không chịu. Được tiêu chuẩn mua nhà của chính phủ trả dần. Thằng thì đang học bên Úc chắc cũng giống thằng anh tìm cách ở lại. Nhà vắng quá.
          - Dù sao anh cũng còn bà xã.
         - Bà ấy lành nhưng lại yếu. Về 41 gần hơn chục năm nay. Tê thấp. Lúc nào cũng nghi hoặc anh có bồ nọ bồ kia. Ca cẩm suốt ngày. Nghĩ cũng tội. Phải cố nhịn thôi. Bà ấy bệnh tật như thế anh không nỡ nói nặng.
         - Ai là Liên. Bùi thị Liên.
         - Ngưòi ta gọi em thì phải…
         - Đúng rồi. Em lên đã..Có lẽ áp huyết lại tăng thì phải. Mặt nóng quá. À hôm nào rỗi đến em. Em đón bà đến ở cho vui.
         - Còn cậu em?  
         - Chà. Chán lắm. Với anh em chả giấu. Sau khi làm ăn thua lỗ, mất sạch cậu ấy buồn bập vào nghiện. Thằng con bắt chước. Hai bố con đều dặt dẹo. Vợ chán bỏ đi. Cái nhà ngày xưa anh đến. Bán gần hết, còn độc cái buồng bé tí chui ra chui vào. Ôi dào đúng là cái số. Nào dẹp ra để tôi lấy cái sổ của tôi nào.

 11.3/2009 
N.H (Hà Nội)
Read more…

THÔNG TIN TIẾN ĐỘ ĐẾN NGÀY 30/10/2014 VỀ VIỆC THỰC HIỆN TUYỂN TẬP THƠ VĂN HƯƠNG QUÊ NHÀ 2015, CHỦ ĐỀ: “MÙA XUÂN & VALENTINE”




Đến  ngày 30/10/2014, Hương Quê Nhà đã nhận được bài của các tác giả: Đặng Tấn Tới (Bình Định), Trà Bình (Bình Dương), Nguyên Cẩn (TP. HCM), Nguyễn Thành Công (Bạc Liêu), Nguyễn Đức Chính (TP. HCM), Cỏ Dại (Hà Nội), Mang Viên Long (Bình Định), Ngàn Thương (Huế), Dung Thị Vân (TP. HCM), Vân Phi (Bình Định), Hàn Du Tử (Bình Định), Hải Thụy (Đắk Nông), Trần Quang  Ngân (Lâm Đồng), Chu Ngạn Thư (Bình Dương), Nguyễn Đoan Tuyết (Gia Lai), Minh Vy (TP. HCM), Vũ Thế Thược (Bắc Ninh), Xuân Tiến (TP. HCM), Trường Thịnh (Tiền Giang), Trường Thắng (Huế), Nguyễn Thái Huy (Huế), Vũ Thị Huyền Trang (Hà Nội), Nguyễn Hiếu (Hà Nội),  Thanh Bình Nguyên (TP. HCM), Nguyễn Thị Mây (Trà Vinh), Đào Văn Đạt (Bình Dương), Trần Tâm (Quảng Ninh), Lê Thị Ngọc Lệ (Lâm Đồng), Nguyễn Huy (Bình Định), Phan Vĩnh (Tây Ninh), Lê Bá Duy (Bình Định), Nguyễn Bích Sao Linh (TP. HCM), Kim Ngoan (Bình Dương), Nguyễn Đức Minh Hùng (Bình Dương), Nhã Ngọc (TP. HCM), Nguyễn Chinh (TP. HCM), Humichi (Bình Dương), Phạm Văn Phương (Bình Định), Bùi Đức Ánh (TP. HCM), Trần Minh Nguyệt (Bình Định), Trần Hữu Hội (TP. HCM), Đào Thanh Hòa (Bình Định), Lê Phương Châu (TP. HCM), Nguyễn An Bình (Cần Thơ), Thạch Đà (Cà Mau), Ngô Thúy Nga (TP. HCM), Nguyễn An Đình (Bình Định), Nguyễn Thị Như Tâm (TP. HCM), Võ Diệu Thanh (An Giang), Ngưng Thu (Bình Thuận), Trần Nguyên Hạnh (Đà Nẵng), Lê Quang Trạng (An Giang), Nguyễn Thành Công (Bạc Liêu), Huỳnh Gia (Tây Ninh), Phan Trang Hy (Đà Nẵng), Lưu Quang Minh (TP. HCM), Nguyễn Trí Tài (TP. HCM), Nguyễn Minh Quang (Bình Định), Nguyễn Ngọc Thơ (TP. HCM), Nguyễn Văn Nam (Quảng Nam), Ngô Văn Khanh (Bình Dương), Phạm Tuấn Vũ (Bình Định), Nguyễn Thúy Ngân (Bình Thuận), Trần Văn Đôn (Bình Dương), Trần Văn Nhân (BR Vũng Tàu), Hoàng Ngọc Xuân (Bình Dương), Mai Tuyết (Tây Ninh), Vĩnh Thông (An Giang), Nguyễn Thành Nhân (TP. HCM)

Hương Quê Nhà đang tiếp tục nhận bài đến hết ngày 10/11/2014. Rất mong sự cộng tác của các anh chị và các bạn.
Thân ái,
Chủ biên: Nguyễn Hữu Duyên

Read more…

DÒNG KÊNH ĐEN - Truyện ngắn Nguyễn Nga


Gởi tặng gia đình cô Sương làm nghề mò sắt trên kênh Tàu Hũ…

Gió từ cầu Camlet thổi đìu hiu, cuốn theo một lớp mùi hăng hắc. Dòng kênh đen đặc nay thôi không hục hặc ho từng cơn. Thi thoảng con nước trở mình khe khẽ giống như có một đàn cá lớn, nghịch ngợm quẫy đuôi. Hai bên bờ kênh, những dãy nhà tạm của công nhân lụp đụp đội lên. Như thường lệ, chiếc ghe gỗ mục nát từ từ cập vào bờ. Một cô gái chừng 20 tuổi dừng mái chèo. Mái tóc cô bay ngược gió, xõa ra ôm lấy gương mặt tròn vành vạnh. Bộ quần áo mốc meo, lem ngoem bùn lầy không che lấp vẻ đẹp trong sáng của cô. Từng đường nét hài hòa trên gương mặt cô gái tỏa xuống dòng kênh đen một luồng sáng loang loáng. Chiều nào tôi cũng ngồi trên những kè đá trắng nhấp nhô. Đơn giản chỉ một lí do: Tôi muốn nhìn thấy cô gái nhỏ.
Trong căn chòi lá liêu xiêu, bé gái thò đầu ra ngoài, cười nắc nẻ. Nhác thấy chị, bé reo lên: “A! Chị hai về rồi”. Người mẹ cụt một chân, nhảy cò cò ra mạn bờ. Nước da bà xám nghoét, hai má chảy xệ, nhão nhoẹt như lớp bùn đáy kênh. Mặt bà lúc nào cũng nhàu nhĩ, hai con mắt sụp xuống như chỉ chực khóc. Người cha ì ạch kéo lên bờ một bao sắt lụn vụn. Cả nhà cô gái xúm xít bên bao sắt vụn như những người thợ săn vây quanh con thú vừa săn được.
Trưa nay đang vác đá trên bờ kè, tôi bối rối khi nhìn thấy chiếc ghe của cô gái nhỏ chầm chậm lướt qua. Gió phần phật, bật ngược chiếc nón lá ra sau, gương mặt cô gái xuất hiện ở khoảng cách thật gần. Cánh thanh niên nhìn ngơ ngẩn. Họ huýt sáo, gọi nhau ơi ới. Là người phát hiện ra vẻ đẹp mộc mạc của cô gái từ lâu nhưng lần này, tôi không khỏi ngỡ ngàng như kẻ phàm phu nhác thấy bóng thiên thần. Hôm nay, cô gái đi một mình. Chiếc ghe mắc kẹt giữa hai nhánh cây khô. Nước cạn. Đáy kênh lồ lộ ra. Một nửa người cô gái ngập sâu dưới lớp bùn đen nhão nhoét. Thao tác giống người cha, cô sục sạo tay chân trong lớp bùn tanh tao. Xung quanh cô, rác rưới lềnh làng mặt nước. Những đợt gió mạnh, múc mùi hôi hám dưới lòng kênh vãi tung tóe khắp nơi. Trông thấy cảnh ấy, cánh phụ hồ im bặt. Họ ngó lơ chỗ khác. Cô gái không mảy may để ý đến xung quanh. Cô vẫn cặm cụi mò sắt. Chốc chốc, cô gái xuýt xoa, rút ngón tay lên nhăn nhó. Tôi biết tay cô quệt trúng mảnh chai. Lòng tôi se sắt lại, nóng bừng như ăn cả bao ớt. Quá nửa trưa, nắng xuống đốt nóng cả dòng kênh. Nước lên. Cô gái nhanh tay chèo. Ra giữa dòng, chiếc ghe chao đảo. Buông mái chèo, cô ôm bụng, mặt nhợt nhạt. Trống ngực tôi đập liên hồi. Tôi buột miệng gọi to. “Em sao vậy?”. Đáp lại lời tôi, cô gái cố xua tay, lắc đầu ra hiệu không sao. Chiếc ghe tròng trành, lắc lư như gặp vũng nước xoáy. Cô gái nhỏ hết ngả bên trái lại nghiêng bên phải. Tôi không rời mắt khỏi chiếc ghe cho đến khi cô vào được bờ. Suốt buổi chiều, tôi ra bờ kè chờ đợi nhưng không thấy cô.

- Con sao vậy?
Người mẹ hoảng hốt khi thấy đằng sau quần cô, máu đỏ ướt từng mảng. Cố mở một nụ cười gượng gạo, cô lúng túng.
- Con đến tháng mà quên mang…
- Sao tháng này mẹ thấy con bị liền liền vậy. Hai tuần rồi giặt quần cho con mẹ đều thấy có máu. Con nói thật cho mẹ biết đi. Con bị sao vậy?
- Chắc con bị rong kinh, ít bữa là hết. Không sao đâu mẹ.
Cô giấu mẹ những cơn đau quằn quại. Nhưng bằng linh cảm của một người mẹ, bà nhận ra có điều gì đó không bình thường đang xảy ra với con gái. “Hôm nay mẹ dẫn con đi khám bệnh. Con cứ ra máu như vậy, mẹ lo lắm”. Mặt bà trĩu buồn. Ánh mắt bà nôn nao nhìn con. Cô miễn cưỡng theo mẹ đến bệnh viện. Căn phòng trắng toát, lạnh lẽo như những phiến đá vôi khiến cô rùng mình. Qua vài lần siêu âm, xét nghiệm, bác sỹ gọi cô vào phòng riêng. Ông nhìn cô thật lâu, giọng ngập ngừng: “Chú không muốn giấu con. Những lời chú sắp nói ra sẽ khiến con khóc nhưng là bác sỹ chú không thể giấu bệnh nhân tình trạng bệnh. Con phải hết sức bình tĩnh… Con bị bệnh ung thư cổ tử cung giai đoạn cuối…”. Giọng bác sỹ lướt qua vành tai cô lúc nặng, lúc nhẹ. Và cuối cùng hai tai cô ù đặc, lùng bùng như có kiến chui vào. Cô không còn nghe thấy gì nữa. Tại sao chính cô lại mắc phải căn bệnh quái ác này? Có phải đó là kết quả của bao năm cô ngập ngụa dưới những dòng kênh đen, nồng nặc rác thải và mùi hôi. Cô thất thểu lê từng bước ra ngoài hành lang. Từ xa, cô trộm nhìn dáng mẹ. Bà đang lò cò một chân, dáo dác tìm cô khắp các dãy phòng. Thi thoảng hụt chân, bà suýt ngã. Nước mắt cô ri rỉ ra hai khóe. Cô phải nói sao với mẹ về căn bệnh đây? Mẹ chỉ có một chân, nếu nghe xong có lẽ mẹ không đủ vững để đứng được. Cô đưa tay áo quệt hai dòng nước mắt thi nhau trượt dài trên má. Cô vùng chạy thật nhanh như một đứa trẻ. Gương mặt ráo hoảnh, cô mở miệng thật rộng. “Bác sỹ bảo con bị rong kinh. Uống hết số thuốc này là ổn..”. Da mặt giãn ra, người mẹ cười tươi tắn. “Mẹ biết con sẽ không sao mà”.
Dạo gần đây, cô hay nhìn tôi mỉm cười. Mỗi lần chèo ghe qua chỗ tôi, cô gái lại khe khẽ hát một vài câu rời rạc, đôi khi chắp nối lung tung. Giọng cô trầm và trong veo vẻo. Một góc miền quê lắng lại nơi cô, cứ mỗi lần nhìn cô, tôi lại nhớ quê đến nôn nao. Gió tạt chiếc ghe sát bờ kè. Tôi mừng rơn. Biết bao ngày chờ đợi, nay tôi mới có dịp trò chuyện với cô gái nhỏ. “Em ốm và xanh đi nhiều. Công việc cực quá phải không em?”. Sửa lại chiếc nón lá xộc xệch, cô gái thoáng buồn. “Tại dạo này em ít ăn…”. Cô trả lời gọn lỏn và đưa chân đẩy mái chèo thật nhanh. Tôi đứng xớ rớ, bứt rứt trong người vì không biết đã nói câu gì làm cô gái phật ý bỏ đi.
Mùa mưa sắp đến, gió cứ lừng lững như lực sỹ, chỉ chực quăng quật đồ đạc của mọi người xuống kênh đen. Một tấm tôn trên mái chòi của gia đình cô bị gió hất tung lên không. Trên nóc chòi, khoảng không hở ra rộng ngoác. Gió luồn vào trong chòi, cha cô nằm trùm mền, rên rỉ từng hồi. Cơn ho khan rút sạch sức lực của ông. Suốt tuần nay, ông chẳng ăn gì ngoài cháo. Mẹ cô ngồi đơ như khúc gỗ mục. Mắt bà vàng đục như nước sông mùa lũ. Gần đây, chồng bệnh, nhà túng thiếu, bà hay nổi cáu. Chị hai đi mò sắt, chỉ có mình Út ở nhà chơi. Bao nhiêu bực tức bà trút hết lên đầu con bé. Đến bữa cơm, không thấy Út, bà gọi treo trẻo. Vừa thấy con, bà xách cây quất vùn vụt. Bà tru tréo: “Từ mai trở đi mày theo chị hai đi mò sắt nghe con. Suốt ngày lêu lổng. Mày liệu hồn với tao”. Kéo bao sắt lên đến mạn bờ, một cơn đau âm ỉ kéo dài. Vấp phải cục đá, cô ngã dúi dụi xuống đất. Ôm bụng xuýt xoa, cô loạng choạng đứng dậy. Cô cố giữ cho bước chân thật vững. Những giọt máu lấm tấm in trên bãi cỏ xanh. Từ xa, nghe đến hai tiếng “mò sắt”, cô cuống cuồng.
 - Út không đi đâu cả.
- Hết gạo rồi. Không đi làm ở nhà mà ôm nhau chết à! Nó lớn rồi, tập làm cho quen đi.
- Con nói bao nhiêu lần rồi. Có chết đói cũng không cho em đi mò sắt.
Bao nhiêu bực dọc, mệt mỏi trong người dồn lên tận cổ. Bà trút một hơi.
- Ừh. Chị em mày lớn rồi, xấu hổ, không dám đi mò sắt. Mai để đó tao đi. Có một chân tao cũng làm được…
Hai chị em rươm rướm nước mắt. Cô thút thít.
- Nghề này không có tương lai, mẹ đừng để em làm. Ít bữa nữa, con cũng lên bờ phụ quán cơm cho người ta.
- Ngay cả mày cũng muốn bỏ cái nhà nay đi. Đã vậy chúng mày biến hết đi. Mặc kệ hai đứa già này sống chết ra sao?
Nước mắt phủ đầy mặt, cô quay vội đi. Làm sao để mẹ hiểu khi mà căn bệnh ung thư như lũ sâu mọt, mỗi ngày đang rút dần sự sống của cô. Cha ốm. Nhà hết gạo. Một chân bị cụt, mẹ tự dày vò mình bởi suy nghĩ mẹ là người tàn phế, là gánh nặng áo cơm của cả gia đình. Mẹ sẽ ra sao nếu biết cô con gái, chỗ dựa duy nhất của cái gia đình khốn khổ này đang nhận án “tử hình”. Từng ngày mẹ sẽ khóc cạn nước mắt khi chứng kiến cái chết lạnh lùng đến gần con gái. Cô cố giấu những tiếng nấc ừng ực trong cổ. Giọng cô khan khản.
- Con quyết định rồi. Hai ngày nữa, con sẽ đi phụ quán cơm cho người ta. Mỗi tháng bao ăn ở, còn lại tiền lương con gởi về cho mẹ.
- Giờ mày lớn rồi, muốn đi đâu thì đi. Tao không quản được.
Cả tuần nay, dòng kênh đen kìn kịt hẳn đi. Nước kênh lặng tờ, đám rác ứ đọng lại trông như một dòng sông chết. Chiều nào tôi cũng ra bờ kè hóng gió và chờ đợi. Chiếc ghe xám xịt lừ lừ lướt qua, chở theo một ông già lọm thọm, người xanh chành như đám bèo tây. Tôi cố nhìn thật kỹ nhưng chỉ thấy mỗi mình ông già, không thấy cô gái gái trẻ đi cùng. Ngày trước có con gái bên cạnh, ghe trôi qua mặt lũ thanh niên chúng tôi. Ông già vênh váng, ra vẻ tự hào khi có con xinh đẹp. Nay ngược lại, ông thường cúi mặt lầm lũi. Trước có con gái chèo ghe, mò được cục sắt to bản, ông giơ lên cao khoe với con. Hai cha con họ cùng cười sằng sặc. Nay có vớ được vài cục sắt, ông cũng lẳng lặng quăng cái “xoảng” vào thùng. Gương mặt ông rúm ró, teo héo như lá khô. Có vài lần, ông già chèo ghe ra mại ngoài bến cảng, ông cắm ghe vào một góc. Lần đầu tiên, người ta thấy ông lên bờ. Ông rảo quanh các quán ăn rồi lại thui thủi xuống ghe. Từ ngày con gái đi, hôm nào mò sắt, ông cũng tranh thủ ra bến cảng tìm con. Ông hỏi thăm mãi nhưng chẳng ai biết có cô gái nào tên Thường cả.

- Nhanh tay lên mày. Con gái gì mò thấy sợ. Mướn chục đứa như mày chắc tao sớm đóng cửa.
Tiếng bà chủ quán cơm quát nạt um sùm. Lau nhưng giọt mồ hôi rỉ rả trên trán, cô cố nén cơn đau quặn thắt quanh bụng. Hai chân đá vào nhau xiêu vẹo, cô chếnh choáng như người nốc rượu quá đô. “Keng”, tiếng chén bát rơi xuống nền nhà, va vào nhau rổn rảng.
- Cái con này, mày làm ăn vậy hả?
- Cháu xin lỗi. Nay cháu bị trúng gió nên mệt quá.
Bà chủ phẩy tay lia lịa. “Chiều lấy lương rồi nghỉ đi. Nhận mấy đứa như mày vào làm, suốt ngày bệnh hoạn, phiền phức quá”. Cầm tháng lương trên tay, cô liêu xiêu bước đi. Nước mắt cô bắt đầu rơi lã chã. Hôm qua vô tình gặp bà mua ve chai, cô phong phanh nghe cha bị bệnh hen hành, cả tuần rồi không đi mò sắt. Mẹ cô lò dò một chân đi lượm bịch nilon quanh vỉa hè. Nghĩ đến cảnh bé Út ngồi nhễu nhão nước miếng vì đói còn cha nằm ho khục khặc cả ngày lẫn đêm. Mùa mưa đến, căn chòi thủng trước, dột sau. Đêm đêm, mẹ cô phải quấn áo mưa ngủ trên chiếc ghe mục. Nước mắt cô trào ra. Một cơn đau dài lan tỏa khắp cơ thể. Hai cánh tay cô khẳng khiu như hai trái so đũa, bấu chặt lấy cạnh giường. Cô tưởng như mớ nội tạng trong người đang bục vỡ từng mảnh. Cô gục mặt xuống giường, để mặc nước mắt ứa dài khắp mặt. Lần tìm viên thuốc giảm đau, cô nằm yên trên nền gạch lành lạnh, mặc cơn đói dày vò từng giờ. Nhìn quanh, dãy trọ trống hơ, trống hốc. Lúc này đây, cô thèm ăn một bát cháo nóng do chính tay mẹ nấu. Cô thèm cảm giác được mẹ gãi rân rân sống lưng hay luồn tay vào từng lọn tóc. Từ nay cô sẽ chỉ ăn một bữa, tháng lương này phải nguyên vẹn về đến tay cha mẹ cô. Tưởng tượng đến bữa ăn ngon miệng của người em và nụ cười giòn tan của nó, cô khe khẽ mỉm cười. Bên dưới ống quần cô, máu thấm đỏ nền gạch. Niềm vui tinh thần đã át dần cơn đau thể xác. Cô bắt đầu buồn ngủ. Đầu cô nặng trĩu. Cả cơn đau lẫn cơn đói thôi không còn hành hạ thân xác còm cõi của cô nữa. Cô lịm dần trong một giấc mơ màu hồng. Trong mộng mị, cô biến thành con bướm nhỏ bay quanh một vườn hoa dìu dịu hương thơm. Rồi bất chợt chú bướm bay lên cao, cao mãi và hóa thành một vầng mây trắng, lan tỏa ra khắp bầu trời. Cô ra đi nhẹ nhàng và thanh thản như một vầng mây.
Sáng nay, người mua ve chai gởi cho ông già mò sắt một bức thư của con gái. Trong chiếc phong bì trắng trẻo, có kẹp 1 triệu đồng được xếp thẳng thớm. Dòng chữ hơi nhòe, thi thoảng có sai chính tả nhưng ông đọc và hiểu được hết. Bao nhiêu năm nhìn con lớn lên, ông hiểu từng từ con ông nói dù đôi khi câu chữ có lấp lửng. Buổi chiều trên dòng kênh đen, gió vờn lên từng hồi. Một mái tôn bay vèo vèo theo gió. Túp lều rệu rạo hẳn đi. Bà vợ ngồi trên tấm phản cũ xì, lỗ rỗ vết thủng. Không hiểu sao hôm nay, ruột bà nóng cồn cào như có ai xát muối. Thấy khuôn mặt chồng hồ hởi, bà phát bực thêm. Từ xa, ông reo mừng như trẻ con được quà.
- Bà xem tôi đem về cái gì này?
- Có cái gì thì nói đại đi. Tôi ghét phải đoán lắm.
- Con Thường…
Bà nhảy dựng lên, miệng lắp bắp.
- Ông tìm thấy con Thường rồi à!
- Từ từ để tôi nói cho mà nghe. Con Thường vừa gởi cho hai ông bà mình một lá thư kèm theo một triệu đồng nữa. Ra chỗ sáng đi, tôi đọc cho bà nghe. Nó lên bờ làm cho người ta vậy mà lại tốt.
Đôi mắt nhấp nhem, ông cố nuốt lấy những dòng chữ mập mờ. “Cha mẹ đừng lo cho con. Con đã kiếm được việc làm ổn định. Người ta bao ăn ở nên tháng nào con cũng dư phần tiền lương. Bán quán cơm, đồ ăn nhiều lắm, con lơn được mấy ký. Con còn học được cách nấu ăn. Hôm nào về nhà, con sẽ nấu vài món thật ngon đãi cả nhà…”. Hai ông bà cười tủm tỉm theo từng dòng thư. Ngó thấy con gái út quần áo lấm lem bùn lầy, mặt mày bịu xịu. Bà nhanh nhảu quẩy giỏ đi chợ. Bà nghĩ thầm “Đã lâu rồi mình không để ý đến con Út”. Hôm nay biết tin con gái lớn vẫn khỏe, bà nhẹ nhõm cả người.

Trên bờ kênh, một người quen vẫy tay lia lịa. Bà nhướng mắt lên nhìn. Người phụ nữ đi như chạy, thở hùng hục, miệng mếu máo: “Chị Mười ơi! Con Thường nhà chị…”. Mỗi lần nghe đến tên con gái, mặt bà lại ngây ra, miệng bà há hốc, lưỡi líu lại: “Con Thường nó làm sao vậy cô?”. Người phụ nữ thở một hơi thật sâu, cố lấy lại bình tĩnh. “Cháu nó chết rồi chị ơi!”. Bà đổ sụp xuống như cái cây vừa bị đốn gốc. Giỏ đồ ăn lăn lốc xuống đáy kênh đen ngòm ngõm. Bà nói bằng tiếng gió trong cổ.
- Con tôi sao mà chết…?
-Tôi nghe người trên đó họ bảo cháu bị bệnh ung thư cổ tử cung giai đoạn cuối. Nó sợ liên lụy hai bác nên trốn xuống Bình Dương làm.
- Ai nói với cô là con Thường nhà tôi? Nó vừa viết thư về, bảo vẫn mạnh khỏe còn lên ký nữa mà.
- Trời ạ! Chủ nhà trọ họ đưa nó vào nhà xác bệnh viện rồi. Cháu tôi ở gần đó nhắn tôi báo cho gia đình chị biết, lên mà đưa con về. Ai dám lấy cái chết ra mà đùa hả chị.
- Khốn nạn con với cái. Sao bị bệnh mà nó lại giấu tôi. Thường ơi! Có đói khát, mẹ cũng lo cho con rau cháo qua ngày được mà. Sao con lại âm thầm chịu đựng bệnh tật một mình. Con ơi là con!
Bà không còn đủ mạnh mẽ để lóc cóc bước đi bằng một chân. Lần đầu tiên kể từ khi bị tai nạn phải cưa bỏ chân, bà bò lê lết dưới mặt đường. Nước mắt bà ràn rụa khắp mặt. Tiếng nấc không bật ra ngoài được, cứ ừng ực trong cổ. Nụ cười trong trẻo và câu nói cuối cùng trước khi đi làm xa của con gái cứ váng vất trong đầu bà. “Con không sao đâu. Trời ơi! Khốn nạn thân con tôi. Nó bệnh nặng mà phải nhắt nhín tiền gởi về cho cha mẹ”. Nghĩ đến cảnh con gái trước khi chết còn phải nhịn đói, nhịn khát, nước mắt bà đua nhau chảy dài khắp mặt. Những ngày sau đó, trên dòng kênh đen, người ta nghe tiếng một người phụ nữ ngồi khóc vật vã từ tờ mờ sáng đến tận đêm khuya.
Chiếc thuyền giấy đựng những bông hoa hồng trắng muốt lững thững trôi ra sông Sài Gòn. Tôi ngắm nhìn con thuyền nhỏ mà nhớ cô gái đến nao lòng. Từ nay, trên dòng kênh đen tôi không bao giờ thấy em nữa. Gần đó, cha mẹ cô đang lúi húi nhổ những chiếc cọc gỗ của căn chòi cũ. Ông nhìn tôi ngập ngừng: “Dù sao cũng cảm ơn chú đã giúp đỡ tôi ít vốn. Từ nay nhà tôi bỏ luôn nghề mò sắt. Cái nghề nghiệt quá chú ơi! Cả nhà lên bờ bán vé số, sẵn xin cho con Út vào lớp học tình thương. Hồi còn sống, ngày nào chị hai cũng nhắc tôi cho nó đi học”. Giọng người đàn ông chùng xuống.
Quá trưa, nắng lấp loáng cả dòng kênh. Dòng nước đen ngòm được phủ lên một lớp áo nắng vàng sóng sánh. Gia đình người đàn ông mò sắt đã đi khuất tự bao giờ, để lại trên nền căn chòi cũ những tấm nilon rách nham nhở. Bên dưới, dòng kênh đen vẫn vặn mình chảy miết như chưa hề cõng những mảnh đời bé nhỏ trên lưng.

N.N (TP. HCM)




Read more…

CÁCH NHẬP COMMENT TRÊN HƯƠNG QUÊ NHÀ

Đầu tiên, nhấp chuột vào ô Nhập nhận xét của bạn rồi viết comment. Viết xong, nhấp chuột vào ô Tài khoản Google. Sau đó nhấp chuột vào Tên/URL thì sẽ hiện ra 2 ô. Ô phía trên, ghi Họ và tên của bạn. Ô phía dưới, ghi dòng chữ:huongquenha.com

Cuối cùng, nhấp chuột vào ô Tiếp tục và nhấp chuột tiếp vào ô Xuất bản là xong. (Nếu bạn đã có sẵn Tài khoản Google, thì sau khi viết comment, chỉ cần nhấp chuột vào ô Xuất bản là thành công)

Số lượt xem tháng trước


-------------------------------------------------------------------------


TÁC GIẢ & TÁC PHẨM
* TÁC GIẢ & TÁC PHẨM * TÁC GIẢ & TÁC PHẨM * TÁC GIẢ & TÁC PHẨM * TÁC GIẢ & TÁC PHẨM---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Ái Nhân (21) Ambrose Bierce (1) ẢNH (58) Anh Ngọc (1) Anh Nguyên (1) Anh Phong (4) Anh Phương (9) âm nhạc (2) âm thanh (1) Ân Thiên (1) Bạch Diệp (5) Bách Mỵ (2) BÀN TRÒN VĂN NGHỆ (87) Bảo Hồ (1) Bảo Lâm (1) Bảo Ninh (2) Bé Hải Dân (1) Bích Ái (3) Bích Lê (4) Bích Ngọc (1) Bích Vân (2) Bình Địa Mộc (3) Bình Nguyên (1) Bình Nguyên Trang (2) binh pháp (1) Bình Tâm (1) Bobby Nam Giang (3) Bùi Anh Sắc (1) Bùi Công Thuấn (1) Bùi Danh Hải Phong (1) Bùi Đức Ánh (66) Bùi Hoài Vân (5) Bùi Huyền Tương (2) Bùi Hữu Phước (1) Bùi Nguyên Bằng (25) Bùi Nhựa (4) Bùi Văn Bồng (5) Bùi Việt Thắng (2) BÚT KÝ (17) Ca Dao (2) Cao Duy Thảo (1) Cao Kim Quy (1) Cao Thị Thu Hà (3) Cao Thọ Thêm (2) Cao Thoại Châu (1) Cao Thu Hà (1) Cao Trọng Quế (1) Cao Văn Tam (5) Cát Du (7) Catherine Mansfield (1) Cẩm Lệ (4) Cẩm Tú Cầu (1) Chàng Cát (1) Chánh Đức (1) CHÀO XUÂN 2014 (1) CHÂN DUNG VĂN NGHỆ SĨ (2) Châu Đoàn (1) Châu Quang Phước (1) Châu Thạch (9) Châu Thường Vinh (1) Chí Anh (1) Chính Đức (1) chủ (1) CHỦ BIÊN (136) Chu Giang Phong (1) Chu Lai (2) Chu Ngạn Thư (10) Chu Trầm Nguyên Minh (16) Chu Vương Miện (1) Chúa Sơn Lâm (1) Cỏ Dại (7) covid 19 (1) Công Nguyễn (1) Cơ Xương (1) Cúc Dương (1) Cuộc thi văn chương (1) CỬA SỔ VĂN HÓA (6) Dạ Ngân (1) Dã Phong Bình (2) Dã Phương (1) Dạ Thảo (2) Dạ Thy (1) Diệp Linh (18) Diệp Uy (1) Dino Buzzati (3) DỌC ĐƯỜNG (29) Du Tử Lê (1) Dung Thị Vân (28) Duy Bằng (1) Duy Phạm (3) Dương Diệu Minh (1) Dương Đăng Huệ (1) Dương Hải Yến (2) Dương Hằng (7) Dương Kim Nhi (4) Dương Kim Thoa (1) Dương Phương Vinh (1) Dương Thành Thái (3) Dương Thị Yến Trinh (2) Dương Xuân Triều (6) Dzạ Lữ Kiều (6) Đàm Lan (17) đạo đức (2) Đào Hiền (2) Đào Hữu Thức (2) Đào Khương (2) Đào Minh Hiệp (2) Đào Phạm Thuỳ Trang (82) Đào Quang Bắc (1) Đào Quý Thạnh (1) Đào Thanh Hoà (14) Đào Thị Quý Thanh (1) Đào Thị Thu Hiền (3) Đào Văn Đạt (31) Đào Viết Bửu (7) Đặng Châu Long (1) Đặng Diệu Thoa (1) Đăng Đăng (1) Đăng Huỳnh (1) Đặng Quốc Khánh (8) Đặng Quý Địch (3) Đặng Tấn Tới (2) Đặng Thị Hoa (2) Đặng Thị Xuân (1) Đăng Trình (1) Đặng Tường Vy (3) Đặng Văn Sử (1) Đặng Việt Trinh (1) Đặng Xuân Xuyến (9) ĐIỂM BÁO (2) Điêu Thuyền (1) Đinh Lốc (2) Đình Thậm (1) Đinh Vương Khanh (4) Đoàn Khương Duy (1) Đoàn Thị Minh Hiệp (4) Đoàn Tuyết Thu (1) Đoản văn (1) ĐỌC SÁCH (23) Đỗ Chiến Thắng (6) Đỗ Duy Hoàng (15) Đỗ Hồng Ngọc (5) Đỗ KIm Dung (1) Đỗ Phu (1) Đỗ Quyên (2) Đỗ Tâm Linh (1) Đỗ Tấn Đạt (2) Đỗ Thị Kim Hải (2) Đỗ Trúc Hàn (1) Đỗ Văn Tiến (1) Đỗ Xuân Phương (1) Đức Linh (1) Đức Tiên (3) Elena Pucillo Truong (6) gan jing world (1) Ghi chép (2) Giang Đình (8) Giang Hiền Sơn (6) Giáo dục (1) Guy de Maupassant (1) Hà Đoàn (2) Hạ Ly (1) Hà Nguyên (2) Hà Nhữ Uyên (2) Hà Phi Phượng (1) Hạ Thi (3) Hà Thị Thu Hằng (1) Hà Tùng Sơn (1) Hải Điểu (1) Hải Miên (3) Hải Phong (2) Hải Thăng (1) Hải Thuỵ (6) Hải Yến (2) Hàm Sơn (1) Hàn Dã Thảo (2) Hàn Du Tử (17) Hàn Hữu Yên (1) Hàn Lâm (1) Hãn Nguyên Nguyễn Nhã (1) Hàn Nguyệt (1) Hàn Phong Vũ (19) Hàn Tín (1) Hạng Vũ (1) Hậu Cốc Ngang (1) Hậu Đậu (1) Hiếu Dũng (1) Hoa Hướng Dương (1) Hoa Mai (2) Hoa Tím Buồn (4) Hoa Tuyết (2) Hoà Văn (10) Hoa Xuyến Chi (1) Hoài Huyền Thanh (53) Hoan Giang (1) Hoàng Anh (6) Hoàng Anh 79 (26) Hoàng Chẩm (53) Hoàng Chẫm (1) Hoàng Đình Quang (2) Hoàng Giao (4) Hoàng Hạ Miên (6) Hoàng Hữu (1) Hoàng Khánh Duy (5) Hoàng Kim (1) Hoàng Kim Chi (1) Hoàng Kim Oanh (2) Hoàng Linh (6) Hoàng Long (2) Hoàng Lộc (8) Hoàng Mẫn (1) Hoàng Minh Tường (2) Hoàng Nghĩa Lược (1) Hoàng Ngọc Xuân (4) Hoàng Nguyên (1) Hoàng Phủ Ngọc Tường (1) Hoàng Thảo Chi (1) Hoàng Thị Nhã (8) Hoàng Thị Thu Thủy (2) Hoàng Trang (1) Hoàng Trần (1) Hoàng Trọng Quý (9) Hoàng Trọng thắng (1) Hoàng Tuấn Sơn (1) Hoàng Tuyên (2) Hoàng Vũ Thuật (1) Hoàng Xuân Hiến (1) Hoàng Xuân Niên (1) Hồ Bích Ngọc (4) Hồ Bích Vân (2) Hồ Đắc Thiếu Anh (1) Hồ Hải (2) Hồ Lê Diêm (1) Hồ Nam (1) Hồ Ngọc Diệp (1) Hồ Nhật Quang (1) Hồ Sĩ Duy (1) Hồ Thanh Ngân (10) Hồ Thế Hà (2) Hồ Thế Phất (3) Hồ Thế Sinh (1) Hồ Tĩnh Tâm (1) Hồ Tịnh Thuỷ (21) Hồ Vũ Khánh Linh (1) Hồ Xuân Thu (3) Hội Nhà văn TP. HCM (1) Hồng Hạnh (3) Hồng Liễu (1) Hồng Phúc (8) Hồng Tâm (10) Huệ Triệu (3) HUMICHI (5) Huy Nguyên (15) Huy Vọng (17) Huy Vũ (1) Huyết Kiệt (1) Huỳnh Dạ Thảo (1) Huỳnh Gia (18) Huỳnh Kim Bửu (1) Huỳnh Minh Lệ (2) Huỳnh Ngọc Nga (1) Huỳnh Ngọc Phước (29) Huỳnh Như Phương (1) Huỳnh Thanh Lan (1) Huỳnh Thị Quỳnh Nga (1) Huỳnh Thúy Thúy (1) Huỳnh Văn Diệu (1) Huỳnh Văn Mỹ (1) Huỳnh Văn Yên (1) Huỳnh Xuân Sơn (3) Hương Đêm (1) Hương Đình (4) Hương Quê Nhà (1) Hương Văn (6) Hửu Thỉnh (1) Irina Polianxkaia (1) James Dylan (4) James Joyce (1) Jeffrey Thai (9) Jerry Thu Trà (7) Kai Hoàng (1) Kate Chopin (1) Kha Tiệm Ly (4) Khả Xuân (1) Khán Võ (2) Khảo Mai (1) khoa học (1) Khổng Trường Chiến (3) Khổng Vĩnh Nguyên (1) KỊCH BẢN (1) Kiên Giang (1) Kiến Giang (12) Kiều Huệ (1) Kim Chuông (4) Kim Dung (2) Kim Ngoan (15) Kim Quyên (1) Kim Sơn Giang (22) Kim Tiết (9) Kim Yến (1) Kỳ Nam (2) Ký sự (14) Lã Bố (1) La Hán (1) La Mai Thi Gia (1) Lạc Thảo (1) Lại Ngọc Thư (1) Lam Giang (3) Lan Anh (1) Lan Phương (1) Lan Thanh (1) Lãng Du (6) Lâm Bích Thuỷ (8) Lâm Cẩm Ái (3) Lâm Hạ (11) Lâm Huy Nhuận (1) Lâm Trúc (30) Lâm Xuân Vi (1) Lâu Văn Mua (1) Lê Ân (5) Lê Bá Duy (9) Lê Đình Danh (79) Lê Đức Hoàng Vân (1) Lê Đức Lang (13) Lê Giang Trần (1) Lệ Hằng (3) Lê Hoài Lương (4) Lê Hoàng (2) Lê Hứa Huyền Trân (39) Lê Khánh Luận (1) Lê Minh Chánh (1) Lê Minh Dung (2) Lê Minh Hải (2) Lê Minh Vũ (3) Lê Ngân (3) Lê Ngọc Phái (1) Lê Ngọc Trác (1) Lê Ngũ Nam Phong (11) Lê Nhựt Triết (8) Lê Phương Châu (30) Lê Quang Trạng (23) Lê Sa Long (2) Lê Thanh Hùng (34) Lê Thanh My (8) Lê Thấu (1) Lê Thị Cẩm Tú (6) Lê Thị Hồng Thắm (1) Lê Thị Kim (1) Lê Thị Ngọc Lệ (1) Lê Thị Ngọc Nữ (32) Lê Thị Thu Hiền (1) Lê Thị Xuyên (13) Lê Thiếu Nhơn (15) Lê Thống Nhất (6) Lê Thụy Phương (2) Lê Tiến Dũng (1) Lê Tiến Mợi (6) Lê Trọng Nghĩa (3) Lê Trung Hiếu (1) Lê Tuân (4) Lê Uyên (1) Lê Văn Hiếu (12) Lê Văn Ngăn (3) Lê Vi Thuỷ (1) Lê Vinh (4) Lê Xuân Tiến (1) Lindsay Polak (1) Linh Lan (7) Linh Lan (Quảng Nam) (8) Linh Phương (3) Linh Thy (2) Long Khánh (4) Long Vương (1) luân hồi (1) Lữ Hồng (3) Lư Nhất Vũ (1) Lương Cẩm Quyên (1) Lương Duyên Thắng (3) Lương Đình Khoa (1) Lương Sơn (27) Lưu Ly (6) Lưu Quang Minh (15) Lưu Thành Tựu (1) Lưu Thị Mười (2) Lưu Xuân Cảnh (2) Lý Khánh Vinh (15) Lý Thành Long (1) Lý Thời Miễn (1) M.T.N.H (7) Mã Nhị Lan (1) Mạc Minh (2) Mạc Tố Hồng (1) Mạc Tường (2) Mai Đức Trung (6) Mai Hạnh (1) Mai Kiệm (1) Mai Loan (12) Mai Nhật (2) Mai Thanh (1) Mai Thị Vân (1) Mai Thìn (3) Mai Tuyết (37) Mang Viên Long (63) Marie Hải Miên (4) Mẫu Đơn (1) Mèo Con (1) Mi Thu (1) Miên Đức Thắng (2) Miên Linh (1) Minh Châu (2) Minh Đan (Lọ Lem Đất Võ) (6) Minh Nguyên (15) Minh Nguyễn (3) Minh Nguyệt (15) Minh Nguyệt (NT) (1) Minh Nhân Tông (1) Minh Vy (25) Mỗi tháng một tác giả và một bài thơ hay (2) Mộng Cầm (8) Mộng Nam (1) Mùa Xanh (3) Mưa (1) Mường Mán (1) MỸ THUẬT (6) My Tiên (1) Mỹ Vân (1) Nam Art (2) Nam Cao (1) Nam Thi (17) Năm Bửu (1) Nấm Độc (1) NCCGL (4) Ngàn Thương (33) Ngày Đẹp Tươi (1) nghệ thuật. (1) nghiên cứu (1) Ngọc Bút (8) Ngọc Diệp (35) Ngọc Thịnh (1) Ngô Càn Chiểu (1) Ngô Cự Chính (2) Ngô Diệp (6) Ngô Đình Hải (7) Ngô Hồng Nhung (1) Ngô Liêm Khoan (1) Ngô Minh Trãi (3) Ngô Nguyên Ngiễm (1) Ngô Thị Hoà (1) Ngô Thị Ngọc Diệp (10) Ngô Thuý Nga (30) Ngô Thúy Nga (16) Ngô Thy Học (7) Ngô Văn Cư (51) Ngô Văn Giảng (11) Ngô Văn Khanh (17) Ngô Viết Hòa (1) Nguyễn (1) Nguyễn An Bình (70) Nguyễn An Đình (4) Nguyễn Ánh 9 (1) Nguyễn Bá Nhân (1) Nguyễn Bích Sao Linh (1) Nguyễn Bình (1) Nguyễn Bính Hồng Cầu (2) Nguyên Cẩn (26) Nguyễn Châu (2) Nguyễn Chinh (4) Nguyễn Công Thụ (2) Nguyễn Công Tùng Chinh (1) Nguyễn Cử Tú Quỳnh (2) Nguyên Diệp (1) Nguyễn Dũng (1) Nguyễn Duy Khương (6) Nguyễn Duy Phương (1) Nguyễn Duy Thịnh (3) Nguyễn Đại Duẩn (2) Nguyễn Đặng Mừng (3) Nguyễn Đăng Thanh (20) Nguyễn Đăng Trình (4) Nguyễn Đình Bảng (1) Nguyễn Đình Trọng (1) Nguyễn Đoan Tuyết (25) Nguyễn Đồng Bội Thảo (1) Nguyễn Đức Chính (5) Nguyễn Đức Cơ (1) Nguyễn Đức Mậu (2) Nguyễn Đức Minh (6) Nguyễn Đức Minh Hùng (10) Nguyễn Đức Nhân (1) Nguyễn Đức Phú Thọ (25) Nguyễn Đức Quyền (4) Nguyễn Đức Tấn (6) Nguyễn Đức Tình (4) Nguyễn Gia Long (1) Nguyên Hạ (11) Nguyễn Hải Thảo (2) Nguyễn Hậu (2) Nguyễn Hiếu (8) Nguyễn Hiếu Học (2) Nguyễn Hòa Hiệp (2) Nguyễn Hoài Ân (1) Nguyễn Hoàng Thức (2) Nguyễn Hồng Diệu (1) Nguyễn Huệ (3) Nguyên Hùng (1) Nguyễn Huy (3) Nguyễn Huy (HD) (1) Nguyễn Huy Khôi (1) Nguyễn Huỳnh (1) Nguyễn Hữu Minh (1) Nguyễn Hữu Phú (1) Nguyễn Hữu Quý (2) Nguyễn Hữu Thuần (4) Nguyễn Hữu Trung (2) Nguyễn Khiêm (1) Nguyễn Khoa Đăng (51) Nguyễn Kiều Lam (2) Nguyễn Kiều Phương (3) Nguyễn Kim Hương (7) Nguyễn Kim Thịnh (1) Nguyễn Lam (2) Nguyễn Lương Vỵ (4) Nguyên Minh (1) Nguyễn Minh Dũng (46) Nguyễn Minh Hoà (1) Nguyễn Minh Khiêm (1) Nguyễn Minh Nguyệt (1) Nguyễn Minh Phúc (47) Nguyễn Minh Quang (5) Nguyễn Minh Thuận (9) Nguyễn Minh Toàn (1) Nguyễn Mỳ (1) Nguyễn Mỹ Nữ (3) Nguyễn Nga (14) Nguyễn Nghiêm (3) Nguyễn Ngọc Dũng (1) Nguyễn Ngọc Đặng (1) Nguyễn Ngọc Hà (4) Nguyễn Ngọc Hưng (6) Nguyễn Ngọc Thơ (31) Nguyễn Ngọc Tư (5) Nguyễn Nguy Anh (21) Nguyễn Nguyên Phượng (69) Nguyễn Nhật Hùng (4) Nguyễn Như Tuấn (14) Nguyễn Phin (23) Nguyên Phong (1) Nguyễn Phú Yên (8) Nguyễn Phượng (2) Nguyễn Phương Dung (2) Nguyễn Quang Quân (8) Nguyễn Quang Tâm (2) Nguyễn Quang Tuấn (1) Nguyễn Quân (2) Nguyễn Quốc Ái (1) Nguyễn Quốc Bảo (1) Nguyễn Quốc Đông (1) Nguyễn Quy (2) Nguyên Tâm (1) Nguyễn Tấn Thuyên (3) Nguyễn Thái An (3) Nguyễn Thái Dương (6) Nguyễn Thái Huy (35) Nguyễn Thành Công (48) Nguyễn Thành Giang (22) Nguyễn Thanh Hải (1) Nguyễn Thanh Huyền (8) Nguyễn Thanh Mừng (1) Nguyễn Thánh Ngã (1) Nguyễn Thành Nhân (18) Nguyễn Thanh Tuấn (7) Nguyễn Thanh Xuân (2) Nguyễn Thế Kiên (1) Nguyễn Thế Kỷ (1) Nguyễn Thị Ánh Huỳnh (2) Nguyễn Thị Bích Phượng (2) Nguyễn Thị Cẩm Thuỳ (3) Nguyễn Thị Chi (2) Nguyễn Thị Diệu Hiền (3) Nguyễn Thị Hải (1) Nguyễn Thị Hằng (6) Nguyễn Thị Hậu (1) Nguyễn Thị Hồng Đào (10) Nguyễn Thị Huệ (1) Nguyễn Thị Kim Huệ (2) Nguyễn Thị Mây (127) Nguyễn Thị Ngọc Hải (1) Nguyễn Thị Ngọc Sen (2) Nguyễn Thị Như Tâm (3) Nguyễn Thị Phụng (27) Nguyễn Thị Thanh Bình (6) Nguyễn Thị Thành Nhân (1) Nguyễn Thị Thanh Toàn (1) Nguyễn Thị Thanh Xuân (1) Nguyễn Thị Thu Ba (23) Nguyễn Thị Thu Hiền (1) Nguyễn Thị Thu Hoài (1) Nguyễn Thị Thu Thuý (3) Nguyễn Thị Thùy Linh (3) Nguyễn Thị Tiết (3) Nguyễn Thị Tuyết (1) Nguyễn Thị Việt Hà (39) Nguyễn Thị Xuân Hương (14) Nguyễn Thu Hằng (1) Nguyễn Thủy (4) Nguyễn Thúy Ngân (13) Nguyễn Thuý Quỳnh (2) Nguyễn Thường Kham (3) Nguyễn Thượng Trí (2) Nguyễn Tiến Đường (8) Nguyễn Trần (1) Nguyễn Trí Tài (40) Nguyễn Trọng Luân (2) Nguyễn Trung (1) Nguyễn Trung Nguyên (1) Nguyễn Tuyển (4) Nguyễn Văn Ân (68) Nguyễn Văn Bút (6) Nguyễn Văn Công (2) Nguyễn Văn Cường (CCK) (4) Nguyễn Văn Hiến (5) Nguyễn Văn Hoà (5) Nguyễn Văn Hòa (1) Nguyễn Văn Học (53) Nguyễn Văn Ngọc (1) Nguyễn Văn Thanh (1) Nguyễn Văn Thành (1) Nguyễn Văn Thảo (17) Nguyễn Văn Toan (1) Nguyên Vi (1) Nguyễn Việt Hà (2) Nguyễn Vinh (1) Nguyễn Vĩnh Bình (3) Nguyễn Xuân Cảm (3) Nguyễn Xuân Dương (1) Nguyễn Xuân Khánh (1) Nguyễn Xuân Thuỷ (1) Nguyễn Xuân Thủy (1) Nguyễn Xuân Tư (3) Nguyệt Linh (5) Nguyệt Quế (1) Ngưng Thu (44) Nhã Ngọc (1) Nhã Thiên (7) nhà Thương (1) Nhân Hậu (2) NHÂN VẬT (1) Nhật Nguyệt Xuân Hương (1) Nhật Quang (17) Nhất Sinh (1) Nhật Vũ (1) Nhi Hạ (1) NHỚ THUỞ ẤU THƠ (37) Như Hoài (4) NHỮNG ÁNG VĂN HAY VỀ LÀNG QUÊ VIỆT NAM (7) NHỮNG NGƯỜI BẠN ĐÂT THỦ (6) NHỮNG NGƯỜI THỰC HIỆN HQN (5) Nông Quốc Lập (2) NP phan (1) Nửa Đời hư (1) NỬA THÁNG MỘT TÁC GIẢ VÀ MỘT BÀI THƠ HAY (38) nước (1) O. Henry (1) P.N. Thường Đoan (1) Pearl (1) Phạm Ánh (33) Phạm Anh Xuân (3) Phạm Bá Nhơn (2) Phạm Cao Hoàng (1) Phạm Đình Nghi (1) Phạm Hổ (1) Phạm Hữu Hoàng (20) Phạm Kiều Hưng (1) Phạm Lâm (1) Phạm Lê Tường Vi (1) Phạm Minh Dũng (14) Phạm Minh Hiền (9) Phạm Minh Thuận (10) Phạm Mỹ (1) Phạm Ngân (3) Phạm Như Vân (1) Phạm Phan Hòa (1) Phạm Phương Lan (1) Phạm Quỳnh An (1) Phạm Thái Ba (4) Phạm Thị Hải Dương (9) Phạm Thị Liên (1) Phạm Thị Mỹ Liên (30) Phạm Thị Phương Thảo (3) Phạm Thuý (6) Phạm Trần Ái Linh (4) Phạm Trung Tín (2) Phạm Tuấn Vũ (29) Phạm Tử Văn (21) Phạm Văn Phương (16) Phạm Văn Thạnh (1) Phạm Vũ (1) Phan Anh (12) Phan Cung Việt (1) Phan Đức Nam (1) Phan Hoài Thương (1) Phan Hoàng (2) Phan Huỳnh Điểu (1) Phan Hữu Lý (1) Phan Khanh (2) Phan Mai Thư Nhã (6) Phan Nam (20) Phan Quỳnh Như (1) Phan Sửu (1) Phan Tấn Lược (6) Phan Thanh Cương (2) Phan Thị Huỳnh Trang (2) Phan Tiên Phát (1) Phan Tình (1) Phan Trang Hy (25) Phan Văn Bình (1) Phan Văn Thạnh (1) Phan Văn Thuần (3) Phan Vĩnh (1) phần 1 (1) phần 2 (1) phần 3 (1) phần 4 (1) Phiêu Vân (1) Phong Dương (2) Phong Điệp (1) Phỏng vấn (7) Phú Ngọc (1) Phú Quang (3) Phú Xuân (8) Phùng Gia Lộc (1) Phùng Hiếu (10) Phùng Hiệu (1) Phùng Hoàng Chương (1) Phùng Phương Quý (7) Phùng Văn Khai (1) Phước Vũ (1) Phương Phương (10) Phương Uy (5) Quan Thế Âm (1) Quảng Ngọc (1) Quảng Ngôn Lê Ngữ (1) Quang Thám (1) Quang Tuấn Dũng (9) Quốc Hùng (2) Quốc Tuyên (1) quy luật dịch (1) Quỳnh Lệ (1) Quỳnh Nga (16) Quỳnh Trâm (1) Rason Helmandollar (1) Raymond Carver (1) Raymond Thư (1) Rêu (Cao Hoàng Từ Đoan) (13) SÁCH BẠN VĂN (71) SARAH HALL (1) SINH NHẬT (1) Song Ninh (11) Sông Hương (11) Sông Lam (1) Sông Song (8) Sơn Tịnh (2) Sơn Trần (15) Sruthi Thekkiam (1) T.T.Hiếu Thảo (22) Tạ Nghi Lễ (1) Tạ Thị Hoa (14) Tam quốc diễn nghĩa (4) TẢN VĂN (230) TẠP BÚT (612) Tạp chí Văn Mới (1) TẠP CHÍ VN BÌNH DƯƠNG (11) Tashi Dawa (1) Tâm Lãng (1) Tâm Nhiên (2) Tấn Hòa (1) Tần Khánh (4) TẬP SAN ÁO TRẮNG (39) Tập san Văn học nghệ thuật Hương Quê Nhà (1) Tây bá hầu Cơ Phát (1) Tây Du Ký (1) Tây Sơn bi hùng truyện (2) Thạch Anh (2) Thạch Cầu (1) Thạch Đà (7) Thạch Lam (1) Thạch Sene (5) Thái An Khánh (2) Thái Hoà (1) Thanh Bình Nguyên (27) Thành Dũng (1) Thanh Hải (1) Thanh Huyền (2) Thanh Lương (2) Thanh Minh (4) Thanh Phong (1) Thanh Sơn (1) Thanh Thảo (3) Thanh Trắc Nguyễn Văn (42) Thanh Tùng (7) Thành Văn (3) Thạnh Văn (1) Thanh Xuân (2) Thảo Nguyễn (1) Thâm Tâm (1) Thần Y (1) Thi Ngọc Lan (1) Thiên Ân (1) Thiên Di (5) Thiên Sơn (1) Thiên Thần Áo Trắng (7) Thiên Tôn (10) Thiên Trần (1) Thiệp chúc mừng năm mới (4) Thiệp chúc Tết (3) Thiệp mừng (3) Thông báo (1) Thơ (3139) Thơ Lê Nhựt Triết (1) THƠ MỜI HOẠ (7) THƠ PHỔ NHẠC (100) Thời sự Văn nghệ (6) Thu Dung (3) Thu Hằng (1) Thu Hiền (1) Thu Hoài (1) Thu Nga (1) Thuận Thảo (8) Thuận Yến (1) Thục Minh (7) Thuỳ Anh (13) Thuỵ Du (1) Thụy Du (3) Thuỳ Dương (1) Thùy Dương (1) Thủy Điền (1) Thuỳ Nhân (1) Thư cảm ơn (1) Thư ngỏ (1) THƯ NGỎ CỦA HQN (2) Thư tin (285) THƯ VIỆN TÁC GIẢ (1) Tiểu luận (4) Tiểu Mục Đồng (1) Tiểu Nguyệt (5) Tiểu thuyết (107) Tiêu Tương (1) Tin buồn (2) TIN VĂN (2) Tịnh Bình (19) Tịnh Minh Tiến (2) Tô Hồng Phương (1) Tô Kiều Ngân (1) Tố Mai (1) Tô Minh Yến (21) Tôn Nữ Hỷ Khương (2) Tôn Thất Út (2) Tôn Tư Mạc (1) Tống Ngọc Hân (1) Tống Xuân Tám (1) Trà Bình (4) TRABATHA (1) Trác Phi (1) Trang Linh (1) Trang Lộc (1) Trang Thơ Chào Xuân Mậu Tuất 2018 (1) TRANG THƠ CHỦ NHẬT (519) Trang Thơ Đón Xuân Đinh Dậu 2017 (1) TRANG THƠ ĐƯỜNG LUẬT (16) Tranh ảnh (3) Trầm Mặc (4) Trần Anh Dũng (1) Trần Bảo Định (4) Trần Băng Khuê (1) Trần Biên Thùy (1) Trần Dần (1) Trần Duy Đức (17) Trần Dzạ Lữ (4) Trần Định (1) Trần Đình Sử (2) Trần Đoàn Luận (1) Trần Đức ÁI (2) Trần Đức Hiển (1) Trần Đức Tín (1) Trần Hà Nam (4) Trần Hoàng Vy (2) Trần Hồng Vân (5) Trần Huiền Ân (2) Trần Huy Minh Phương (2) Trần Hữu Du (1) Trần Hữu Hội (17) Trần Kim Đức (5) Trần Kim Loan (2) Trần Kim Quy (1) Trần Lê Sơn Ý (2) Trần Linh Chi (1) Trần Long Thạch (1) Trần Lưu (1) Trần Mai Hường (11) Trần Mạnh Hảo (1) Trần Minh Nguyệt (16) Trần Năm (1) Trần Ngọc Hồ Trường (4) Trần Ngọc Mỹ (11) Trần Nguyên Hạnh (6) Trần Nhã My (2) Trần Như Luận (3) Trần Nhương (1) Trần Phù Nam (1) Trần Quang Dũng (4) Trần Quang Khanh (12) Trần Quang Lộc (1) Trần Quang Ngân (10) Trần Quốc Tiến (8) Trần Quốc Toàn (1) Trần Quốc Việt (1) Trần Tâm (7) Trần Thái Hưng (5) Trần Thanh Hải (3) Trần Thành Nghĩa (1) Trần Thế Nhân (13) Trần Thị Bích Thu (1) Trần Thi Ca (9) Trần Thị Cổ Tích (2) Trần Thị Huệ (1) Trần Thị Huyền Trang (3) Trần Thị Ngọc Hồng (1) Trần Thị Thanh (5) Trần Thị Thắng (1) Trần Thị Thương Thương (4) Trần Thị Trúc Hạ (1) Trần Thị Uyên (7) Trần Thiện (3) Trần Thiện Tuấn (1) Trần Thoại Nguyên (2) Trần Thuận (7) Trần Thúy Lành (6) Trần Thuỳ Trang (1) Trần Thư (1) Trần Thương Nhiều (1) Trần Trọng Hưng (2) Trần Trọng Tân (1) Trần Trọng Vũ (2) Trần Tuấn Anh (2) Trần Tuấn Thanh (10) Trần Vạn Giã (2) Trần Văn Bạn (16) Trần Văn Nhân (5) Trần Văn Thiên (1) Trần Việt (1) Trần Viết Dũng (11) Trần Võ Thành Văn (24) Triết học (2) Triều Âm (2) Triều Châu (1) Triều La Vỹ (2) Triệu Lam Châu (1) Triệu Từ Truyền (30) Trịnh Bửu Hoài (106) Trịnh Duy Sơn (2) Trịnh Hoài Linh (5) Trịnh Huy (4) Trịnh Thuỳ Mỹ (1) Trịnh Tuyên (1) Trịnh Viết Hiền (1) Trịnh Viết Hiệp (1) Trịnh Yến (2) Trọng Mật (2) trụ vương (1) Trúc Giang (4) Trúc Lập (1) Trúc Linh Lan (2) Trúc Thanh Tâm (12) Trúc Thuyên (3) trung quốc (1) Trung Trung Đỉnh (1) Trung Y (1) Truong Nguyen (1) Truyện dài (10) TRUYỆN DỊCH (15) Truyện ký (2) TRUYỆN NGẮN (1173) TRUYỆN VỪA (14) Trương Công Tưởng (16) Trương Diễm Phiến (1) Trương Đình Phượng (8) Trương Đình Tuấn (3) Trương Hồng Phúc (14) Trương Huỳnh Như Trân (2) Trương Lan Anh (1) Trương Nam Chi (5) Trương Thanh Cường (2) Trường Thắng (65) Trương Thị Thanh Tâm (22) Trương Thị Thúy (2) Trường Thịnh (6) Trương Tri (2) Trương Văn Dân (21) Trương Viết Hùng (1) TTM (1) Tuấn Nguyễn (7) Tuấn Quỳnh (3) Tuệ Mỹ (1) Tuti (2) Tuỳ bút (2) TÙY BÚT (120) Tuyết Nhung (1) Tuyết Vân (1) tứ đại mỹ nhân (1) Tường Vi (1) TX (1) Út Lãng Tử (1) Uyên Khuê (2) Uyên Minh (1) Uyển Phan (1) Vạn Lộc (1) Vành Khuyên (1) Văn (2469) Văn Công Mỹ (2) văn hóa truyền thống (5) Văn học nước ngoài (11) Văn Lưu (1) Văn Nguyên (1) Văn Nguyên Lương (7) Văn Nhược Ba (1) Văn Thạnh (2) Văn Thành Lê (1) Văn Thắng (23) Văn Trọng Hùng (1) Vân Đồn (3) Vân Giang (12) Vân Khanh (2) Vân Phi (32) Vân Tùng (2) Vi Ánh Ngọc (2) Vi Quốc Hiệp (1) Victor Remizov (1) VIDEO CLIP (2) Viễn Trình (25) Việt Quỳnh (1) Việt Trang (1) Việt Trương (1) Vĩnh Sơn (7) Vĩnh Thông (43) Vĩnh Tuy (21) Võ Bá Cường (1) Võ Chân Cửu (17) Võ Chí Nhất (3) Võ Công Liêm (1) Võ Diệu Thanh (18) Võ Dõng (1) Võ Đông Điền (4) Võ Hà (1) Võ Hạnh (2) Võ Mỹ Cát (1) Võ Ngọc Thọ (4) Võ Như Văn (3) Võ Thị Nga (13) Võ Thị Thu Thủy (1) Võ Thuỵ Như Phương (15) Võ Văn Hoa (1) Võ Văn Luyến (1) Võ Xuân Phương (3) Vũ Bình Lục (1) vũ đạo (1) Vũ Đình Huy (9) Vũ Đình Liên (1) Vũ Đình Minh (1) Vũ Đình Nguyệt (2) Vũ Đình Thung (2) Vũ Đức Trọng (1) Vũ Hạ (1) Vũ Hạnh (3) Vũ Hùng (2) Vũ Miên Thảo (5) Vũ Thành An (1) Vũ Thị Huyền Trang (115) Vũ Thụy Khuê (8) Vũ Trọng Quang (1) Vũ Trọng Tâm (2) Vũ Trọng Thanh (1) Vương Doãn (1) Vương Hạnh (1) Vương Hoài Uyên (4) Vương Tâm (3) Xanh Nguyên (4) Xuân Đài (1) Xuân Phong (6) Xuân Phương (1) Xuân Tiến (20) Ý Thu (3) Yên Kha (7) Ziken (2)
-------------------------------------------------------------------------
+ 817 TÁC GIẢ CÓ BÀI ĐĂNG TRÊN HƯƠNG QUÊ NHÀ
-------------------------------------------------------------------------