Không thấy đâu em…
Vẫn mỗi ngày đi ra với biển
chỉ thấy gió thổi xanh bờ
hạt cát trôi bơ vơ
như nỗi cô đơn
đi tìm nỗi cô đơn
không thấy đâu em:
biển mặn!
Những tình đợi cất thành thơ
Có ai thăm chừng lá đỏ
Gió xuân đã thổi hay chưa?
Đò tình còn trôi chưa đỗ
Sông xuân một dải trong mưa.
Có ai thăm giùm hoa nở
Giọt sương có gội chiều qua?
Thương ai cầm xuân đi hỏi
Vu vơ một cõi Ta Bà.
Hỡi tình có thương không nhỉ
Mà em lỡ mất xuân thì
Có tại bóng chiều thủ thỉ
Ngàn dâu còn mãi xanh rì?
Xuân của đất trời thì mới
Xuân em chưa cũ bao giờ
Hỡi những ngày vừa chín tới
Những tình đợi cất thành thơ.
Ký ức
Ký ức chạm vào quê hương
Cánh cò bay la bay lả
Tuổi thơ những ngày óng ả:
Mẹ, cha… và bậc thềm nhà.
Ký ức chạm vào trang vở
Mực tím, ngòi bút lá tre
Thả giữa sân trường tiếng vụ
Ù… u… như tiếng của trưa.
Ký ức chạm vào tình cũ
Giá đừng úa thếp trầu xanh
Dẫu mấy trăng tròn, trăng
khuyết
Cứ như chưa lặn nguyệt Rằm.
Ký ức chạm vào ngày tháng
Rêu phong cho đến câu hò
Mỗi ngày một lần hóa thạch
Những liễu xanh soi mặt hồ…
Nếu như không còn ký ức
Quả thị sẽ rớt về đâu
Trầu cau ai trồng mà mọc
“Ngày xưa” Nội gởi chỗ nào?
(7 / 2010)
Thu phân
Thành phố vội vàng một dáng Thu
em chọn nẻo về: phố hàng cây long não
để đủ độ chiều cho em khép đôi tà áo
e ấp một tình Thu mòn mỏi đợi mong…
Một dòng Thu chảy xa tháng ngày bịn rịn
kỷ niệm mọc đôi bờ lau sậy xôn xao
sương khói chừng như một dải lụa đào
và có những lòng muốn làm bến bãi.
Một trận Thu phong trút vàng Thu… vàng Thu…
ngập lối đi những đôi nhân tình trong vườn tình tự
đó một nhịp Thu đi trong tình sử
để lại mùa sau vệt nắng soi thềm.
Em đã nghe thấy chưa lời dịu êm ấp ủ
về cuộc tình từ những ban mai
mặt trời trên ngọn tre và chim non tập hót
rồi ngày Thu phân đi qua để lại dấu hài.
Tiết Thu phân, Canh Dần
H.K.B
(Trong tập Ngõ Phong Lan)
Những bài thơ trên rất hay. Mây thích nhất bài Những tình đợi cất thành thơ.
Trả lờiXóa