TRANG THƠ CHỦ NHẬT: CƠN MƠ THOÁT XÁC - Thơ Văn Nguyên Lương



MUA VẦNG TRĂNG KHUYẾT

Thành phố gieo gì?
Thành phố gieo thương...
Quy Nhơn, ơi Quy Nhơn... biển gọi

Sóng dậy trong tim,
Sóng vỗ đôi bờ!

Trăng mơ đỉnh dốc năm nào
Hàn Mặc Tử rao bán
Tôi muốn được mua
Bằng tất cả đời tôi và hy vọng
Đêm về lấp phần khuyết giếng sâu xúc cảm
Chờ vớt một bóng hình cứu rỗi
Khoảng không bất tận... đa tình!

Quy Hòa chiều nay tắt nắng
Gió nêm vào lòng tôi vị mặn
Tô đôi mắt gam màu bi ai...

Dẫu biết hạnh ngộ là chia ly
Vẫn nghe niềm đau òa vỡ
Quy Nhơn chiều nay tôi đến
Nghe ngọn sóng đời vỗ nhịp trăm năm...


CHIẾC BÓNG

Người đàn ông đi về phía đêm
Trong vô thức
Tìm một thứ xa xăm gì đó
Vấp chiếc vỏ ốc màu xanh nhạt
Rơi xuống ngàn sao
Bật ra tiếng nấc nghẹn...
Thương tâm!
Chiếc bóng tan dần vào hố đen tĩnh mịch...
Nơi bãi cỏ,
Lũ côn trùng bỗng thét lên rồi im bặt
Chỉ còn tiếng lá rơi xào xạc xa, gần
Gió đọc câu thần chú rùng rợn
Ẩn hiện hình một người con gái ngồi đếm sương rơi
Mái tóc xõa dài che khuất bầu hạnh phúc
Chốc chốc,
Con chim giật mình chim chíp
Nó vừa đánh rơi chiếc tổ
Ngủ nhờ trong chiếc lồng tiền kiếp
Nương vào sợi luân hồi
Nỉ non...
Không gian xa một vòng trái đất
Thời gian đủ để hai linh hồn mơ ngủ
Chìm trong biển đời trầm luân
Tôi chỉ mong
Người thiên hạ
                   tìm được những thứ cần tìm!


QUY NHƠN MÙA LÁ TRÚT VẦN THƠ

Quy Nhơn mùa lá trút vần thơ
Nghiêng nghiêng bóng đợi...
Dốc Mộng Cầm thơm hương thiếu nữ
Lọn gió vẽ cổng thiên thai ẩn hiện
Hoang lạc quyện gió ngang trời!

Có phải đây là cõi thần tiên?
Mà hơi thở lạc nhịp yêu vồn vã
Đôi người nguyên thủy tan vào nhau
Trong cơn mơ thoát xác

Quy Nhơn mùa này
Những con đường thương nhớ
Từng bước chân qua
Mênh mang sóng biển cuốn tình
Gào lên bạc trắng

Ghềnh Ráng nhìn ra khơi
Nói với em lời dông bão
Thuyền ai về lênh đênh thấp thoáng nỗi buồn theo?

Đêm nằm nghe Quy Nhơn thở
Mới hiểu ra em là biển
Tình mênh mông không thấy bến bờ

Anh trở về,
Nhìn mưa qua Thị Nại
Nhớ dáng em qua cầu
Những cổ tháp nghiêng mình trầm mặc
Đón những con người yêu mảnh đất quê hương

Có phải Quy Nhơn trong em,
Đã quy anh vào ngọn bút
                                    nghe sóng vỗ trong lòng...

V.N.L
Read more…

NGƯỜI ĐÀN ÔNG VÀ CON VẸT LÔNG ĐỎ - Truyện ngắn Nông Quốc Lập



Từ ngày Long chuyển đến Khau Cải, khiến cho cái xóm trọ heo hút ven thị xã sông Hoàng Phố vui lên hẳn. Không phải Long vui tính, xởi lởi với những người trong xóm. Thậm chí trong mắt Liên, trưởng xóm, Long còn là người ít nói, giao lưu với mọi người mỗi khi có chuyện vui. Xóm trọ vui là bởi vì tiếng con vẹt lông đỏ suốt ngày ca cẩm không ngớt. Mà con vẹt này cũng lạ quá trời, học không những thuộc mà còn có trí nhớ tốt. Mỗi khi những người trong xóm tỉ tê to nhỏ, nói câu gì là nó nhớ câu đấy. Ban đầu, những người trong xóm trọ tỏ ra khó chịu với vị khách trọ không cần giường chiếu này, nhưng lâu rồi cũng thành quen. Khi một ngày con vẹt ốm, hay nó buồn không lên tiếng, những người trong xóm trọ lại cảm thấy thiêu thiếu một cái gì đó.
Mang tiếng thuộc thị xã, nhưng xóm trọ Khau Cải ở khá xa trung tâm, một dãy nhà cấp bốn, ông bà chủ thừa đất lắm tiền, xây lên một dãy nhà để những người dưới xuôi, những người trong huyện ra thị xã làm việc thuê trọ. Tháng chủ nhà chỉ đến một lần thu tiền phòng, điện, nước. Chủ yếu là do những người đến thuê tự bảo ban nhau quản lý. Long là người đến thuê phòng cuối cùng, không có sự lựa chọn, phải ở phòng ngoài, cửa phòng gần như đối diện với cổng ra vào. Làm công ăn lương, lương thấp, trong khi cần phải chi bao nhiêu thứ khác, với Long, phòng trong phòng ngoài không thành vấn đề, miễn là tìm được chỗ yên tĩnh, lại rẻ là may lắm rồi. Phòng ngoài thì sao? Ngày đi làm cả ngày, cuối tuần lại về quê, chứ có phải suốt ngày ở nhà đâu. Mở cửa sợ người khác nhìn thấy ư? Mình có làm chuyện gì khuất tất đâu mà sợ. Long cũng không phải lo sợ bọn trộm đến cậy cửa phòng vào lấy đồ. Mà đồ thì có gì đâu, vài ba bộ quần áo, hai đôi giầy cũ, mấy quyển sách, vài ba quyển tạp chí, một cái bàn gỗ cũ kỹ, bộ ấm chén thì lấy làm gì, chẳng đáng bao nhiêu tiền. Nói là vậy, nhưng một khi bọn nghiện lên cơn, phá khóa cửa vào lấy đi những thứ đó, Long cũng sẽ chẳng có cái mà dùng. Mỗi lần đi ra cái chợ tạm, cách khu trọ chưa đến trăm mét nhưng vẫn phải khóa cửa. Chả bù cho ở quê, nhà mở buổi sáng, đến tối chuẩn bị đi ngủ mới đóng một lần.
Một năm trôi đi nhanh chóng. Cái xóm trọ này cũng không có gì thay đổi, ngoại trừ có thêm hai người đến ở chung. Đều là người đi làm cả, những người trong xóm không mấy khi ngồi với nhau. Người quan tâm đến Long nhiều nhất chắc là Liên và con bé Hằng. Mấy lần nói chuyện với Hằng, Long thấy cô có kiến thức khá sâu ở nhiều lĩnh vực. Có một hôm Long xin nghỉ ở nhà để hoàn thành bản báo cáo, anh đã nghe được Liên nói với Hằng.
- Hằng này, chị thấy anh Long ở xóm mình cứ thế nào ấy.
- Thế nào là thế nào hả chị? Mà này, chị yêu anh ấy rồi đúng không?
- Chị mà yêu anh ấy á? Anh Long có cái gì để mà yêu nhỉ? Chị chẳng thấy anh ấy ga lăng tý nào cả.
- Không có gì để mà yêu á. Này nhé, đẹp trai, nghề nghiệp ổn định, kiến thức phong phú, lại hiền lành, đấy không phải là những điểm đáng để yêu à.
- Em thích thì tán đi. Chị nhường cho em đấy.
- Không được đâu chị ơi, em nghe nói, anh ấy có người yêu rồi thì phải. Em còn nghe nói người yêu của anh ấy xinh lắm nữa cơ.
- Hứ. Chị không tin đâu. Đấy, em thấy không, một năm qua, làm gì có ai đến chơi với anh ấy đâu. Hình như anh ấy còn không có bạn thì phải. Anh ấy có người yêu á, có mà yêu con vẹt lông đỏ kia thôi.
- Chị này đúng là, như thế mà cũng nói được.
Trước khi Liên và Hằng nói sang chuyện khác, Long còn nghe thấy hai hàng xóm láng giềng cười ha ha, ra vẻ đắc thắng. Có lẽ hai người hàng xóm tưởng anh đã đi làm từ sớm nên mới nói vậy.
Long đã 32 tuổi, bạn bè anh đã có con lớn cả rồi. Có những người bạn ở quê, lấy vợ lấy chồng từ hồi mới học lớp 11, 12, giờ con đã học lớp 6, lớp 7 rồi. Còn Long, sau khi học xong lớp 12, thi đỗ vào đại học, đi học thêm 5 năm, ra trường rồi loay hoay tìm việc ở Hà Nội, chuyển đến gần chục cơ quan trong khoảng 5, 6 năm trời  mới chuyển về quê. Không phải Long không biết yêu, chưa từng yêu. Ngược lại, Long yêu mãnh liệt là đằng khác. Bốn mối tình, chẳng mối tình nào giống mối tình nào cả. Rút kinh nghiệm từ những lần yêu trước, Long đã xây dựng lên kịch bản không như kịch bản ban đầu, bốn kịch bản, bốn con đường đi, nhưng kết quả vẫn chỉ là con số không. Tình yêu bồng bột, mãnh liệt, đam mê, cháy bỏng, hy sinh, tất cả Long đều đã được nếm mùi vị. Ngọt ngào thì ít mà cay đắng thì nhiều. Long đã nâng niu, trìu mến những trái ngọt, nhưng chưa bao giờ được nếm mùi vị của quả. Sau này, Long kể với thằng bạn thân, nó bảo, ở trên thế gian này, khó có thể tìm được một người thánh thiện như anh. Rồi nó kết một câu xanh rờn, quả ngọt đến miệng mà không biết ăn đúng là ngu ngốc không gì sánh bằng. Chẳng biết thằng bạn thân nói có đúng hay không? Nhưng khi yêu nhau phải tôn trọng nhau chứ, cái thiêng liêng phải để sau ngày cưới. Không lẽ con người ta yêu nhau chỉ vì lạc thú nhất thời, thỏa cơn thèm khát? Những viễn cảnh mà Long và những cô bạn gái vẽ ra được trải trên một tấm thảm màu hồng. Người ta nói, một khi cái quả do chính tay mình nâng niu, chăm sóc mà không được ăn, khi mất đi rồi mới cảm thấy nuối tiếc. Long tiếc khi không đến được với Kiều. Kiều không giống như những cô gái khác, cô xuất thân từ làng như anh. Bố mẹ cô cũng làm ruộng, chăn nuôi mới có tiền chu cấp cho những đứa con ăn học xa nhà. Kiều có cách suy nghĩ giống anh, hiểu được anh và thông cảm cho hoàn cảnh của anh. Long và Kiều đã định ước với nhau, sau khi Kiều ra trường, về quê, có việc làm thì hai người sẽ làm đám cưới. Môi trường sống khiến suy nghĩ của con người thay đổi. Cuộc sống nơi phồn hoa, một nơi văn minh không có chỗ để cho những con người có nếp nghĩ và lối sống nông thôn lạc hậu? Kiều đã nhanh chóng thích ứng với cuộc sống mới mà quên đi những gì đã nói, những dự định mà Kiều đã cùng với Long vẽ ra. Không phải là tất cả, nhưng những gì Long đã trải nghiệm, anh thấy trong số những thằng đàn ông đến với những người phụ nữ đẹp, thường thì chiến thắng cũng nằm trong tay của những kẻ lắm tiền. Cả bốn mối tình của anh đều chung một cái kết. Buồn. Chia ly. Dằn vặt. Rượu và đau khổ. Nhưng những thứ đó đâu thể chữa được vết thương đang ngày đêm rỉ máu? Kiều đương nhiên không biết chuyện đấy, Kiều không thể biết anh đã đau khổ đến thế nào. Vật chất làm cho người ta lóa mắt. Anh có ngờ đâu, một người sinh ra từ miền quê, bố mẹ cũng là người chân lấm tay bùn, trên vai là gánh nặng của bao nhiêu thứ trên trần đời. Nhà sàn, trên gác chứa đồ đạc, ngô, thóc, đậu đỗ, giữa người ở, dưới cùng nuôi trâu, bò, lợn, gà. Những ngày thời tiết thay đổi, mùi phân hỗn hợp bốc lên đến là khó chịu. Người không sống quen không thể ngửi được mùi đó. Từ đời ông cụ Kiều, đến khi cô ra đời, lớn lên cũng trong căn nhà sàn hai mái. Không ca thán, không chê bẩn, vậy mà mới ra thành phố học, Kiều đã thay đổi. Mỗi lần về quê, cô ở nhiều nhất cũng chỉ vài ba ngày, bảo không chịu được cảnh nhà sàn, dưới nuôi gia súc, gia cầm, mùi phân làm cho con người ta cảm thấy buồn nôn. Kiều đòi bố mẹ dỡ ngôi nhà xuống làm nhà xây cấp bốn, làm chuồng trâu, bò, lợn riêng, tiền bạc bố mẹ khỏi lo.
Phải mất hai năm, Long mới lấy lại sự thăng bằng trong cuộc sống. Anh còn có mẹ già ở quê chờ mong mỏi mòn. Quanh anh vẫn còn những người bạn. Còn làng xóm, những người thân của anh nữa, vẫn chưa hết niềm tin tưởng nơi anh. Anh phải sống, phải kiếm tiền nuôi bản thân, nuôi mẹ già. Đối mặt với những vấn đ cơm áo gạo tiền, không cho phép Long tiếp tục cuộc sống dằn vặt, đau khổ. Không nên tiếc kẻ đã ra đi, mày phải nhìn thẳng về phía trước và tin tưởng rằng, bầu trời hạnh phúc thật sự đang đón đợi mình. Lời của thằng bạn thân đã đánh thức Long về với thực tại. Khi quyết định từ bỏ thành phố phồn hoa, nơi có nhiều kỷ niệm ngọt ngào nhưng cũng lắm đau buồn đó, trở lại quê làm việc, Long đã rất dứt khoát. Mẹ và quê hương là những người bao dung, lúc nào cũng sẵn sàng đón những đứa con đi xa trở về với mẹ. Long lao vào công việc như một niềm vui sướng.
Tháng ngày cứ trôi đi. Một lần, Long vào một bản xa nhất, khó khăn nhất huyện Bảo Lâm khảo sát công trình nước sinh hoạt tự chảy. Đang mùa mưa, đường chênh vênh núi đá, vực sâu hun hút. Đang đi, bỗng nghe thấy tiếng rầm rầm bên tai cùng tiếng kêu xé gió của con chim thúc giục anh đi nhanh về phía trước. Bước bộ mấy tiếng đồng hồ đã mỏi mệt, nhưng trước cái chết cận kề, anh đã dồn hết sức bình sinh còn lại vào đôi chân, tay vọt lên phía trước. Khi anh lên đến nơi an toàn, ngoảnh mặt nhìn lại, một mảng núi lở xuống, đất đá ngổn ngang. Chỉ chậm một chút thôi, Long sẽ không còn có cơ hội về gặp mẹ nữa. Áp bàn tay còn run run vào lồng ngực, trái tim vẫn đang đập như cối giã gạo. Mà cũng may có con chim báo hiệu, nhờ nó anh mới thoát chết. Nó đâu rồi nhỉ? Không biết nó có bị làm sao không? Long nhìn đi nhìn lại, con chim đang bị ướt lông đang đứng co ro bên cạnh. Đôi mắt nó sáng quắc, tinh tường. Long nhìn kỹ, con chim vừa mới cứu sống mình. Hóa ra là một con vẹt lông đỏ tía. Long đưa đôi tay ra đón ân nhân. Con vẹt nhanh chân nhảy lên bàn tay anh. Mày là đại ân nhân của tao, tao không biết cảm ơn mày như thế nào cho phải nữa. Mày hãy về sống với tao nhé. Nói rồi, Long đưa bàn tay vuốt ve nó. Suốt buổi khảo sát đó, con vẹt lông đỏ, đậu trên vai anh như một trợ thủ đắc lực trong công việc. Long ăn gì con vẹt ăn đấy. Long rất thích ăn cơm rang, con vẹt cũng vậy. Rồi không biết, anh và con vẹt lông đỏ tía trở thành bạn thân, không thể thiếu nhau tự bao giờ.
Từ khi con vẹt lông đỏ tía hiểu và bắt chước, nói được tiếng người, nhiều người đã gạ Long bán nó. Có người ra giá cả chục triệu đồng, nhưng anh kiên quyết chối từ. Ngày anh đi làm, ân nhân ở nhà trông phòng. Mỗi khi anh về, chỉ nghe tiếng xe máy của anh ở ngoài cổng, ân nhân trong nhà đã reo lên anh Long đã về, anh Long đã về.
Một hôm, xong việc ở cơ quan, Long xin được về sớm. Không như mọi khi, ân nhân nói, anh Long đã về mà nó lại nói Liên Kiều, bạn cũ đến tìm. Long nghe vừa bực mình, vừa buồn cười. Ở trong xóm trọ này, ai có ác ý với anh mà dạy cho con vẹt nói thế. Phải có người nói với nó thì nó mới nói được, chứ con vẹt này làm gì biết được quá khứ của anh? Long tắt máy xe, mở khóa cửa, con vẹt lông đỏ lại nhảy lên vai anh, luôn mỏ nói Liên Kiều, bạn cũ đến tìm, Liên Kiều, bạn cũ đến tìm. Anh liếc mắt lườm con vẹt. Ân nhân nói bậy bạ gì thế. Ai đã dạy cho ân nhân nói thế hả? Nhưng con vẹt chỉ có nói mỗi câu đó. Khi anh cúi xuống với tay lấy ca nước nguội, toan rót ra cốc để uống, chợt anh thấy bên tai mình hơi đau vì mỏ con vẹt mổ vào. Rồi con vẹt lông đỏ cứ luôn miệng gọi Liên Kiều. Long đứng thẳng người lên, quay mặt ra phía cửa. Long sững người, xa xa, ai như Liên Kiều đang đi về phía khu trọ. Nhìn nàng sao mà xanh xao, tiều tụy? Con vẹt lông đỏ bay đi, anh cũng đưa chân theo bóng ân nhân. Đáng khâm phục nhất của con người là có lòng vị tha và bao dung. Người xưa đã nói vậy. 

N.Q.L
Read more…

HẸN ĐẾN MÙA XUÂN - Thơ Nguyên Cẩn

                                                      Nhà thơ Nguyên Cẩn

Chiều đi còn chút nắng,
Đêm tàn còn  hơi sương,
Người đi  tình còn vương
Sân ga còn trống vắng

Vai gầy sao quẫy nặng
Mới thoáng mà trăm năm
Hòn sỏi rơi mù tăm
Khi về tay vẫn trắng

Sao yêu hoài chút nắng
Sao nhớ hoài hơi sương
Mùa đông bên kia đường
Nâng cánh hồng sót tặng

Chào một mùa xuân mới
Sẽ về trên cành mai
Sẽ nở rồi sẽ phai
Như chiều qua đêm đợi

Và mùa xuân sẽ gọi
Những đoá mai ẩn mình
Đêm vỡ  là bình minh
Nụ vỡ  là xuân tới.

N.C
Read more…

LƯỢM ĐƯỢC TÌNH NỒNG - Truyện ngắn Long Khánh



Trời đang nắng gắt, chợt một đám mây khói đèn kéo đến rất nhanh. Bảy Tởn trên đường về nhà càng lẹ chân hơn, sợ mắc đám mưa này coi mòi lớn lắm, hổng chừng tới đỏ đèn mới tạnh. Nhà cửa trống trước trống sau, không có đờn ông lỡ gặp dông to, đờn bà làm sao ứng phó? Càng nghĩ  khiến anh càng lo, tự trách sao không đi sớm một chút. Lát sau cơn mưa đổ xuống như xối nước, anh phải tấp đại vào miễu thổ địa gần đó lánh tạm. Cũng còn hên, khúc đường này vắng, chẳng một cái nhà. Không có ngôi cổ miếu này chắc ăn anh phải dầm mưa.

Miễu thấp lè tè, bên trong tối om, vừa bước vào là nghe tiếng con nít khóc khàn giọng. Quá ngạc nhiên, anh móc gói thuốc rê lấy hột quẹt bật lửa, đảo mắt nhìn quanh tìm kiếm. Một đứa bé chừng đầy tháng được quấn trong chiếc khăn tắm, lúc này chỉ còn đủ sức phát ra tiếng è è như sắp hụt hơi. Với phản ứng tự nhiên anh quấn lại khăn rồi ủ ấm cho nó, coi bộ đứa bé bị lạnh tím người rồi. Trong lúc làm chuyện này, Bảy Tởn nhặt được bức thơ. Qua ánh sáng chập chờn của hộp quẹt, anh đọc rất khó khăn:
“Kính gởi ân nhân,
Không ai nỡ bứt cái ruột của mình mà quăng. Nhưng tui phải làm thế vì không còn cách nào hơn. Vậy nếu Trời cao đưa lối để ai gặp đứa nhỏ này, xin hãy nuôi giùm, công đức ấy to lớn còn hơn cất năm bảy kiểng chùa. Bức thơ này được viết làm hai bổn với cùng một tuồng chữ. Nếu sau này mẹ con tui có cơ hội gặp nhau, sẽ trình ra để làm bằng cớ.
Xin được lạy ba lạy tạ ơn!”
Đến khi tạnh mưa, dù muốn hay không Bảy Tởn cũng phải bồng đứa nhỏ về nhà. Chị Bảy ngó thấy thiếu điều muốn xỉu! Xưa nay chồng mình thật thà chất phác, ai dè lại có con rơi, trời ơi là trời! Anh phải hết sức phân trần, kể rõ đầu đuôi, rồi trình ra cái thơ, chị mới tạm không ỏm tỏi, chớ tin thì chưa, phải điều tra kỹ! Tai bay họa gởi, đang không nổi hứng nghe lời thằng cha Tư Mập rủ qua nhà nhậu mới sanh cớ sự.
Chị Bảy đánh đòn cân não:
- Nếu nó là con ông tui sẽ quăng vô chuồng heo đừng trách nghen!
Bảy Tởn nghe vợ nói mà thấy ớn da gà. Nhưng tình ngay lý gian, đành xuống nước:
- Bà dòm kỹ đi, nó có chút nào giống tui đâu.
- Còn nhỏ làm sao biết được? Thằng Vách mới lên ba, lo chưa đủ nay thêm đứa này lấy gì nuôi?
 Thời may đứa bé khóc thét, chị lật đật bồng lên xem xét, thấy nó đái ướt, liền lo thay tã quên gây nữa, thừa dịp anh Bảy lẻn ra vườn. Đờn bà ưa bốp chát chớ thương con nít lắm!
Chuyện gì cũng vậy, ban đầu thấy khó lần hồi cũng xong thôi. Từ ngày con bé mởn da mởn thịt chị Bảy cũng tươi tỉnh hẳn. Rồi khi nó ư e cười toe toét chị vui lây. Ngày tháng dần trôi, con bé lớn nhanh như trái bí trên giàn, biết lật, biết trườn… cả nhà cùng thương. Hết anh Bảy rồi tới chị thay nhau bồng ẵm, thay nhau hun chùn chụt. Ngay cả thằng Vách cũng thích thú với em. Đến chừng tập đứng, tập đi, anh chị bận bịu suốt ngày, mỗi lần nó té chị thấy mình đau lây, cằn nhằn anh Bảy sao quá lơ là. Nhà Bảy Tởn từ đó đầy ấp tiếng cười sau những bước đi chập chững đầu đời của bé.
Chị Bảy không còn nặng nhẹ chồng việc đem về đứa con ngang xương nữa. Con bé càng lớn càng xinh đẹp. Chị cố tìm một nét giống, dù mơ hồ, của bé với chồng, nhưng tuyệt nhiên không thấy. Chừng ấy mới tạm thời tin chồng mình vô tội. Bảy Tởn từ tên nghi phạm chuyển thành có công cho vợ một bé gái hoàn hảo. Bỗng dưng chị cảm thấy hạnh phúc như lúc sanh thằng Vách. Ngày qua tháng lại con bé bắt đầu đi học, chị bỏ công đưa rước, sợ nó còn dại bị mấy đứa lớn ăn hiếp chớ nhà cách trường cũng không xa. Mỗi khi nó ấm đầu sổ mũi, chị lo tất bật, mất ăn mất ngủ. Bảy Tởn thương bé không thua gì vợ, nhưng tánh đờn ông ít biểu lộ ra mặt. Đi đâu về, không gói đậu phộng rang cũng vài cái bánh quai chèo làm quà. Tối đến nghe nó bập bẹ ráp vần, ba trật bốn vuột, thấy thương vô cùng!
Còn nhớ cái chuyện đặt tên cho nó mà phát tức cười. Anh ưng ý tên Lượm. Chị cãi Lượm gì mà Lượm? Lớn lên nó tủi! Tên Thơm đi, con gái có thơm người ta mới thích, nghe ý nghĩa lắm đa. Anh đâu dám cãi, mà cãi có bận nào ăn đâu? Thôi muốn Thơm thì Thơm. Còn chữ lót? Thằng con trai của anh là Trần Văn Vách, nếu con bé đặt đại Trần Thị Thơm nghe không có văn chương, sợ sau này bạn bè nó chê mình hổng biết lựa tên. Bàn đi bàn lại nửa ngày, cuối cùng chị Bảy cũng quyết cái rụp: Trần Thu Thơm! Anh lẩm bẩm trong miệng, không dám cho vợ nghe: “Mùa thu lá rụng sạch trọi, có bông nào trổ đâu mà thơm?”
Năm bé Thơm học lớp ba, chị Bảy sau buổi chiều mắc mưa ở rẫy, sáng ra bịnh nặng. Anh Bảy đưa chị xuống thầy Năm Xại, một danh y có tiếng trong vùng. Vừa chẩn mạch xong thầy hối đi nhà thương. Anh chở đi ngay, nhưng coi bộ nặng, sau hai ngày không bớt họ chuyển chị lên nhà thương tỉnh. Song chỉ cầm cự được chừng sáu bảy bữa rồi qua đời. Trong lúc thập tử nhứt sanh chị vẫn luôn miệng nhắc thằng Vách, con Thơm. Chị trăng trối với chồng ráng mà lo cho hai đứa nó ăn học đàng hoàng để mai này tấm thân dễ thở. Anh cầm tay chị thật lâu mà nghe đứt từng đoạn ruột. Tuy miệng mồm ào ào chớ chị luôn là người vợ tốt, một lòng một dạ cùng chồng, cam chịu cảnh nghèo, không hề so đo, phân bì với ai hết.
Thế là anh Bảy sống cảnh gà trống nuôi con. Cố gắng phơi lưng dưới nắng, chăm sóc từng luống rau, chắt chiu từng đồng để lo cho tụi nó. Cuộc sống vất vả, không một ngày thảnh thơi. Hôm đó bé Thơm đi học về, khoe:
- Bữa nay có “phái đoàn” đến thăm trường đó ba!
- Phái đoàn nào?
- Con không biết. Nghe thầy giới thiệu “Hội bảo trợ học sinh nghèo…” gì đó. Nói dài quá con không nhớ hết!
- Rồi sao nữa?
- Có một bà sang trọng lắm. Bả ôm hun từng đứa. Tự tay trao quà để xem tay trò nào sạch sẽ nè…
Anh Bảy hơi ngạc nhiên:
- Sao không thấy con mang quà dìa?
Bé Thơm phụng phịu:
- Bà ấy nói… sẽ tới nhà thăm rồi tặng quà luôn.
Anh Bảy càng ngạc nhiên hơn:
- Tới nhà mình? Có ghé nhà mấy đứa khác không?
- Chỉ nghe bà ấy nói với mình con thôi, mấy đứa kia bả hổng nói…
Đúng như lời bé Thơm. Bà ta cùng vài người nữa ghé lúc giữa trưa. Anh Bảy hết sức lúng túng, nhà chật hẹp, không đủ ghế ngồi, đành trải chiếu mời khách mà áy náy trong bụng. Nhưng hình như họ không quan tâm. Mở đầu bà khách nói:
- Tui với mấy anh đây từ thành phố xuống, trước coi như du lịch, sau nhơn tiện ghé thăm trường. Tụi tui trong “Hội bảo trợ học sinh nghèo hiếu học”, hồi xưa cũng nghèo rớt mùng tơi, nay dễ thở rồi nên thương mấy em học giỏi mà gặp khó, có khi phải bỏ học đó anh!
Bảy Tởn hối thằng Vách đang đứng xớ rớ vô bếp nấu nước pha trà, rồi nói:
- Phái đoàn… tới tui rất mừng. Nhưng nhà chật hẹp xin thông cảm cho. Làm từ thiện như mấy anh chị, tui hoan nghinh lắm…
Bà khách hỏi:
- Nãy giờ không thấy chị?
- Mẹ nó mất gần giáp năm rồi!
Gương mặt khách hơi buồn, nhìn lên bàn thờ đến tấm hình cũng chẳng có, hèn chi không biết chị Bảy mất.
Bà nói:
- Một lát anh cho tui ra thăm mộ chị nghen!
Anh Bảy gật đầu. Trong bụng hơi ngạc nhiên trước lòng tốt khác thường của người khách lạ.
Bà hỏi tiếp:
- Thằng bé anh sai nấu nước học lớp mấy rồi?
- Nó đang học lớp sáu trên xã, cách đây chừng vài cây số đó chị!
- À… Cháu đi học bằng xe đạp?
- Dạ không. Đi… bộ.
 Dòm căn nhà xiêu vẹo, bà khách cảm thấy xót xa cho hai đứa nhỏ, nhứt là bé Thơm, chập chững vào đời với nhiều thiếu thốn.
Bà quay sang chuyện khác:
- Anh được mấy công rẫy?
- Thưa hai.
Rồi họ vừa uống trà vừa nói chuyện  một lát. Lúc từ giã, bà khách tặng bé Thơm một bao thơ, nói thêm với anh Bảy:
- Đây là tấm lòng riêng của tui với cháu. Mong anh đừng cố chấp, trong đó tui cũng dành cho cháu Vách một chiếc xe đạp.
Nói xong bà nhờ anh đưa đi thăm mộ vợ rồi về thành phố luôn. Anh Bảy lấy làm lạ. Đang không một bà lạ hoắc lạ huơ tìm đến nhà, ra vẻ ân cần. Nội cái phong bì tặng bé Thơm không kể phần tiền sắm xe đạp cho thằng Vách, anh phải bươi quào cả năm mới có được. Mà xem tuồng bà ta mến bé Thơm lắm, ngồi nói chuyện với anh lại cứ ôm miết nó trong lòng. Lúc từ giã coi bộ còn bịn rịn, hẹn sẽ quay lại nay mai. Hiểu không nổi!
Hôm đó ở rẫy về, anh thấy nhà mình như có ai quét dọn, từ ngoài ngõ tới tận mé hiên không một miếng rác. Cứ tưởng bé Thơm phát thinh làm siêng, anh cười thầm, mọi khi nó quét cái sân chỉ bằng chiếc đệm còn chưa sạch, nay tiến bộ ghê. Nhưng anh giựt nẩy người, không tin vào mắt mình. Bà khách hôm trước đang ngồi lù lù tắm cho Thơm ở sàn nước! Sao kì cục vậy? Thình lình bà quay lại, thấy anh liền cười:
- Xin lỗi nghe anh Bảy. Tui hơi đường đột, không được phép anh mà dám vào nhà…
Bảy Tởn há hóc mồm, không biết nói sao. Hồi lâu mới hỏi một câu hơi thừa:
- Bộ… chị quét nhà cho tui đó hả?
Bà ta tiếp tục tắm cho bé Thơm. Con nhỏ cũng lên mười rồi, nên anh không tiện đứng xớ rớ, bước lại bộ vạt tre ngoài hiên ngồi nhìn bầy gà con tíu tít quanh mẹ, thấy mình như lọt vô bát quái trận đồ, không biết đường mà lần!
Lát sau bà khách bước ra, bé Thơm trong bộ đồ mới cực kì đẹp, hai người tới ngồi gần anh Bảy. Bà mở lời:
- Nuôi hai đứa con chắc anh mệt lắm?
Bảy Tởn ngập ngừng:
- Cũng có mệt… nhưng… còn sức mà!
 - Tui thương đám con anh quá, nên quày lại thăm đó! À… Anh cho tui ở đây tới ngày mai nghen?
- ?!
- Bây giờ tui nấu cơm, còn anh đi kiếm cái gì làm món chớ?
Anh Bảy lúng búng:
- Hay… hay… tui bắt con gà xào sả ớt hé?
- Ồ… còn gì bằng. Tui thích món gà xào mặn lắm!
Vừa lúc thằng Vách đi học về. Hai cha con lo bắt gà, còn bà khách thì lui cui nhúm lửa nấu cơm. Bà ta tỏ ra thạo việc bếp núc lắm, ngoài món xào sả ớt còn dành giò, đầu, chéo cánh, gan, mề, nấu nồi canh chua thiệt thơm. Trước khi ăn bà dọn lên bàn thờ chị Bảy, đốt nhang khấn vái rất lâu. Anh Bảy đi từ ngạc nhiên này tới ngạc nhiên khác, nhưng chỉ để bụng đâu dám hỏi.
Cái khổ của anh là nhà cửa xệu xạo như vầy, tối nay bả ngủ đâu? Ai đời đờn bà gì gan quá, tự dưng ở đêm nhà đờn ông góa vợ tỉnh bơ, không e dè gì hết. Anh sanh nghi bà này bị bịnh tâm thần chi đây. Không lẽ nào. Lời ăn tiếng nói có thấy lạng quạng gì đâu. Thôi thây kệ, bả không ngại, mình thắc mắc chi cho mệt!
Khó cách mấy rồi cũng có đường sở. Anh Bảy ra mé đường rút miếng vạt dùng ngồi uống trà thường ngày với mấy ông hàng xóm, đem vô lót dưới hiên, cạnh bộ vạt cũ. Tối anh sẽ trải chiếu bông và giăng cái mùng mới ở căn giữa, dành cho khách. Thằng Vách thì nằm trên bộ vạt vừa kê. Anh ngủ trên bộ vạt cũ. Bé Thơm chắc được bà khách cho ngủ chung, vừa dễ hủ hỉ lại phòng thủ được chắc hơn. Vậy là giữa anh và Vách phải có một người ngủ trần. Nó còn nhỏ, chịu muỗi dở, anh già nên thịt dai rồi, thôi nhường cái mùng cho nó. Nói thế chớ cũng nên đốt mẻ lửa un cho bớt muỗi.
Hên là đêm đó không mưa. Tháng mười tối lẹ, cơm nước vừa xong thì đã sụp mặt trời, trăng lưỡi liềm hiện lên sừng sững vào lúc chỉ mới lưa thưa vài ngôi sao lớn. Theo đúng kế hoạch, anh Bảy lấy chiếu định trải thì bà khách nói là việc của đờn bà, giành tự tay chuẩn bị chỗ ngủ cho mình. Anh đến ngồi trên bộ vạt, để thêm một ít củi vào mẻ lửa, biểu thằng Vách tự giăng mùng ngủ đi. Rồi trầm ngâm nhìn bầu trời trong vắt đầy sao, lúc này mặt sân đã loang loáng ánh trăng mùng mười, không sáng lắm nhưng đủ để in hình những cành cây đong đưa xào xạc.
Từ ngày vợ mất, đây là lần đầu trong nhà có bóng đờn bà. Khiến hình ảnh người vợ hiền năm xưa sống lại trong lòng. Anh nhớ tiếng cười của chị, nhớ cả những lời cằn nhằn như cơm bữa. Anh hiểu tánh vợ, tuy có hơi miệng mồm chớ cái bụng thương chồng thương con. Những đêm mưa dai, nhà dột, chị âm thầm lấy thau hứng, nhẹ nhàng không một tiếng khua, sợ mất giấc ngủ của chồng. Mỗi khi trở trời, anh than nhức mình, chị cạo gió cho anh, bàn tay dịu hiền không dám cạo mạnh làm anh dễ chịu. Giờ chị nằm yên ngoài vườn, đơn độc cùng tiếng kêu rỉ rả của côn trùng, chắc lạnh lắm, hổng biết có thèm nghe tiếng cười đùa của hai đứa con không hả? Có còn lo cho thằng Vách, bé Thơm được học hành tới nơi tới chốn? Bất giác anh thấy nhớ vợ quá!
Hai đứa nhỏ đã ngủ, tiếng thở đều đặn, vô tư của chúng khiến anh thôi nghĩ ngợi. Bà khách lên tiếng:
- Ngủ chưa anh Bảy?
- Chưa đâu chị, còn sớm mà…
- Nói chuyện một chút nghe… có phiền anh không?
Anh lẹ làng:
- Có gì đâu mà phiền? Tui… quê mùa không biết bắt chuyện sợ chị phiền thì có ớ!
Bà cười:
- Chắc anh ngạc nhiên lắm hả?
Bảy Tởn chưa kịp trả lời, chị nói luôn:
- Bữa nay tui muốn nói lên một sự thật. Bé Thơm là con ruột của tui đó!
Anh giật mình như người hụt chưn, hèn gì bà ta tỏ ra quan tâm con nhỏ từ lúc mới gặp.
Bà khách tiếp:
- Tui là dân làng kế bên. Vì nhẹ dạ cả tin vào mối tình đầu… Chừng biết mình mang thai mới phát hiện “người ta” đã có gia đình. Lúc đầu muốn tìm cái chết, nhưng nghĩ đứa con trong bụng nên chịu nhục chờ ngày sanh nở. Gia cảnh lại suy sụp nhanh chóng, cha mẹ lần lượt qua đời chỉ trong nửa tháng, tui phải lên thành phố kiếm tiền trả nợ. Mang con theo thì ai dám mướn? Sau nhiều đêm suy nghĩ, biết quanh đây toàn người tốt nên làm liều bỏ con trong miếu…
Anh hỏi:
- Sao bây giờ chị mới nhìn con?
Một chút im lặng, bà ta tiếp:
- Anh gọi tui là Hằng, em Hằng hay cô Hằng cho tiện, tui nhỏ tuổi hơn anh nhiều… đừng gọi bằng chị, tui tổn thọ đó.
Nói xong chị ta cười vui. Anh Bảy miệng câm như hến vì sự việc diễn ra quá bất ngờ. Hằng nói:
- Mấy năm đầu còn lận đận, đành cam nhẫn nhục… Tui nhận ra bé Thơm nhờ nốt ruồi ở lòng bàn tay trái. Tui thương trẻ em vì nghèo mà bỏ học nên muốn giúp chúng phần nào. Hằng năm thường hay đi tặng quà, dòm tụi nó mừng rỡ cũng vui lây, nhơn tiện tìm lại đứa con thất lạc của mình luôn. Anh biết không, gặp được con tui mừng muốn xỉu, nhưng ráng dằn ở chỗ đông người. Tui là một doanh nhân thành đạt, trong số người đi theo hôm đó có nhơn viên của tui nữa, nên càng phải bình tĩnh. Hơn nữa, chỉ một nốt ruồi thì chưa chắc ăn. Tui âm thầm nhờ người dìa đây dò xét thiệt kỹ thì không sai, nên vừa giải quyết xong việc làm ăn, tui quày lại liền. Trước tiên là cám ơn anh đã không ngại chị hiểu lầm mà mang nó dìa nuôi dưỡng, còn cho ăn học tử tế nữa. Phần chị Bảy, khi đứng trước mộ tui khấn nguyện sẽ khắc sâu công lao của chị suốt đời. Tui hứa sẽ lo cho bé Thơm lẫn thằng Vách được thành tài. Tiếc rằng chị vắn số nên không có dịp đền đáp, thôi để tui xây lại mộ gọi là tỏ chút lòng thành…
Chị nói một hồi, anh Bảy nằm nghe chớ cũng chưa biết mở lời ra sao. Hiểu tánh anh thật thà, chị tiếp:
- Chắc anh chưa tin tui là mẹ ruột của bé Thơm lắm?
Anh Bảy còn nhớ bức thơ tui giấu trong cái khăn quấn bé khi đó chớ?
Tới đây anh Bảy mới hé được miệng:
- Nhớ…
- Chắc anh nhớ bức thơ nói gì chớ?
- Nhớ…
- Để tui đọc lại cho anh nghe nghen?
Rồi chị đọc chầm chậm, thuộc lòng từng chữ, y hệt những gì ghi trong bức thơ ngày trước. Vậy là đúng bon mẹ ruột của Thơm rồi! Anh vừa mừng vừa hoang mang. Mừng cho bé Thơm gặp lại mẹ, còn hoang mang vì sắp xa nó, một đứa con nhặt ở dọc đường mà vợ chồng anh thương như con ruột.
Lúc sắp ra đi chị Bảy còn gắng chút hơi tàn gởi gắm lại anh. Chẳng lẽ anh sắp không còn được nghe tiếng học bài của nó? Chẳng lẽ anh sắp không còn được nhìn nó nô đùa với trẻ con hàng xóm? Hay là… mình quyết giữ bé Thơm ở đây thì ai làm gì? Anh nhanh chóng gạt phăng ý tưởng đó, vừa trái đạo lý vừa không bảo đảm tương lai cho nó. Rồi buồn bã bước ra gốc mận ngoài sân, ngồi nhìn đom đóm bay với những cái chớp tắt phù du mà thắm thía cho đời mình.
Ngày tháng qua đi ở cái làng này cuộc sống của anh vui buồn lẫn lộn. Mà có lẽ buồn nhiều hơn vui vì có khi nào anh được thảnh thơi để xem một tuồng hát hay, ăn một bữa thịnh soạn? Niềm vui duy nhất của anh là ở hai đứa con, nay sắp xa một đứa, biết chừng nào mới được gặp lại? Anh cảm thấy trời cao thiếu công bằng, lúc mang bé Thơm về nuôi anh đã đem hạnh phúc gia đình đánh cược. Giờ ngậm ngùi nhìn nó ra đi. Bảy Tởn cúi đầu hình dung gương mặt bầu bĩnh, nhoẻn miệng cười khoe điểm mười lúc đi học về, sao mà dễ thương quá! Một giọt nước mắt nóng hổi rơi trúng bàn chân, mới hay mình đang khóc.
Thời gian chậm chạp trôi. Hằng nằm trong mùng theo dõi Bảy Tởn từ nãy giờ. Chị dư hiểu nỗi lòng của anh. Khi lên kế hoạch nhìn lại con, Hằng cũng tiên liệu nhiều việc, sự khó xử của Bảy Tởn là lẽ thường tình. Chị ra khỏi mùng, nhẹ nhàng tới ngồi bên anh, im lặng chờ anh ngửng lên mới nói:
- Em rất hiểu tâm trạng của anh lúc này.
Anh Bảy không nhìn Hằng, cặp mắt hướng vào khoảng trống xa xa. Hằng tiếp:
- Em muốn đề nghị với anh như vầy…
Anh Bảy quay lại nhìn sâu vào mắt Hằng, qua ánh trăng vừa đủ sáng chị nhận ra đó là ánh mắt của hy vọng. Giọng chị trở nên ngọt ngào:
- Em biết anh là người tốt, thương yêu bé Thơm như con ruột. Cho nên hồi chiều, khi cúng cơm chị, em cam kết rằng sẽ chăm sóc anh trọn đời, sẽ không bao giờ để anh thiệt thòi…
Bảy Tởn ngơ ngác, lỗ tai như bị lùng bùng, chị đang nói gì đây? Sao lại chăm sóc trọn đời? Sực thấy lỡ lời, Hằng chữa:
- Hay… anh tiếp em coi sóc giùm một cửa hàng…
Bảy Tởn ngắt lời:
- Tui quê mùa, có biết mua bán gì đâu?
- Em chỉ nhờ anh coi trong coi ngoài thôi, như vậy tiện lợi cho sự học của hai đứa nhỏ hơn là ở đây.
Bảy Tởn làm thinh, biết Hằng muốn giúp mình có cuộc sống khá hơn, song hồi nào tới giờ quanh quẩn nơi quê, ra thị thành sợ không quen. Nhưng từ chối, có nghĩa là phải xa bé Thơm thực tình anh không muốn. Nhìn thái độ thật thà của người đờn ông bên cạnh. Hằng hiểu lắm, một niềm thương cảm ở tận đáy lòng bất chợt trào dâng. Nàng thu hết can đảm nói:
- Thú thật với anh, em chưa gặp người đờn ông nào nhơn đức như anh. Gặp anh lần trước, em rất “ấn tượng”. Lần này mới “khẳng định” có cảm tình với anh. Em biết anh sẽ nói anh nghèo, không xứng với em. Nhưng anh nghĩ coi, em đã giàu như thế này thì cần gì một người đờn ông giàu có nữa? Quý là cái nghĩa cái nhân. Việc làm bất chấp thị phi đem con em về nuôi, cho dù có chăm sóc anh suốt đời cũng chưa dứt nợ. Hơn nữa, sau lần cay đắng bỏ con nơi miễu hoang ấy những tưởng em sẽ mãi mãi xa lánh đờn ông. Nhưng… nay công thành danh toại em lại thấy cần một người chồng tốt để nương tựa. Không gì nhạt nhẽo bằng sống trong nhung lụa mà tâm hồn trống vắng, buồn vui chẳng biết chia sẻ cùng ai. Đôi lúc em thèm ngả đầu vào vai ai đó, thèm lắm, nhưng hơn một lần bị lừa dối, em sợ. Có lẽ anh là người đờn ông mà em tin tưởng…
Anh Bảy sửng sốt, há hốc mồm nhìn Hằng trân trối. Từ chiều tới giờ mọi việc diễn biến như phim Hồng Kông đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác. Anh không nghĩ Hằng đùa cợt, vì ai lại nhẫn tâm đùa cợt lúc này. Song những lời của Hằng quá thẳng thắn, đến độ muốn tin liền cũng khó! Cho nên anh chỉ biết nhìn chăm chăm vào mắt Hằng, nếu không là người trong cuộc thì thái độ ấy bị cho là suồng sã. Hằng giả đò không thấy (hay thấy với tâm trạng đồng loã?), len lén tựa đầu vào vai anh, khiến anh nghe trái tim mình đập loạn xạ, ngồi chết điếng, đến độ muỗi chích cũng không dám đập!
Một vài sợi mây che hờ mặt trăng, khiến cảnh vật xung quanh trở nên mờ ảo. Họ ngồi yên lặng như cặp tình nhân tuổi còn thanh xuân, mặc dù anh đã bốn mươi hai còn Hằng ước chừng ba mươi tám…

L.K 

Read more…

MỘNG TỪ SƠ KHAI - Thơ Bùi Nguyên Bằng



SẮC HOA VÀNG TRÊN LANG BIANG

Tôi đi giữa sắc hoa vàng
Yêu em màu áo trên ngàn tương tư
Có con bướm nọ hình như
Rắc lên nhị phấn mộng từ sơ khai

Chiều ta đi giữa heo may
Mới hay đông lạnh qua tay tình cờ
Em vàng nỗi nhớ ngẩn ngơ
Bay qua áo lụa hồn thơ mất rồi

Sương mù bay giữa mù khơi
Em vàng mấy độ bên trời nhớ nhung
Lang Biang lạnh vô cùng
Ta còn em cả lạ lùng sắc hoa

Một mai chết giữa ngân hà
Mượn vầng trăng mộng lược là tóc mây
Mai kia trở lại phương nầy
Ta cùng em hát quên ngày quạnh hiu


ĐÔI MẮT

Hình như cô quạnh về trên lá
Bỏ lại lạnh lùng lên gió may
Và như trong đó làm ta nhớ
Hơi ấm hương đầy đôi mắt cay

Đêm nay đi giữa Noel lạnh
Đi giữa đèn hoa hay mặt trời chìm
Đi trong băng giá lòng mới biết
Hơi ấm tâm hồn một trái tim

Hình như ta tưởng em đi lễ
Đứng đợi chờ nhau góc giáo đường
Nhìn lên gặp Chúa gầy hơn trước
Đôi mắt thương đầy vương nhớ thương

Thế là em đã xa rồi nhỉ
Ta vẫn cô đơn cõi trốn tìm
Vắng em nghe lạnh hồn hoang dại
Phố xá lên đèn ta vẫn đêm...


THEO MÙA ĐÔNG VỀ

Ta theo mùa đông về
Trên nhánh sầu lê thê
Hỏi rằng em có biết
Ta ngủ vùi trong mê

Ta về trong sương trắng
Pha tóc mây đợi người
Trên đỉnh đời quạnh vắng
Hát với trời mùa đông

Thôi đành nương náu vậy
Bên quạnh hiu đời thường
Nghe mùa đông thức dậy
Hát với mình yêu thương

Theo nhánh sầu băng giá
Ta theo mùa đông về
Em ơi! Em có biết
Ta ngủ vùi trong mê

Thôi xin làm đá cuội
Lót đường vào tình yêu
Còn hơn là nông nổi
Giữa biển tình quạnh hiu.

B.N.B


Read more…

CÁCH NHẬP COMMENT TRÊN HƯƠNG QUÊ NHÀ

Đầu tiên, nhấp chuột vào ô Nhập nhận xét của bạn rồi viết comment. Viết xong, nhấp chuột vào ô Tài khoản Google. Sau đó nhấp chuột vào Tên/URL thì sẽ hiện ra 2 ô. Ô phía trên, ghi Họ và tên của bạn. Ô phía dưới, ghi dòng chữ:huongquenha.com

Cuối cùng, nhấp chuột vào ô Tiếp tục và nhấp chuột tiếp vào ô Xuất bản là xong. (Nếu bạn đã có sẵn Tài khoản Google, thì sau khi viết comment, chỉ cần nhấp chuột vào ô Xuất bản là thành công)

Số lượt xem tháng trước


-------------------------------------------------------------------------


TÁC GIẢ & TÁC PHẨM
* TÁC GIẢ & TÁC PHẨM * TÁC GIẢ & TÁC PHẨM * TÁC GIẢ & TÁC PHẨM * TÁC GIẢ & TÁC PHẨM---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Ái Nhân (21) Ambrose Bierce (1) ẢNH (58) Anh Ngọc (1) Anh Nguyên (1) Anh Phong (4) Anh Phương (9) âm nhạc (2) âm thanh (1) Ân Thiên (1) Bạch Diệp (5) Bách Mỵ (2) BÀN TRÒN VĂN NGHỆ (87) Bảo Hồ (1) Bảo Lâm (1) Bảo Ninh (2) Bé Hải Dân (1) Bích Ái (3) Bích Lê (4) Bích Ngọc (1) Bích Vân (2) Bình Địa Mộc (3) Bình Nguyên (1) Bình Nguyên Trang (2) binh pháp (1) Bình Tâm (1) Bobby Nam Giang (3) Bùi Anh Sắc (1) Bùi Công Thuấn (1) Bùi Danh Hải Phong (1) Bùi Đức Ánh (66) Bùi Hoài Vân (5) Bùi Huyền Tương (2) Bùi Hữu Phước (1) Bùi Nguyên Bằng (25) Bùi Nhựa (4) Bùi Văn Bồng (5) Bùi Việt Thắng (2) BÚT KÝ (17) Ca Dao (2) Cao Duy Thảo (1) Cao Kim Quy (1) Cao Thị Thu Hà (3) Cao Thọ Thêm (2) Cao Thoại Châu (1) Cao Thu Hà (1) Cao Trọng Quế (1) Cao Văn Tam (5) Cát Du (7) Catherine Mansfield (1) Cẩm Lệ (4) Cẩm Tú Cầu (1) Chàng Cát (1) Chánh Đức (1) CHÀO XUÂN 2014 (1) CHÂN DUNG VĂN NGHỆ SĨ (2) Châu Đoàn (1) Châu Quang Phước (1) Châu Thạch (9) Châu Thường Vinh (1) Chí Anh (1) Chính Đức (1) chủ (1) CHỦ BIÊN (136) Chu Giang Phong (1) Chu Lai (2) Chu Ngạn Thư (10) Chu Trầm Nguyên Minh (16) Chu Vương Miện (1) Chúa Sơn Lâm (1) Cỏ Dại (7) covid 19 (1) Công Nguyễn (1) Cơ Xương (1) Cúc Dương (1) Cuộc thi văn chương (1) CỬA SỔ VĂN HÓA (6) Dạ Ngân (1) Dã Phong Bình (2) Dã Phương (1) Dạ Thảo (2) Dạ Thy (1) Diệp Linh (18) Diệp Uy (1) Dino Buzzati (3) DỌC ĐƯỜNG (29) Du Tử Lê (1) Dung Thị Vân (28) Duy Bằng (1) Duy Phạm (3) Dương Diệu Minh (1) Dương Đăng Huệ (1) Dương Hải Yến (2) Dương Hằng (7) Dương Kim Nhi (4) Dương Kim Thoa (1) Dương Phương Vinh (1) Dương Thành Thái (3) Dương Thị Yến Trinh (2) Dương Xuân Triều (6) Dzạ Lữ Kiều (6) Đàm Lan (17) đạo đức (2) Đào Hiền (2) Đào Hữu Thức (2) Đào Khương (2) Đào Minh Hiệp (2) Đào Phạm Thuỳ Trang (82) Đào Quang Bắc (1) Đào Quý Thạnh (1) Đào Thanh Hoà (14) Đào Thị Quý Thanh (1) Đào Thị Thu Hiền (3) Đào Văn Đạt (31) Đào Viết Bửu (7) Đặng Châu Long (1) Đặng Diệu Thoa (1) Đăng Đăng (1) Đăng Huỳnh (1) Đặng Quốc Khánh (8) Đặng Quý Địch (3) Đặng Tấn Tới (2) Đặng Thị Hoa (2) Đặng Thị Xuân (1) Đăng Trình (1) Đặng Tường Vy (3) Đặng Văn Sử (1) Đặng Việt Trinh (1) Đặng Xuân Xuyến (9) ĐIỂM BÁO (2) Điêu Thuyền (1) Đinh Lốc (2) Đình Thậm (1) Đinh Vương Khanh (4) Đoàn Khương Duy (1) Đoàn Thị Minh Hiệp (4) Đoàn Tuyết Thu (1) Đoản văn (1) ĐỌC SÁCH (23) Đỗ Chiến Thắng (6) Đỗ Duy Hoàng (15) Đỗ Hồng Ngọc (5) Đỗ KIm Dung (1) Đỗ Phu (1) Đỗ Quyên (2) Đỗ Tâm Linh (1) Đỗ Tấn Đạt (2) Đỗ Thị Kim Hải (2) Đỗ Trúc Hàn (1) Đỗ Văn Tiến (1) Đỗ Xuân Phương (1) Đức Linh (1) Đức Tiên (3) Elena Pucillo Truong (6) gan jing world (1) Ghi chép (2) Giang Đình (8) Giang Hiền Sơn (6) Giáo dục (1) Guy de Maupassant (1) Hà Đoàn (2) Hạ Ly (1) Hà Nguyên (2) Hà Nhữ Uyên (2) Hà Phi Phượng (1) Hạ Thi (3) Hà Thị Thu Hằng (1) Hà Tùng Sơn (1) Hải Điểu (1) Hải Miên (3) Hải Phong (2) Hải Thăng (1) Hải Thuỵ (6) Hải Yến (2) Hàm Sơn (1) Hàn Dã Thảo (2) Hàn Du Tử (17) Hàn Hữu Yên (1) Hàn Lâm (1) Hãn Nguyên Nguyễn Nhã (1) Hàn Nguyệt (1) Hàn Phong Vũ (19) Hàn Tín (1) Hạng Vũ (1) Hậu Cốc Ngang (1) Hậu Đậu (1) Hiếu Dũng (1) Hoa Hướng Dương (1) Hoa Mai (2) Hoa Tím Buồn (4) Hoa Tuyết (2) Hoà Văn (10) Hoa Xuyến Chi (1) Hoài Huyền Thanh (53) Hoan Giang (1) Hoàng Anh (6) Hoàng Anh 79 (26) Hoàng Chẩm (53) Hoàng Chẫm (1) Hoàng Đình Quang (2) Hoàng Giao (4) Hoàng Hạ Miên (6) Hoàng Hữu (1) Hoàng Khánh Duy (5) Hoàng Kim (1) Hoàng Kim Chi (1) Hoàng Kim Oanh (2) Hoàng Linh (6) Hoàng Long (2) Hoàng Lộc (8) Hoàng Mẫn (1) Hoàng Minh Tường (2) Hoàng Nghĩa Lược (1) Hoàng Ngọc Xuân (4) Hoàng Nguyên (1) Hoàng Phủ Ngọc Tường (1) Hoàng Thảo Chi (1) Hoàng Thị Nhã (8) Hoàng Thị Thu Thủy (2) Hoàng Trang (1) Hoàng Trần (1) Hoàng Trọng Quý (9) Hoàng Trọng thắng (1) Hoàng Tuấn Sơn (1) Hoàng Tuyên (2) Hoàng Vũ Thuật (1) Hoàng Xuân Hiến (1) Hoàng Xuân Niên (1) Hồ Bích Ngọc (4) Hồ Bích Vân (2) Hồ Đắc Thiếu Anh (1) Hồ Hải (2) Hồ Lê Diêm (1) Hồ Nam (1) Hồ Ngọc Diệp (1) Hồ Nhật Quang (1) Hồ Sĩ Duy (1) Hồ Thanh Ngân (10) Hồ Thế Hà (2) Hồ Thế Phất (3) Hồ Thế Sinh (1) Hồ Tĩnh Tâm (1) Hồ Tịnh Thuỷ (21) Hồ Vũ Khánh Linh (1) Hồ Xuân Thu (3) Hội Nhà văn TP. HCM (1) Hồng Hạnh (3) Hồng Liễu (1) Hồng Phúc (8) Hồng Tâm (10) Huệ Triệu (3) HUMICHI (5) Huy Nguyên (15) Huy Vọng (17) Huy Vũ (1) Huyết Kiệt (1) Huỳnh Dạ Thảo (1) Huỳnh Gia (18) Huỳnh Kim Bửu (1) Huỳnh Minh Lệ (2) Huỳnh Ngọc Nga (1) Huỳnh Ngọc Phước (29) Huỳnh Như Phương (1) Huỳnh Thanh Lan (1) Huỳnh Thị Quỳnh Nga (1) Huỳnh Thúy Thúy (1) Huỳnh Văn Diệu (1) Huỳnh Văn Mỹ (1) Huỳnh Văn Yên (1) Huỳnh Xuân Sơn (3) Hương Đêm (1) Hương Đình (4) Hương Quê Nhà (1) Hương Văn (6) Hửu Thỉnh (1) Irina Polianxkaia (1) James Dylan (4) James Joyce (1) Jeffrey Thai (9) Jerry Thu Trà (7) Kai Hoàng (1) Kate Chopin (1) Kha Tiệm Ly (4) Khả Xuân (1) Khán Võ (2) Khảo Mai (1) khoa học (1) Khổng Trường Chiến (3) Khổng Vĩnh Nguyên (1) KỊCH BẢN (1) Kiên Giang (1) Kiến Giang (12) Kiều Huệ (1) Kim Chuông (4) Kim Dung (2) Kim Ngoan (15) Kim Quyên (1) Kim Sơn Giang (22) Kim Tiết (9) Kim Yến (1) Kỳ Nam (2) Ký sự (14) Lã Bố (1) La Hán (1) La Mai Thi Gia (1) Lạc Thảo (1) Lại Ngọc Thư (1) Lam Giang (3) Lan Anh (1) Lan Phương (1) Lan Thanh (1) Lãng Du (6) Lâm Bích Thuỷ (8) Lâm Cẩm Ái (3) Lâm Hạ (11) Lâm Huy Nhuận (1) Lâm Trúc (30) Lâm Xuân Vi (1) Lâu Văn Mua (1) Lê Ân (5) Lê Bá Duy (9) Lê Đình Danh (79) Lê Đức Hoàng Vân (1) Lê Đức Lang (13) Lê Giang Trần (1) Lệ Hằng (3) Lê Hoài Lương (4) Lê Hoàng (2) Lê Hứa Huyền Trân (39) Lê Khánh Luận (1) Lê Minh Chánh (1) Lê Minh Dung (2) Lê Minh Hải (2) Lê Minh Vũ (3) Lê Ngân (3) Lê Ngọc Phái (1) Lê Ngọc Trác (1) Lê Ngũ Nam Phong (11) Lê Nhựt Triết (8) Lê Phương Châu (30) Lê Quang Trạng (23) Lê Sa Long (2) Lê Thanh Hùng (34) Lê Thanh My (8) Lê Thấu (1) Lê Thị Cẩm Tú (6) Lê Thị Hồng Thắm (1) Lê Thị Kim (1) Lê Thị Ngọc Lệ (1) Lê Thị Ngọc Nữ (32) Lê Thị Thu Hiền (1) Lê Thị Xuyên (13) Lê Thiếu Nhơn (15) Lê Thống Nhất (6) Lê Thụy Phương (2) Lê Tiến Dũng (1) Lê Tiến Mợi (6) Lê Trọng Nghĩa (3) Lê Trung Hiếu (1) Lê Tuân (4) Lê Uyên (1) Lê Văn Hiếu (12) Lê Văn Ngăn (3) Lê Vi Thuỷ (1) Lê Vinh (4) Lê Xuân Tiến (1) Lindsay Polak (1) Linh Lan (7) Linh Lan (Quảng Nam) (8) Linh Phương (3) Linh Thy (2) Long Khánh (4) Long Vương (1) luân hồi (1) Lữ Hồng (3) Lư Nhất Vũ (1) Lương Cẩm Quyên (1) Lương Duyên Thắng (3) Lương Đình Khoa (1) Lương Sơn (27) Lưu Ly (6) Lưu Quang Minh (15) Lưu Thành Tựu (1) Lưu Thị Mười (2) Lưu Xuân Cảnh (2) Lý Khánh Vinh (15) Lý Thành Long (1) Lý Thời Miễn (1) M.T.N.H (7) Mã Nhị Lan (1) Mạc Minh (2) Mạc Tố Hồng (1) Mạc Tường (2) Mai Đức Trung (6) Mai Hạnh (1) Mai Kiệm (1) Mai Loan (12) Mai Nhật (2) Mai Thanh (1) Mai Thị Vân (1) Mai Thìn (3) Mai Tuyết (37) Mang Viên Long (63) Marie Hải Miên (4) Mẫu Đơn (1) Mèo Con (1) Mi Thu (1) Miên Đức Thắng (2) Miên Linh (1) Minh Châu (2) Minh Đan (Lọ Lem Đất Võ) (6) Minh Nguyên (15) Minh Nguyễn (3) Minh Nguyệt (15) Minh Nguyệt (NT) (1) Minh Nhân Tông (1) Minh Vy (25) Mỗi tháng một tác giả và một bài thơ hay (2) Mộng Cầm (8) Mộng Nam (1) Mùa Xanh (3) Mưa (1) Mường Mán (1) MỸ THUẬT (6) My Tiên (1) Mỹ Vân (1) Nam Art (2) Nam Cao (1) Nam Thi (17) Năm Bửu (1) Nấm Độc (1) NCCGL (4) Ngàn Thương (33) Ngày Đẹp Tươi (1) nghệ thuật. (1) nghiên cứu (1) Ngọc Bút (8) Ngọc Diệp (35) Ngọc Thịnh (1) Ngô Càn Chiểu (1) Ngô Cự Chính (2) Ngô Diệp (6) Ngô Đình Hải (7) Ngô Hồng Nhung (1) Ngô Liêm Khoan (1) Ngô Minh Trãi (3) Ngô Nguyên Ngiễm (1) Ngô Thị Hoà (1) Ngô Thị Ngọc Diệp (10) Ngô Thuý Nga (30) Ngô Thúy Nga (16) Ngô Thy Học (7) Ngô Văn Cư (51) Ngô Văn Giảng (11) Ngô Văn Khanh (17) Ngô Viết Hòa (1) Nguyễn (1) Nguyễn An Bình (70) Nguyễn An Đình (4) Nguyễn Ánh 9 (1) Nguyễn Bá Nhân (1) Nguyễn Bích Sao Linh (1) Nguyễn Bình (1) Nguyễn Bính Hồng Cầu (2) Nguyên Cẩn (26) Nguyễn Châu (2) Nguyễn Chinh (4) Nguyễn Công Thụ (2) Nguyễn Công Tùng Chinh (1) Nguyễn Cử Tú Quỳnh (2) Nguyên Diệp (1) Nguyễn Dũng (1) Nguyễn Duy Khương (6) Nguyễn Duy Phương (1) Nguyễn Duy Thịnh (3) Nguyễn Đại Duẩn (2) Nguyễn Đặng Mừng (3) Nguyễn Đăng Thanh (20) Nguyễn Đăng Trình (4) Nguyễn Đình Bảng (1) Nguyễn Đình Trọng (1) Nguyễn Đoan Tuyết (25) Nguyễn Đồng Bội Thảo (1) Nguyễn Đức Chính (5) Nguyễn Đức Cơ (1) Nguyễn Đức Mậu (2) Nguyễn Đức Minh (6) Nguyễn Đức Minh Hùng (10) Nguyễn Đức Nhân (1) Nguyễn Đức Phú Thọ (25) Nguyễn Đức Quyền (4) Nguyễn Đức Tấn (6) Nguyễn Đức Tình (4) Nguyễn Gia Long (1) Nguyên Hạ (11) Nguyễn Hải Thảo (2) Nguyễn Hậu (2) Nguyễn Hiếu (8) Nguyễn Hiếu Học (2) Nguyễn Hòa Hiệp (2) Nguyễn Hoài Ân (1) Nguyễn Hoàng Thức (2) Nguyễn Hồng Diệu (1) Nguyễn Huệ (3) Nguyên Hùng (1) Nguyễn Huy (3) Nguyễn Huy (HD) (1) Nguyễn Huy Khôi (1) Nguyễn Huỳnh (1) Nguyễn Hữu Minh (1) Nguyễn Hữu Phú (1) Nguyễn Hữu Quý (2) Nguyễn Hữu Thuần (4) Nguyễn Hữu Trung (2) Nguyễn Khiêm (1) Nguyễn Khoa Đăng (51) Nguyễn Kiều Lam (2) Nguyễn Kiều Phương (3) Nguyễn Kim Hương (7) Nguyễn Kim Thịnh (1) Nguyễn Lam (2) Nguyễn Lương Vỵ (4) Nguyên Minh (1) Nguyễn Minh Dũng (46) Nguyễn Minh Hoà (1) Nguyễn Minh Khiêm (1) Nguyễn Minh Nguyệt (1) Nguyễn Minh Phúc (47) Nguyễn Minh Quang (5) Nguyễn Minh Thuận (9) Nguyễn Minh Toàn (1) Nguyễn Mỳ (1) Nguyễn Mỹ Nữ (3) Nguyễn Nga (14) Nguyễn Nghiêm (3) Nguyễn Ngọc Dũng (1) Nguyễn Ngọc Đặng (1) Nguyễn Ngọc Hà (4) Nguyễn Ngọc Hưng (6) Nguyễn Ngọc Thơ (31) Nguyễn Ngọc Tư (5) Nguyễn Nguy Anh (21) Nguyễn Nguyên Phượng (69) Nguyễn Nhật Hùng (4) Nguyễn Như Tuấn (14) Nguyễn Phin (23) Nguyên Phong (1) Nguyễn Phú Yên (8) Nguyễn Phượng (2) Nguyễn Phương Dung (2) Nguyễn Quang Quân (8) Nguyễn Quang Tâm (2) Nguyễn Quang Tuấn (1) Nguyễn Quân (2) Nguyễn Quốc Ái (1) Nguyễn Quốc Bảo (1) Nguyễn Quốc Đông (1) Nguyễn Quy (2) Nguyên Tâm (1) Nguyễn Tấn Thuyên (3) Nguyễn Thái An (3) Nguyễn Thái Dương (6) Nguyễn Thái Huy (35) Nguyễn Thành Công (48) Nguyễn Thành Giang (22) Nguyễn Thanh Hải (1) Nguyễn Thanh Huyền (8) Nguyễn Thanh Mừng (1) Nguyễn Thánh Ngã (1) Nguyễn Thành Nhân (18) Nguyễn Thanh Tuấn (7) Nguyễn Thanh Xuân (2) Nguyễn Thế Kiên (1) Nguyễn Thế Kỷ (1) Nguyễn Thị Ánh Huỳnh (2) Nguyễn Thị Bích Phượng (2) Nguyễn Thị Cẩm Thuỳ (3) Nguyễn Thị Chi (2) Nguyễn Thị Diệu Hiền (3) Nguyễn Thị Hải (1) Nguyễn Thị Hằng (6) Nguyễn Thị Hậu (1) Nguyễn Thị Hồng Đào (10) Nguyễn Thị Huệ (1) Nguyễn Thị Kim Huệ (2) Nguyễn Thị Mây (127) Nguyễn Thị Ngọc Hải (1) Nguyễn Thị Ngọc Sen (2) Nguyễn Thị Như Tâm (3) Nguyễn Thị Phụng (27) Nguyễn Thị Thanh Bình (6) Nguyễn Thị Thành Nhân (1) Nguyễn Thị Thanh Toàn (1) Nguyễn Thị Thanh Xuân (1) Nguyễn Thị Thu Ba (23) Nguyễn Thị Thu Hiền (1) Nguyễn Thị Thu Hoài (1) Nguyễn Thị Thu Thuý (3) Nguyễn Thị Thùy Linh (3) Nguyễn Thị Tiết (3) Nguyễn Thị Tuyết (1) Nguyễn Thị Việt Hà (39) Nguyễn Thị Xuân Hương (14) Nguyễn Thu Hằng (1) Nguyễn Thủy (4) Nguyễn Thúy Ngân (13) Nguyễn Thuý Quỳnh (2) Nguyễn Thường Kham (3) Nguyễn Thượng Trí (2) Nguyễn Tiến Đường (8) Nguyễn Trần (1) Nguyễn Trí Tài (40) Nguyễn Trọng Luân (2) Nguyễn Trung (1) Nguyễn Trung Nguyên (1) Nguyễn Tuyển (4) Nguyễn Văn Ân (68) Nguyễn Văn Bút (6) Nguyễn Văn Công (2) Nguyễn Văn Cường (CCK) (4) Nguyễn Văn Hiến (5) Nguyễn Văn Hoà (5) Nguyễn Văn Hòa (1) Nguyễn Văn Học (53) Nguyễn Văn Ngọc (1) Nguyễn Văn Thanh (1) Nguyễn Văn Thành (1) Nguyễn Văn Thảo (17) Nguyễn Văn Toan (1) Nguyên Vi (1) Nguyễn Việt Hà (2) Nguyễn Vinh (1) Nguyễn Vĩnh Bình (3) Nguyễn Xuân Cảm (3) Nguyễn Xuân Dương (1) Nguyễn Xuân Khánh (1) Nguyễn Xuân Thuỷ (1) Nguyễn Xuân Thủy (1) Nguyễn Xuân Tư (3) Nguyệt Linh (5) Nguyệt Quế (1) Ngưng Thu (44) Nhã Ngọc (1) Nhã Thiên (7) nhà Thương (1) Nhân Hậu (2) NHÂN VẬT (1) Nhật Nguyệt Xuân Hương (1) Nhật Quang (17) Nhất Sinh (1) Nhật Vũ (1) Nhi Hạ (1) NHỚ THUỞ ẤU THƠ (37) Như Hoài (4) NHỮNG ÁNG VĂN HAY VỀ LÀNG QUÊ VIỆT NAM (7) NHỮNG NGƯỜI BẠN ĐÂT THỦ (6) NHỮNG NGƯỜI THỰC HIỆN HQN (5) Nông Quốc Lập (2) NP phan (1) Nửa Đời hư (1) NỬA THÁNG MỘT TÁC GIẢ VÀ MỘT BÀI THƠ HAY (38) nước (1) O. Henry (1) P.N. Thường Đoan (1) Pearl (1) Phạm Ánh (33) Phạm Anh Xuân (3) Phạm Bá Nhơn (2) Phạm Cao Hoàng (1) Phạm Đình Nghi (1) Phạm Hổ (1) Phạm Hữu Hoàng (20) Phạm Kiều Hưng (1) Phạm Lâm (1) Phạm Lê Tường Vi (1) Phạm Minh Dũng (14) Phạm Minh Hiền (9) Phạm Minh Thuận (10) Phạm Mỹ (1) Phạm Ngân (3) Phạm Như Vân (1) Phạm Phan Hòa (1) Phạm Phương Lan (1) Phạm Quỳnh An (1) Phạm Thái Ba (4) Phạm Thị Hải Dương (9) Phạm Thị Liên (1) Phạm Thị Mỹ Liên (30) Phạm Thị Phương Thảo (3) Phạm Thuý (6) Phạm Trần Ái Linh (4) Phạm Trung Tín (2) Phạm Tuấn Vũ (29) Phạm Tử Văn (21) Phạm Văn Phương (16) Phạm Văn Thạnh (1) Phạm Vũ (1) Phan Anh (12) Phan Cung Việt (1) Phan Đức Nam (1) Phan Hoài Thương (1) Phan Hoàng (2) Phan Huỳnh Điểu (1) Phan Hữu Lý (1) Phan Khanh (2) Phan Mai Thư Nhã (6) Phan Nam (20) Phan Quỳnh Như (1) Phan Sửu (1) Phan Tấn Lược (6) Phan Thanh Cương (2) Phan Thị Huỳnh Trang (2) Phan Tiên Phát (1) Phan Tình (1) Phan Trang Hy (25) Phan Văn Bình (1) Phan Văn Thạnh (1) Phan Văn Thuần (3) Phan Vĩnh (1) phần 1 (1) phần 2 (1) phần 3 (1) phần 4 (1) Phiêu Vân (1) Phong Dương (2) Phong Điệp (1) Phỏng vấn (7) Phú Ngọc (1) Phú Quang (3) Phú Xuân (8) Phùng Gia Lộc (1) Phùng Hiếu (10) Phùng Hiệu (1) Phùng Hoàng Chương (1) Phùng Phương Quý (7) Phùng Văn Khai (1) Phước Vũ (1) Phương Phương (10) Phương Uy (5) Quan Thế Âm (1) Quảng Ngọc (1) Quảng Ngôn Lê Ngữ (1) Quang Thám (1) Quang Tuấn Dũng (9) Quốc Hùng (2) Quốc Tuyên (1) quy luật dịch (1) Quỳnh Lệ (1) Quỳnh Nga (16) Quỳnh Trâm (1) Rason Helmandollar (1) Raymond Carver (1) Raymond Thư (1) Rêu (Cao Hoàng Từ Đoan) (13) SÁCH BẠN VĂN (71) SARAH HALL (1) SINH NHẬT (1) Song Ninh (11) Sông Hương (11) Sông Lam (1) Sông Song (8) Sơn Tịnh (2) Sơn Trần (15) Sruthi Thekkiam (1) T.T.Hiếu Thảo (22) Tạ Nghi Lễ (1) Tạ Thị Hoa (14) Tam quốc diễn nghĩa (4) TẢN VĂN (230) TẠP BÚT (612) Tạp chí Văn Mới (1) TẠP CHÍ VN BÌNH DƯƠNG (11) Tashi Dawa (1) Tâm Lãng (1) Tâm Nhiên (2) Tấn Hòa (1) Tần Khánh (4) TẬP SAN ÁO TRẮNG (39) Tập san Văn học nghệ thuật Hương Quê Nhà (1) Tây bá hầu Cơ Phát (1) Tây Du Ký (1) Tây Sơn bi hùng truyện (2) Thạch Anh (2) Thạch Cầu (1) Thạch Đà (7) Thạch Lam (1) Thạch Sene (5) Thái An Khánh (2) Thái Hoà (1) Thanh Bình Nguyên (27) Thành Dũng (1) Thanh Hải (1) Thanh Huyền (2) Thanh Lương (2) Thanh Minh (4) Thanh Phong (1) Thanh Sơn (1) Thanh Thảo (3) Thanh Trắc Nguyễn Văn (42) Thanh Tùng (7) Thành Văn (3) Thạnh Văn (1) Thanh Xuân (2) Thảo Nguyễn (1) Thâm Tâm (1) Thần Y (1) Thi Ngọc Lan (1) Thiên Ân (1) Thiên Di (5) Thiên Sơn (1) Thiên Thần Áo Trắng (7) Thiên Tôn (10) Thiên Trần (1) Thiệp chúc mừng năm mới (4) Thiệp chúc Tết (3) Thiệp mừng (3) Thông báo (1) Thơ (3139) Thơ Lê Nhựt Triết (1) THƠ MỜI HOẠ (7) THƠ PHỔ NHẠC (100) Thời sự Văn nghệ (6) Thu Dung (3) Thu Hằng (1) Thu Hiền (1) Thu Hoài (1) Thu Nga (1) Thuận Thảo (8) Thuận Yến (1) Thục Minh (7) Thuỳ Anh (13) Thuỵ Du (1) Thụy Du (3) Thuỳ Dương (1) Thùy Dương (1) Thủy Điền (1) Thuỳ Nhân (1) Thư cảm ơn (1) Thư ngỏ (1) THƯ NGỎ CỦA HQN (2) Thư tin (285) THƯ VIỆN TÁC GIẢ (1) Tiểu luận (4) Tiểu Mục Đồng (1) Tiểu Nguyệt (5) Tiểu thuyết (107) Tiêu Tương (1) Tin buồn (2) TIN VĂN (2) Tịnh Bình (19) Tịnh Minh Tiến (2) Tô Hồng Phương (1) Tô Kiều Ngân (1) Tố Mai (1) Tô Minh Yến (21) Tôn Nữ Hỷ Khương (2) Tôn Thất Út (2) Tôn Tư Mạc (1) Tống Ngọc Hân (1) Tống Xuân Tám (1) Trà Bình (4) TRABATHA (1) Trác Phi (1) Trang Linh (1) Trang Lộc (1) Trang Thơ Chào Xuân Mậu Tuất 2018 (1) TRANG THƠ CHỦ NHẬT (519) Trang Thơ Đón Xuân Đinh Dậu 2017 (1) TRANG THƠ ĐƯỜNG LUẬT (16) Tranh ảnh (3) Trầm Mặc (4) Trần Anh Dũng (1) Trần Bảo Định (4) Trần Băng Khuê (1) Trần Biên Thùy (1) Trần Dần (1) Trần Duy Đức (17) Trần Dzạ Lữ (4) Trần Định (1) Trần Đình Sử (2) Trần Đoàn Luận (1) Trần Đức ÁI (2) Trần Đức Hiển (1) Trần Đức Tín (1) Trần Hà Nam (4) Trần Hoàng Vy (2) Trần Hồng Vân (5) Trần Huiền Ân (2) Trần Huy Minh Phương (2) Trần Hữu Du (1) Trần Hữu Hội (17) Trần Kim Đức (5) Trần Kim Loan (2) Trần Kim Quy (1) Trần Lê Sơn Ý (2) Trần Linh Chi (1) Trần Long Thạch (1) Trần Lưu (1) Trần Mai Hường (11) Trần Mạnh Hảo (1) Trần Minh Nguyệt (16) Trần Năm (1) Trần Ngọc Hồ Trường (4) Trần Ngọc Mỹ (11) Trần Nguyên Hạnh (6) Trần Nhã My (2) Trần Như Luận (3) Trần Nhương (1) Trần Phù Nam (1) Trần Quang Dũng (4) Trần Quang Khanh (12) Trần Quang Lộc (1) Trần Quang Ngân (10) Trần Quốc Tiến (8) Trần Quốc Toàn (1) Trần Quốc Việt (1) Trần Tâm (7) Trần Thái Hưng (5) Trần Thanh Hải (3) Trần Thành Nghĩa (1) Trần Thế Nhân (13) Trần Thị Bích Thu (1) Trần Thi Ca (9) Trần Thị Cổ Tích (2) Trần Thị Huệ (1) Trần Thị Huyền Trang (3) Trần Thị Ngọc Hồng (1) Trần Thị Thanh (5) Trần Thị Thắng (1) Trần Thị Thương Thương (4) Trần Thị Trúc Hạ (1) Trần Thị Uyên (7) Trần Thiện (3) Trần Thiện Tuấn (1) Trần Thoại Nguyên (2) Trần Thuận (7) Trần Thúy Lành (6) Trần Thuỳ Trang (1) Trần Thư (1) Trần Thương Nhiều (1) Trần Trọng Hưng (2) Trần Trọng Tân (1) Trần Trọng Vũ (2) Trần Tuấn Anh (2) Trần Tuấn Thanh (10) Trần Vạn Giã (2) Trần Văn Bạn (16) Trần Văn Nhân (5) Trần Văn Thiên (1) Trần Việt (1) Trần Viết Dũng (11) Trần Võ Thành Văn (24) Triết học (2) Triều Âm (2) Triều Châu (1) Triều La Vỹ (2) Triệu Lam Châu (1) Triệu Từ Truyền (30) Trịnh Bửu Hoài (106) Trịnh Duy Sơn (2) Trịnh Hoài Linh (5) Trịnh Huy (4) Trịnh Thuỳ Mỹ (1) Trịnh Tuyên (1) Trịnh Viết Hiền (1) Trịnh Viết Hiệp (1) Trịnh Yến (2) Trọng Mật (2) trụ vương (1) Trúc Giang (4) Trúc Lập (1) Trúc Linh Lan (2) Trúc Thanh Tâm (12) Trúc Thuyên (3) trung quốc (1) Trung Trung Đỉnh (1) Trung Y (1) Truong Nguyen (1) Truyện dài (10) TRUYỆN DỊCH (15) Truyện ký (2) TRUYỆN NGẮN (1173) TRUYỆN VỪA (14) Trương Công Tưởng (16) Trương Diễm Phiến (1) Trương Đình Phượng (8) Trương Đình Tuấn (3) Trương Hồng Phúc (14) Trương Huỳnh Như Trân (2) Trương Lan Anh (1) Trương Nam Chi (5) Trương Thanh Cường (2) Trường Thắng (65) Trương Thị Thanh Tâm (22) Trương Thị Thúy (2) Trường Thịnh (6) Trương Tri (2) Trương Văn Dân (21) Trương Viết Hùng (1) TTM (1) Tuấn Nguyễn (7) Tuấn Quỳnh (3) Tuệ Mỹ (1) Tuti (2) Tuỳ bút (2) TÙY BÚT (120) Tuyết Nhung (1) Tuyết Vân (1) tứ đại mỹ nhân (1) Tường Vi (1) TX (1) Út Lãng Tử (1) Uyên Khuê (2) Uyên Minh (1) Uyển Phan (1) Vạn Lộc (1) Vành Khuyên (1) Văn (2469) Văn Công Mỹ (2) văn hóa truyền thống (5) Văn học nước ngoài (11) Văn Lưu (1) Văn Nguyên (1) Văn Nguyên Lương (7) Văn Nhược Ba (1) Văn Thạnh (2) Văn Thành Lê (1) Văn Thắng (23) Văn Trọng Hùng (1) Vân Đồn (3) Vân Giang (12) Vân Khanh (2) Vân Phi (32) Vân Tùng (2) Vi Ánh Ngọc (2) Vi Quốc Hiệp (1) Victor Remizov (1) VIDEO CLIP (2) Viễn Trình (25) Việt Quỳnh (1) Việt Trang (1) Việt Trương (1) Vĩnh Sơn (7) Vĩnh Thông (43) Vĩnh Tuy (21) Võ Bá Cường (1) Võ Chân Cửu (17) Võ Chí Nhất (3) Võ Công Liêm (1) Võ Diệu Thanh (18) Võ Dõng (1) Võ Đông Điền (4) Võ Hà (1) Võ Hạnh (2) Võ Mỹ Cát (1) Võ Ngọc Thọ (4) Võ Như Văn (3) Võ Thị Nga (13) Võ Thị Thu Thủy (1) Võ Thuỵ Như Phương (15) Võ Văn Hoa (1) Võ Văn Luyến (1) Võ Xuân Phương (3) Vũ Bình Lục (1) vũ đạo (1) Vũ Đình Huy (9) Vũ Đình Liên (1) Vũ Đình Minh (1) Vũ Đình Nguyệt (2) Vũ Đình Thung (2) Vũ Đức Trọng (1) Vũ Hạ (1) Vũ Hạnh (3) Vũ Hùng (2) Vũ Miên Thảo (5) Vũ Thành An (1) Vũ Thị Huyền Trang (115) Vũ Thụy Khuê (8) Vũ Trọng Quang (1) Vũ Trọng Tâm (2) Vũ Trọng Thanh (1) Vương Doãn (1) Vương Hạnh (1) Vương Hoài Uyên (4) Vương Tâm (3) Xanh Nguyên (4) Xuân Đài (1) Xuân Phong (6) Xuân Phương (1) Xuân Tiến (20) Ý Thu (3) Yên Kha (7) Ziken (2)
-------------------------------------------------------------------------
+ 817 TÁC GIẢ CÓ BÀI ĐĂNG TRÊN HƯƠNG QUÊ NHÀ
-------------------------------------------------------------------------