Tháng năm xanh
Cầu em được người tình như tôi đã yêu em
(A. Puskin)
Em bối rối, đó cũng là câu hỏi
Ngập ngừng đan trong mắt lá xanh xao
Chao chát sóng vỗ lời ai gọi
Bổi hổi rơi như chưa từng biết nhau
Lặng lẽ bước qua vòng xoay năm tháng
Khỏa lấp dần, mờ ký ức riêng tư...
Vạt mây trắng cuối trời, trôi bảng lảng
Dấu nhỏ treo nghiêng, lưỡng lự chần chừ
Xa lắm rồi, niềm đau và nỗi nhớ
Chảy tan chiều, tràn vọng ảo ngày xanh
Trong góc khuất, có điều gì day trở
Lối hẹp, đường quanh, bóng nắng chòng chành
Mong em gặp thật là nhiều may mắn!
Hạnh phúc tràn đầy ly rượu ngày xưa...
Câu thơ buồn rơi trong chiều phẳng lặng
Hãy quên đi, bên quán nhỏ chiều mưa
Hình như biển thôi xanh, ngày tiễn biệt
Cơn dông chiều, quậy đục tháng năm trong
Thấp thoáng dại khờ len ngời mắt biếc
Vừa chạm nhẹ hư không, trĩu nặng lòng
Thôi em nhé, đừng buông chiều, tóc rối
Đừng đắn đo, đời giăng rộng ấm nồng
Và ngày nắng nối ngày mưa - nông nỗi
Cầu sao em sẽ được điều anh mong...
Năm tháng nào em đã quên
Anh ra đi, góc phố nhỏ quê mùa
Như đời giấy trắng, em tô đậm nhạt
Hằn lên những vệt son môi bỏng rát
Làm dấu định tình, mai mốt phân bua
Rồi quăng quật bến đời, vận nổi trôi
Tờ giấy cũ, đầy sắc màu chồng lấp
Vội vã chen nhau trên đường tấp nập
Ta vô tình quên mất dấu son môi...
Quên một dòng sông nước đổ, nghiêng chiều
Bên quán nhỏ, mưa giăng đường mờ tối
Và nụ hôn đầu, rụt rè trao vội
Gió lộng như đùa, thổi dạt liu riu...
Tuổi mười tám của ta, trôi ở đâu?
Khi đất nước, trong tháng năm trận mạc
Đã giục giã thẳm sâu trong tiếng hát
Treo vầng trăng tuổi mộng, ở trên đầu
Anh đã đi và cũng đã trở về
Tờ giấy cũ nhòe vết hằn năm tháng
Nhưng còn đây một chút gì lãng mạn
Tiếc nuối một chiều mà em đã quên...
L.T.H