LỜI KỂ CỦA SENG CHANH - Truyện ngắn Triệu Từ Truyền

                                                                   Nhà thơ Triệu Từ Truyền (TP. HCM)


Chủ nhà là một người ngoài năm mươi, da sáng, râu rậm, tóc bồng bềnh màu muối tiêu, ngồi trên ghế mây bên cạnh bộ salon gỗ quý, màu vẹc-ni ố và ng.Ông nói với khách: - Tôi mới bị tai biến năm, sáu tháng nay. Ba ngày hai chân bị liệt, có người em vợ là bác sĩ ở Paksé chích ba mũi thuốc, đứng dậy đi được. Ba tôi trước đây có ba xưởng gỗ lớn. Sau 1975, ông bị phá sản vì không xuất được, cả Thái Lan,Việt Nam đều không mua. Đến lượt tôi, cũng bị thất bại trong nghề xây dựng, xây trường học, công sở khắp tỉnh Attopeu này, tôi không nhận được tiền trả lại đúng lúc. Cuối cùng xe ôtô mấy chiếc bán hết, lấy chút tiền còn lại xây tám phòng trọ, tôi ở hết một phòng, còn lại kinh doanh, khách vắng không được 50%. Anh biết tại sao minihotel này có tên là Seng Chanh không? Đó là tên tôi có nghĩa là ánh sáng. Mẹ tôi người Paksé, ba tôi gốc Huế. Ông không biết chữ.
Ông Seng Chanh chỉ tay lên vách nhà bằng gỗ ván, có bức ảnh gia đình cũ đã phục hồi. Ông chỉ lên ảnh cậu bé nhỏ nhất đứng ngã vào lòng mẹ, rồi quay ra sau lưng hướng về một bàn thờ đơn sơ, có ảnh người quá cố đã nhạt phai: - Tôi là út đây này... Anh nhìn thấy bàn thờ ba tôi đó lẽ ra ông anh Hai tôi phải thờ nhưng ông bê bối quá. Khách đứng lên đến bàn thờ thắp nhang, chợt nhận ra một bức ảnh chân dung một người Pháp, ảnh đen trắng khổ 25x20cm, kiểu chụp ảnh trước 1954, nước thuốc tốt dù ố vàng vẫn rõ nét. Chủ nhà hiểu ý khách đang muốn tìm hiểu bức ảnh ông Tây ngoài ba mươi tuổi là ai? - Đó là ba vợ tôi, một đại úy quân đội Pháp. Bây giờ mời anh dùng cơm, vợ tôi tuy là người Lào, làm dâu cho gia đình ba tôi hơn 30 năm rồi, nên nấu ăn theo kiểu Việt. Khách cảm nhận chủ nhà được giáo dục theo phong tục Việt Nam thuần túy. Ông phát âm không pha tạp, khác với phần đông người Việt thế hệ thứ hai, thứ ba trên đất Lào, nói tiếng Việt trầm hơn, chậm hơn, xen nhiều câu theo ngữ âm Lào. Dù tất cả hướng về Tổ quốc, thích dùng hàng hóa Việt Nam, cho con em đi học ở Việt Nam, xem chương trình truyền hình Việt Nam, ủng hộ đội bóng Việt Nam... Nếu bị ốm nặng đi Thái Lan cho gần, chỉ qua bên kia bờ Mê Kông, hơn nữa bệnh viện phục vụ tốt. Mâm cơm đơn sơ, ấm cúng, một tô canh rau muống nấu với thịt bầm, một khứa cá thu kho sốt cà, dĩa nước mắm đầy ớt và tỏi, hai cái chén, hai đôi đũa. Khách hiểu được mâm cơm này rất hiếm trên đất Lào, vì người bình dân Lào vẫn ăn cơm nếp, ít nước chấm là nước muối, ớt, trộn với con cá nhỏ, hoặc con nhái đem nướng rồi giã nát ra vừa chộp bắt quanh nhà. Cũng như các dân tộc Nam Á, theo tập quán đều thưởng thức món ăn không qua trung gian muỗng nĩa, hay đôi đũa, hình như xúc giác va chạm vào thức ăn, giúp vị giác thấy ngon hơn và dễ tiêu hóa hơn. Tuy vậy, những gia đình trung, thượng lưu của Lào đều ăn cơm theo phong cách Việt Nam. Bữa cơm đơn sơ, nhưng khứa cá thu phải vượt hàng ngàn cây số, chưa tính đến phải qua hải quan kiểm soát vì nhập khẩu từ nước ngoài. Chủ nhà cầm đũa: 
- Anh đừng ngạc nhiên, vợ tôi một ngàn bữa cơm, mới ngồi chung với tôi một lần. Khách nhiều lần lui tới tỉnh này, thường phụ nữ ở đây vui chơi thoải mái, có thể tụ tập uống rượu với bạn gái, bạn trai. Người chồng làm bếp cho các con ở sau nhà, không hề thắc mắc. Có lẽ khó mà đặt ra vấn đề nữ quyền ở cựu vương quốc này. 
- Tôi không ăn thịt nữa theo lời khuyên của bác sĩ, anh ăn tự nhiên, rồi tôi kể tiếp về ông già vợ Tây cho anh nghe. Ba tôi có xưởng gỗ lớn ở Paksé, gần đó là trại lính viễn chinh. Ba tôi là bạn đánh tennis của ông quan hai người Pháp chỉ huy một đại đội hay tiểu đoàn gì đó, ông này nói tiếng Việt sõi lắm, vì hồi nhỏ học ở Sài Gòn. Tôi cũng không hiểu sao ba tôi tiếp tế cho Pathét Lào và bộ đội Việt Minh, mà lại chơi với đối phương. Ông quan hai Pháp cưới người vợ Lào, có nhà riêng ngoài doanh trại, cách nhà ba má tôi một ngôi chùa. Anh em nhà tôi thường được ông ấy cho chocolat, bánh biscuit. Ba tôi kể lại, lúc ấy vợ tôi mới lên ba, ông trung úy Pháp được thăng chức, ai cũng chào ông có từ capital, đại úy đó mà. Ông bị phục kích, tử thương ở đường 9, trước mấy ngày Điện Biên Phủ thất thủ. Thi hài cha vợ tôi được thiêu và mang về Pháp. Vợ tôi nhỏ xíu đi theo mẹ qua Hải Phòng, xuống tàu thủy sang Marseille, quê nội của vợ tôi. Bà nội của vợ tôi ý định giữ cháu nội lại, má vợ tôi nói lời sau cùng: Mẹ ạ, cây non mọc ở chỗ nào chỉ lớn mạnh với rừng nơi ấy. Gần mười năm sau, có lần cha tôi nói, ông đại úy Pháp ấy có trái tim nhân hậu. Lính ông ấy kể với ba ông ta không bao giờ bắn chết tù binh, tàn sát dân lành trong những lần ruồng bố như phần đông các đơn vị viễn chinh khác. Ông thường đến chùa với vợ, đôi lúc ông còn mang quà bánh cúng dường cho các nhà sư đi khất thực vào sáng sớm. Có lẽ môi trường sùng đạo và hiền hòa ở Lào cảm hóa cha vợ tôi chăng? Vợ tôi trổ mã, như hớp hồn tôi. Tôi hay đi chơi với cô ấy. Anh Hai tôi rầy la ghê gớm, vì cho tôi mê con gái của thực dân xâm lược.
 Ba tôi can thiệp, ông phân giải với anh em tôi. Theo ba xem xét con người không nên nhìn màu da, sắc tộc, càng không nên nhìn họ theo phe phái nào, tất nhiên thời ba tôi dùng từ mộc mạc, tôi không nhớ rõ câu chữ, đại loại là như thế... Ba tôi không biết chữ, nhưng suy nghĩ của ông như một thiền sư, sau này tôi đọc truyện Tiếu Ngạo Giang Hồ, khi có người hỏi thế nào là chánh phái? Thế nào là tà phái? Lệnh Hồ Xung trả lời giống ý tưởng của ba tôi, ai có hành vi chánh nghĩa là chánh phái, ai có hành động gian ác là tà phái. Anh thấy tôi nhớ có đúng như Kim Dung viết không? Nếu nói như vậy cha vợ tôi thực chất cũng là chánh phái. Ông Seng Chanh cười lớn khoan khoái như vừa trút một gánh nặng, mặc dù ông nói tiếp rằng câu chuyện thật này sẽ có những người rất khó chịu. Ông kéo người khách lại gần hơn, giọng thấp xuống, nói không vang xa: 
- Ba tôi còn dạy tôi một bài học khó nói này, để tôi kể lại, nhưng ráng nghe tôi không nói to vì sợ bà xã, các con tôi nghe. Một buổi tối, sau khi đi đám giỗ đại úy về, chỉ một mình hai cha con. Ông kể cha vợ tôi đã nói rất đúng ý ông về quan hệ nam nữ. Ông đại úy tử trận nói rằng, bao nhiêu lời giáo huấn của gia đình, của trường học, của quân đội kể cả lời rao giảng nhân danh đấng thiêng liêng tối cao, không lấn áp được xúc cảm của trái tim, vì nếu tôi vâng lời có bao giờ tôi cưới cô gái Lào khác đạo với tôi, khác màu da, thậm chí cô ấy còn có anh ruột theo Pathet Lào. Nhưng suy cho cùng xúc cảm của trái tim có hậu thuẫn của dục tính... 
 Chủ nhà yên lặng rót trà mời khách. Khách ngờ ngợ sao ông Seng Chanh này kể trôi chảy quá vậy? Hay sau khi bị tai biến mạch máu não, quá ức chế nên bị nhập tâm câu chuyện luôn luôn có thể thêm thắt làm mới mãi. 
- Vì vậy, vợ chồng tôi bỏ ý định muốn ba con trai tôi tìm vợ gốc Việt. Bây giờ một đứa thứ tư 30 tuổi, là giáo viên tiếng Anh đang yêu con gái tỉnh trưởng, máu Lào 100%. Một đứa thứ hai 32 tuổi đang làm bác sĩ ở Bangkok, Thái Lan, cưới vợ người Thái, cho tôi hai cháu nội rồi. Một đứa qua Sài Gòn học, theo chương trình tài trợ của chính phủ, gặp một cô Campuchia rồi kết hôn, bây giờ nó theo vợ về làm việc ở Nam Vang. Còn cô gái út, tôi muốn nó về Huế học, rồi lấy chồng bên Việt luôn. Nghĩ lại các con tôi có 50% máu Việt, 25% máu Pháp, 25% máu Lào. Chúng phải thông minh chớ, đúng không anh? Nếu người dân đi lại giữa các nước Asean, giống như các nước cộng đồng châu Âu, tôi tin dân sẽ dễ thở hơn nữa, không có chuyện nước này đốt bỏ gỗ để khai hoang trồng cây công nghiệp, nước kia thiếu gỗ cho nhà máy vì thủ tục quá khó để xuất khẩu. Ba tôi từng là nạn nhân dẫn đến phá sản. Seng Chanh ngậm ngùi khi nhắc đến cha, rồi ông cùng khách nói những lời an ủi nhau thành bại là do số mệnh thôi. Khách nhìn những căn nhà bằng gỗ bên kia đường, dựng lên rất công phu và khéo léo, một số cột, kèo chạm trổ tỉ mỉ, theo thói quen lâu đời... Không biết tháng sau, hay năm sau người ta lại đốt bỏ nhà gỗ cũ này, dựng xây nhà gạch, bê tông cốt thép thay vào. Đốt cây rừng chỉ thiệt hại tài nguyên, môi trường, đốt nhà gỗ là hủy hoại công trình văn hóa. 
- Tôi thấy việc gì trên đời này cũng tiến thoái lưỡng nan. Nếu không khai hoang làm sao có đất trống trồng cây xuất khẩu như cây cao su, cà phê, cọ dầu... để có thêm tiền nuôi dân. Nhưng khai hoang là hủy diệt hàng vạn cỏ cây khác nhau, để nuôi một thứ cây, anh thấy có bất công cho thực vật không? Con người, gần đây cả động vật được chung sống nhiều giống loài, được tôn trọng bình đẳng như nhau. Có lẽ tôi lẩm cẩm rồi chăng? Lào, Việt, Thái, Pháp... có thể ngủ với nhau, hạnh phúc bên nhau. Còn cây sao, gõ, cẩm lai, giáng hương... chết rụi để nhường chỗ sống cho một thứ cây công nghiệp nào đó... Khách nhìn theo tầm mắt xa xôi của ông Seng Chanh, rừng núi điệp trùng của Lào như xóa mờ chân trời, ở gần mênh mông màu biếc xanh đen, xa ra nhạt dần còn xanh lá mạ, rồi tan loãng hòa vào màu vòm trời, bao la màu xanh biển lặng. 

Viết ở Laos - Attopu,Vu Lan 2007
T.T.T
Read more…

CẤY LÚA ĐÊM TRĂNG - Tản văn Nguyễn Văn Học

Nhà văn Nguyễn Văn Học

Có những chuyến trở về tuổi thơ đầy ngăn trở bởi sự thay đổi của cuộc sống và thời gian. Thời gian đã đẩy nhiều vẻ lãng mạn cùng nết ăn nết ở nơi thôn quê vào quên lãng. Song có những khoảng trời không bị xóa nhòa, vì nơi đó tin yêu được sinh ra từ những cánh đồng làng quê. Cuộc đời sâu thẳm, làng quê mênh mông, nhưng con người làng quê bình dị và biết lưu giữ ký ức. Một trong những điều bình dị đẹp đẽ và thể hiện sức sống bền bỉ, là mùa cấy.
Người thành phố ít hiểu và trải nghiệm nỗi nhọc nhằn, thấp thỏm, chờ mong trong mùa cấy. Phàm đã sinh ra và sống ở quê khoảng chục năm về trước, sẽ đặng hiểu tâm tình những ngày tát nước lên những thửa ruộng đã cày bừa ải, be bờ, chờ nước đổ đầy thì gieo cấy. Ngày xưa và cả bây giờ cũng vậy, cái nắng nóng đâu có hiểu cho nỗi vất vả người nông dân. Nên mới có ca dao: “Người ta đi cấy lấy công/ Tôi nay đi cấy còn trông nhiều bề/ Trông trời trông đất, trông mây/ Trông mưa, trông gió, trông ngày, trông đêm…”. Được ngày mát, dường như cả làng ưu tiên cho việc cấy. Những người đàn ông, đám thanh niên, con trẻ phụ trách việc nhổ mạ để ưu tiên phụ nữ dẻo tay “cắm sự sống vào đồng”. Có khi cơm cũng được nấu sẵn, giờ trưa ngơi tay mang ra đầu ruộng ăn vội rồi tranh thủ làm. Thường người dân quê tôi chọn cấy vào sáng sớm, chiều mát hay dùng ánh trăng soi để cấy. Chẳng đừng được mới phải lom khom trong cái nắng chan lửa. Thậm chí ngày xưa chưa có máy móc còn cày bừa dưới trăng. Trăng soi cho người làm. Mặt ruộng phẳng và nước ngả xâm xấp bên trên. Ánh trăng sẽ chan hòa, nhuộm vàng mặt ruộng. Người cấy dùng hai tay. Bàn tay trái đỡ bó mạ và dùng ngón chia mạ. Bàn tay phải lấy mạ cắm xuống bùn. Thoăn thoắt, chính xác. Tay cắm mạ vừa phải. Sâu quá mạ sẽ không nở, khó sinh trưởng, nông quá mạ sẽ nổi lên. Quê tôi đến giờ vẫn có lệ cấy đổi công. Các cô các dì thu xếp với nhau để cấy chân ruộng nào, nhà ai trước, xong sẽ chuyển đi cấy cho nhà khác. Chuyện đổi công giúp không khí lao động trở nên khí thế, vơi bớt mệt nhọc, tạo tinh thần đoàn kết tương thân tương ái.
Hình ảnh người mẹ, người chị đi cấy đồng xa đồng gần, cha cày bừa, anh cuốc góc… đã trở thành hình ảnh bình dị nơi thôn quê, được in đậm trong thơ, trong nhạc, họa và cả kho tàng ca dao tục ngữ. Bà nội tôi chẳng được học hành nhiều, nhưng cấy giỏi và thuộc ca dao tục ngữ trong làng chẳng ai sánh kịp. Nội biết cấy từ năm tám tuổi, đến giờ đã tám mươi xuân, nội vẫn cấy. Nội vận dụng ca dao tục ngữ, hướng gió, mùa chim trời thuần thục để đoán thời tiết, nhắc nhở cháu con về công việc đồng áng. Nội cấy trên những cánh đồng quen thuộc, dưới vòm trời thân thương và hằn in kỷ niệm. Nội đã cấy xuống bùn những khóm lúa hy vọng, những khóm lúa thấp thỏm ngay từ cái rễ. Đôi bàn tay nội không biết đã bao mùa vục tay xuống bùn đất, xuống phù sa nâu. Bà nội và các bà trong làng cũng nhân những mùa cấy dưới trăng để chọn con dâu, kén con rể. Người thuộc ca dao tục ngữ thì hát đố. Kho tàng hát đố ít lời thì các bà đặt thêm lời. Cũng nhờ bà thuộc ca dao, bà “tán” hộ mà chị Chi có chồng. Ngày ấy trong đêm cấy, bà hỏi anh Đoán bằng ca dao: “Mạ úa cấy lúa chóng xanh/ Gái góa chóng đẻ sao anh hững hờ?”. Anh Đoán nghe mọi người gán ghép mình với chị Chi, ngượng ngùng quay đi. Thế rồi nhờ những bà mối mát tay, đêm trăng thanh dưới đồng sâu, chị Chi góa chồng đã khiến anh Đoán động lòng. Người cùng làng, họ nên duyên chồng vợ bằng tình yêu và sự sẻ chia, thấu hiểu, dù chị Chi có nhiều nỗi thiệt thòi. Lạ thế. Nhiều đêm cấy lúa trở thành đêm hội, thành dịp trai gái hay lam hay làm gặp nhau, thắp mầu xanh cho đồng, thắp lửa trong nhau…
Bây giờ phần lớn máy móc đã cày bừa thay sức trâu, nhưng quê tôi còn lắm chân ruộng chưa gieo sạ. Vì thế vẫn thân thương lam lũ cảnh các bà các chị cấy tay. Mùa cấy năm nay nắng như thiêu đốt, tôi về với mẹ, với bà đêm cấy dưới trăng để tìm ký ức và trải lòng tri ân. Chắc chắn chỉ ít năm nữa thôi, nhiều người sẽ chẳng biết cái cày, cái bừa ra sao, con trâu con bò được xỏ mũi thế nào. Tất cả sẽ bị chen lấn bởi thời gian và sự phát triển của trí tuệ, máy móc. Chắc chắn cũng sẽ sinh ra những sự khuyết thiếu. Suốt bao năm qua, chỉ riêng chuyện cấy thôi, đã nhắc nhở tôi trân quý sức lao động, sự hiến dâng, tinh thần vượt khó. Chuyện cấy lúa luôn nhắc nhở tôi như bài học của mẹ thuở nào: Việc trồng cấy và chăm cây lúa cũng như chăm sóc dạy dỗ những đứa con. Trải qua gian nan, vất vả để được nhận về những mùa vụ bội thu, chính là hạt thóc mẩy vàng, con cái thành đạt.
Tôi hiểu, mình được dưỡng nuôi trong vất vả, tin yêu, nhân nghĩa thì phải biết sống đời hiến dâng.

N.V.H


Read more…

VÔ CÙNG - Thơ Đinh Vương Khanh

                                                             Đinh Vương Khanh


Khẽ chạm bờ môi em
Nghe giấc ngủ đằm sâu gột quên miền dĩ vãng 
Bao nhọc nhằn lo toan cuộc sống 
Nhường chỗ cho vòng tay ngoan

Mấy mươi mùa trở gió ngỡ tin yêu hoang tàn 
Ta dịu ngọt đón vầng dương sau cơn mưa vỡ òa niềm hạnh phúc 
Níu nỗi buồn xuống thấp để vết nứt ngủ yên và tâm bay lên chói lòa vầng nhật nguyệt 
Tình yêu nguyên sơ như thuở ban đầu.

Trả lại cho đời chiếc gàu rã nát 
Chút tình trăng lặn đáy sông... 
Ta ngược về tiền kiếp 
Nương náu một tình em vốn dĩ đã vô cùng. 

Đ.V.K

Read more…

NGƯỜI ĐI TRONG SƯƠNG - Truyện ngắn Ngô Thị Ngọc Diệp

Ngô Thị Ngọc Diệp (Bình Phước)
                      

Thông thường nghe gà gáy dồn, nhìn qua khung cửa sổ thấy ngôi sao mai lấp lánh thì Thị Leng thức dậy. Sương mù dày đặc, sau khung cửa là một mảng mờ mờ, hình ảnh những anh bộ đội Biên phòng đi tuần ngang qua thấp thoáng lúc ẩn lúc hiện không chỉ Leng mà nhiều, rất nhiều người ở sóc Bù Tá này thấy yên bình đầm ấm lạ thường. Tuy không nhìn rõ mặt người nhưng Leng đoán Dử của cô cũng có mặt trong đội hình ấy. Nghĩ đến đó thôi, Leng lại mỉm cười.
Hôm nay có vẻ đặc biệt hơn những buổi sớm mai khác không phải do sương mà là do cái rét đột ngột ùa về đêm qua. Ngồi bên bếp lửa ấm nồng, cô lại nghĩ về Dử và các đồng đội của anh đang đêm ngày trên đường đi tuần tra, bảo vệ cột mốc. Giờ này Dử đi đến đoạn đường nào, đang làm gì, có gặp phải bọn xấu không, hay anh đang dừng chân hái cho cô chùm gùi. Mùa này gùi chín nhiều lắm, mùi thơm đến mê người. Ăn một trái thích ăn thêm trái nữa, vị ngọt thanh thanh không lẫn vào đâu được. Giở rương quần áo ra, lấy chiếc áo ấm, mùi hoa rừng thoang thoảng lan lan, chùm hoa đã héo quắt queo nhưng hương thơm còn phảng phất. Thị Leng không đành vứt đi, chờ khi Dử hái cho chùm khác Leng mới thay. Ấp chiếc áo lên ngực, hít một hơi thật dài, hình ảnh Dử lại hiện ra, trong trẻo, khỏe khoắn và giản dị vô cùng.
***
Chui ra khỏi chăn, Dử chợt rùng mình. “Ái chà, sao mà lạnh thế”. Mở ba lô lôi cái áo ấm tận dưới đáy, mùi âm ẩm ngai ngái do mấy tháng nắng nóng không đụng đến làm Dử nhớ đám quần áo của bố mẹ và anh em Dử ngày còn ở Cao Bằng. Mưa phùn gió bấc quần áo giặt phơi mãi không khô, mẹ phải đem vào treo bên bếp lửa. Mùi khói, mùi cay cay nồng nồng của rau cải hong khô quấn quyện làm mớ áo quần có vị đặc trưng mà bao lâu Dử cũng không quên được. Dử tự nhủ hôm nay về phải giặt ngay, cái nắng mùa này ở Bình Phước thì áo ấm khô ngay ấy mà… Mùi nắng còn lưu lại trên quần áo là mùi hương Dử thích nhất.
Hơi lạnh đến lúc sáng sớm báo hiệu mùa mưa đã hết, mùa khô bắt đầu. Và khi nào lạnh nhiều ơi là nhiều thì Tết đến. Mùa khô đồng nghĩa với những buổi tuần tra thuận tiện hơn. Không lo mưa ướt, không sợ lũ ống lũ quét, không sợ đường sá bị ngập, không sợ lũ vắt đeo bám. Những hôm mưa dầm, dù có áo mưa đầy đủ nhưng da tay vẫn nhăn nheo, mặt lạnh buốt, quần áo ướt át làm Dử thấy khó chịu. Và những hôm ấy, Dử càng phải đề cao cảnh giác với bọn xấu, bọn buôn lậu. Thủ trưởng Tài thường nhắc nhở Dử thế mà. Và thế là dù nắng hay mưa, dù thời tiết đẹp hay xấu Dử và các đồng đội vẫn đều đặn tuần tra trên cung đường quen thuộc, quen thuộc đến độ Dử có thể nhắm mắt vẫn có có thể cảm nhận được mình đang ở khu nào, lô nào. 
Cao su bạt ngàn, lô tiếp nối lô nhưng Dử và đồng đội đã quen thuộc địa hình nên dễ dàng định vị. Mùi cao su vừa mới cạo lan lan. Ôi dòng sữa trắng thơm thơm trong làn gió sớm. Bất giác Dử lại thấy nhớ nhà, ở nhà có 2 ha cao su đang mùa khai thác, bố Dử đảm trách tất, ông dậy sớm đi cạo, giờ này chắc cũng đang ở ngoài lô, tiếng bước chân công nhân lào xào trong lô cũng làm Dử thấy vui, nhớ trò chơi trốn tìm ngày trước, Dử nằm im phủ lá khô che kín cả người để bạn không tài nào tìm được... 
Sắp đến con sông Măng, con sông phân chia địa giới nước ta với nước bạn Campuchia, Dử nhận ra mùi hương của loại cây rừng gì ấy ngào ngạt, quyến rũ. Dử tự trách mình đãng trí, anh Điểu Hưng đã nói tên loài hoa này rồi mà lại quên mất. Cánh hoa màu nâu nhạt, sờ mịn như nhung, hương thơm nồng nàn… Gặp mùi hương này là Dử biết mình đã đi được một phần tư quãng đường tuần tra. Sắp đến cột mốc đôi… Dử lại háo hức, lần nào đến chào cột mốc Dử cũng thấy háo hức, thấy thiêng liêng và hồi hộp. Dử thấy việc làm của mình có ý nghĩa và đáng tự hào. Đi thêm một đoạn nữa là đến sóc Bù Tá. Dọc bờ sông này, mọc rất nhiều cây rừng, cây này có nhiệm vụ chắn gió cho cao su vào mùa mưa.  Hương hoa thơm lãng đãng, đâu đâu cũng sực nức mùi thơm nồng nàn, quyến rũ của thiên nhiên trong lành. Sóc Bù Tá chỉ mấy mươi nóc nhà sàn họp lại dưới chân đồi, cạnh dòng Sông Măng thơ mộng. Mùa khô nước trong veo mát lành, mùa mưa nước đổ ầm ầm đục ngầu hung tợn. Nghe mùi hương quen thuộc này Dử lại nhớ đến Leng. Tóc Leng gội dòng Sông Măng thơ mộng ngọt mát cũng có mùi hương này. Da Leng ngấm nước trong lành cũng mịn màng như cánh hoa này. Và Dử tự đặt cho riêng mình hoa này là hoa Thị Leng. Vừa ngẫm nghĩ vừa cười thầm, vừa nhớ tới người con gái vùng sơn cước, người mà càng ngày Dử càng thấy quý mến, gắn bó và luôn hiện diện trong tâm trong trí.
Năm ngoái, mới đầu mùa mưa mà đã có lũ lớn, đường đi lại đến mấy sóc Bù Tá, Bù Nóc bị chia cắt. Lương thực trong đồn chia sẻ cho đồng bào còn rất ít, khẩu phần bộ đội giảm còn phân nửa. Đơn vị của Dử được lệnh xuống ngã ba Sóc Lớn nhận lương thực. Tuyến giao thông huyết mạch đến trung tâm hành chính xã mà gặp sự cố thế này là cả một vấn đề. Gùi bì gạo nặng chình chịch trên lưng nhưng ai nấy đều vui vì có bà con và các đoàn viên ở Sóc Bù Tá đến giúp sức. Dử đặc biệt chú ý đến Thị Leng không chỉ vì cô nói tiếng phổ thông hay như thủ trưởng Tài mà còn vì vẻ hiểu biết, dễ hòa đồng, nhanh nhạy trong mọi việc. Xem Leng phân công đốc thúc bà con cùng các bạn đoàn viên đâu vào đấy cứ như một chỉ huy thực thụ. Đặc biệt cô có nụ cười mê hoặc.  Ai trêu gì Leng cũng chỉ cười cười: “Ơ… Leng không biết gì đâu”. Tính nhút nhát nên Dử chỉ quan sát không dám trò chuyện gì với Leng nhưng hình ảnh cô đoàn viên trong trang phục áo xanh tình nguyện,vóc dáng khỏe khoắn lanh lợi in đậm trong tâm trí Dử.
Dử nhớ như in ngày cùng thủ trưởng Tài đến gặp già làng sóc Bù Tá đặt vấn đề mở lớp dạy chữ cho đồng bào. Dử dân tộc Tày quê ở Cao Bằng, sóc của Leng tất cả là người Stiêng. Ở Bù Tá, có người không biết tiếng phổ thông nói gì đến biết chữ. Đi khảo sát, nhận thấy số người biết tiếng phổ thông khá nhiều nhưng biết đọc và biết viết thì lại rất ít. Trẻ em đến độ tuổi đi học được bộ đội Biên phòng cùng chính quyền địa phương vận động gia đình đưa về trường Dân tộc Nội trú học. Nhưng số này không nhiều và cũng học không đến nơi đến chốn. Leng là một trường hợp như thế. Đang học dở lớp 10 thì mẹ mất, về lo ma chay xong thì ở nhà hẳn luôn. Leng nói với các thầy cô trên trường Nội trú cô không thể bỏ ông bố thường xuyên đau ốm với thằng em mới mười hai tuổi để đi học tiếp được. Vốn nhanh nhẹn nên Leng được già làng cử giúp Dử đến từng nhà vận động bà con đi học. Đồn Biên phòng mở hai lớp, lớp ban ngày cho trẻ em và lớp ban đêm cho người lớn. “Đồng chí Dử phụ trách lớp ban đêm, tan học về đồn đi tuần”. Thủ trưởng Tài và Dử là người kiệm lời, giao, nhận nhiệm vụ có bấy nhiêu đó. Dử biết nhận dạy lớp ban đêm, người học toàn là người lớn, khó khăn không ít, anh không dám mở lời nhờ Leng nhưng cô tự nguyện đến giúp trợ giảng. Leng bảo: “Leng chỉ có thể giúp thầy giáo Dử cho lớp ban đêm còn ban ngày phải đi rẫy phụ cha”.
Lớp học đêm của Dử ban đầu vận động được mười người đến lớp. Học được một tuần chỉ còn sáu, bốn người “vắng mặt không lý do”. Dử nản quá, báo cáo thủ trưởng Tài. “Đồng chí phải đến tận nhà tìm hiểu lý do đồng bào bỏ học chứ. Mắc cỡ à, để tôi nói già làng giúp”. “Báo cáo, để em nhờ Thị Leng…”. Thấy Dử bỏ lửng câu nói, thủ trưởng Tài véo tai cậu em út trong đơn vị, cười cười: “Người Tày các cậu có tục bắt vợ, dân tộc S’tieng lại có lệ cưới chồng… Ờ ờ. Để mình nói với già làng Điểu Xu, Dử với Thị Leng đẹp đôi đấy”. Chẳng biết có phải được mấy lời của thủ trưởng Tài mà hôm sau, Dử cùng Leng đến từng nhà vận động  tiếp. Một người bị ốm, đang chờ khỏe lại thì đi học tiếp. Một người đi lấy củi bị dao phát vào bắp chân sưng tấy, đang rên hừ hừ. Oái oăm ở chỗ người này bị thương nặng thế mà chỉ ở nhà bó thuốc lá, Dử và Leng phải nói mãi thì ông ấy mới chịu theo anh lên trạm xá. Bà Thị Chanh thì bảo: “Tao không đi học nữa đâu, đi học buồn ngủ quá mai không đi rẫy được”. “Vậy ưu tiên cho Thị Chanh đọc trước viết trước rồi về trước, được không…”. Thị Leng nháy mắt Dử, Dử gật gật đầu. Nhà Thị Lình ở cuối sóc, vườn trồng giàn bầu nậm sai trĩu trịt. Thấy Dử và Thị Leng đến, Thị Lình có vẻ không vui, nói bâng quơ: “Bộ đội ơi, tao nghỉ lo cho cháu ngoại đã, khi nào cháu tao lớn tao sẽ đi học tiếp nghe”. Thị Lình mới 37 tuổi, chồng chết, đã có ba đứa cháu ngoại. Con gái Thị Lình chưa tròn hai mươi tuổi mà đã có hai con lớn lại vừa sinh em bé. Dử nhìn Thị Lình ái ngại rồi nắm tay Thị Leng đứng dậy về. Thị Lình bậm bịch đi theo ra tận ngoài cổng. Buổi học hôm sau vẫn có sáu người… Đang nản vì nghĩ mình thất bại thì hôm sau nữa bà Thị Chanh và Thị Lình đến. Cứ học một lúc Thị Lình lại quay lên quay xuống muốn về, bà Thị Chanh thì ngáp ngắn ngáp dài vò đầu bứt tóc, Dử phải kể chuyện vui, phải nịnh mãi để lớp duy trì sĩ số.
Nhìn những bàn tay thô ráp, nhăn nheo với những đường gân nổi rõ đang cố gò từng con chữ, Dử và Thị Leng càng quyết tâm truyền dạy. Mỗi tối đọc một bài, viết vài ba chữ là nghỉ rồi sau đó Dử nói về cách trồng lúa, trỉa đậu, trỉa bắp, trồng điều thế nào cho có năng suất cao. Rồi cách phòng chống sốt rét, phòng bệnh tiêu chảy, về tình hình tội phạm, rồi cách bà con nói với nhau để không ai bị kẻ xấu lợi dụng, để không ai trở thành kẻ xấu. Ông Điểu Lư, em út của già làng Điểu Xu thì bảo: “Học cái chữ khó quá nhưng tao khoái nghe bộ đội kể chuyện lắm rồi nên phải siêng đi học thôi, học để biết Đảng và Nhà nước nói gì, làm gì, nghỉ học nhiều thầy giáo bộ đội hắn buồn tội nghiệp”.
Thị Leng cũng có vẻ quý mến Dử hơn hẳn những chàng trai khác trong sóc vì anh hiền lành, không biết hút thuốc, uống rượu, không biết cả chửi thề. Dử dạy học, Leng ngồi bàn cuối nhìn ngắm anh. Thỉnh thoảng bốn mắt giao nhau, Dử bối rối quay sang hướng khác còn Leng cứ tủm tỉm cười một mình. Leng còn quý Dử bởi những món quà dễ thương mà rất đỗi gần gũi đời thường. Anh đến lớp khi thì cho cô chùm gùi ngọt thanh, khi thì mấy trái xoài mút, khi thì chùm hoa phong lan, khi thì chùm hoa dại… Cô vui sướng khi đặt những cánh hoa nâu nhạt thơm lừng vào rương quần áo. Cái rương mấy năm theo Leng về trường nội trú, nay cất giữ quần áo và cuốn sổ tay bé xíu ghi nhật ký riêng tư như một kỷ vật. Khi mở rương ra lấy áo quần, mùi hương như quyện chặt vào từng sớ vải, mặc vào người rồi vẫn nghe phảng phất thơm thơm là.
Thị Lình học chữ này thì quên chữ kia, Dử phải kèm thường xuyên. Một lần Dử cầm tay Thị Lình viết chữ, thấy ánh mắt khó chịu của Leng, anh ngượng nghịu mãi. Thị Lình biết thế càng xán đến nhờ Dử dạy viết những chữ khó. Leng cũng giúp đỡ hết các ông các bà, các cô các chú trong lớp vậy mà Thị Lình không thích cô kèm cặp. Thị Lình quên chữ gì thì chỉ gọi thầy giáo Dử thôi, Leng chạy đến nhắc còn bị mắng: “Ơ, con này, ai biểu mày hả?”
Lớp học đã đi vào nề nếp. Thầy giáo Dử và học viên đã có thể hiểu nhau mà không cần Leng trợ giúp nhưng cô vẫn thích đến. Leng đến để nhìn thấy Dử, để nghe Dử giảng bài, nghe Dử kể chuyện… Dử kể chuyện duyên duyên là, Leng ngồi nghe mà như uống từng câu từng chữ. Leng thấy ưng cái bụng lắm rồi. Leng sẽ nói với cha về Dử, sẽ dẫn Dử về nhà. Dịp may đến, Điểu Xiên bỏ học ba hôm không rõ lý do, Dử nhờ Leng dẫn mình đi hỏi sự tình. Ở nhà Điểu Xiên về, Leng đưa Dử về thẳng nhà mình. Cha Thị Leng đã nghe con gái, nghe dân làng nói nhiều về Dử giờ “mắt thấy tai nghe” thì ưng cái bụng ngay. Thấy Dử là ông muốn bắt chồng cho con. Ông vui lắm, uống rượu hết cả chai mà vẫn chưa say. Ông mừng vì con gái biết chọn người. Từ ngày má con Leng mất, đây là lần đầu tiên ông uống rượu, uống vì vui, uống vì gia đình sắp có thằng rể quý…
Hôm sau đến lớp thì không thấy Dử đâu, Leng đành dạy thay. Ai cũng thắc mắc không biết thầy giáo đâu, sao không đến. Vừa dạy học vừa nghĩ mãi về Dử, ruột gan Leng như có lửa đốt. Đang bối rối, chưa biết tính sao thì Thị Lình lên tiếng: “Nghỉ học đi, con Leng dẫn mọi người lên Đồn thăm thầy giáo Dử coi, tao chắc thầy giáo ốm rồi. Không ốm sao không đi dạy chứ”. Mọi người nhao nhao: “Đi tìm thầy giáo Dử thôi, nhớ thầy giáo rồi”. Leng nhẩm tính, từ đây lên đồn mất gần một tiếng đồng hồ…. Tối thế này đồn có cho mình gặp Dử không… Rồi còn đường về, lấy sức đâu mai đi rẫy. Leng nói nỗi băn khoăn của mình, mọi người nghe ưng cái bụng. “Đúng đó. Sáng mai Thị Leng thay mặt bà con lên đồn xem thầy giáo Dử sao không đến lớp nha”.
 Anh bộ đội trẻ măng ngoài trạm gác mời cha con ông Điểu Thên vào phòng trực ban. Thủ trưởng Tài đã pha nước ngồi đợi sẵn. Bắt tay ông Điểu Thên, thủ trưởng Tài gật đầu chào Thị Leng, hạ giọng: “Đồng chí trực ban đã nói cho tôi biết, cảm ơn bác và Leng. Xin lỗi đã để bà con lo lắng vì không kịp cử người đến dạy thay đồng chí Dử. Sáng qua đi tuần, đơn vị đã bắt được nhóm buôn pháo lậu. Trong lúc dằng co đuổi bắt, đồng chí Dử bị thương, đang điều trị… Bác và cô Leng cứ yên tâm… Đồn sẽ cử đồng chí khác đến dạy thay…”
Như bị ông Giàng quất roi lửa vào đầu, tai Leng ù đi. Dử bị thương thế nào, nặng hay nhẹ, chảy máu nhiều không, có tỉnh táo không, có ăn uống được gì không, anh điều trị ở đâu, ở dưới huyện hay trên tỉnh… Nước mắt lưng tròng, Leng muốn hỏi, muốn hỏi nữa nhưng cha cô đã đứng dậy bắt tay thủ trưởng Tài: “Hôm nay tôi lên đây báo cáo đồng chí chỉ huy Bộ đội Cụ Hồ việc lo cưới chồng cho Thị Leng, con gái tôi. Bộ đội Dử bị thương quá bất ngờ với cha con chúng tôi và bà con trong sóc. Nhưng rất mừng vì bộ đội Dử chỉ bị thương nhẹ, chắc vài ngày điều trị là khỏi. Tôi biết Thị Leng và Dử thương nhau, ưng cái bụng làm vợ làm chồng. Đồng bào đề nghị để Thị Leng ở đây chăm sóc cho bộ đội Dử. Khi nào Dử lành vết thương, gia đình và bà con trong sóc sẽ làm đám cưới…”. “Dạ thưa, bác nói chúng tôi đã hiểu và nhất trí. Việc chăm sóc đồng chí Dử, bộ đội đã lo chu đáo. Cô Leng tạm thời về duy trì lớp học giúp. Mọi việc tiếp theo, khi nào đồng chí Dử khỏe rồi chúng ta bàn thêm. Bác và cô Leng về nói chuyện với đồng bào giúp đơn vị nha…” 
N.T.N.D


Read more…

PHÍA NÚI - Thơ Tịnh Bình


Xa dáng núi thầm thương quê mẹ
Bao tuổi rồi núi dường vẫn trẻ thơ
Khát quê nhà giữa đêm dài phố thị
Mưa khẽ lời gì thầm hát vu vơ...

Ruộng lúa quê mình bao đời bình dị
Nghe nhớ nghe thương rơi khẽ vào hồn
Ngõ sau quặn lòng thương dáng mẹ
Ướt mắt chiều hoe đỏ khói hoàng hôn

Tương tư núi gởi về đâu khúc nhớ
Vén tóc mây chạm vai núi mượt mà
Xanh biêng biếc gương sông ngày lặng
Biết chiều nay họa bóng núi giùm ta...

Vẫn núi vẫn sông cánh đồng khô rơm rạ
Chưa khói đốt đồng sao mắt vội nhòe cay
Những bước khẽ sợ làm đau ngọn gió
Phía chân trời thầm im ắng cỏ may...

T.B 

Read more…

ĐỨNG GIỮA HEO MAY - Truyện ngắn Nguyễn Văn Học

Nhà văn Nguyễn Văn Học


Vậy là Hân chia tay ông bồ thứ tư. Lần nào cũng cãi vã nhão cả người. Tất thẩy đều bị những màn theo dõi và đánh ghen nảy lửa của những bà vợ các ông bồ.
Thời buổi tình tay ba tay tư bồ bịch thật khó yên thân. Hân nay trọ phường này, mai ở hẻm kia. Cũng quanh quẩn thành phố này thôi, nhưng ngày càng thấy nó chật. Chậm thì nửa năm, nhanh thì một tháng các bà vợ sồn sồn đã đến sờ gáy. Lạ thật, chẳng hiểu sao các bà tình báo tình beo, cử thám tử tư theo dõi thế nào, mà ngay cả những tình huống Hân không ngờ nhất, họ cũng tìm ra.

Đàn ông bội phản chỉ nhổn nhảng cười. Còn Hân tơ tướp trong mấy mớ đòn thù. Bai bai. Em chờ cuộc tình khác. Hân tiêu thời con gái của mình như thế. Cô hết làm quán phở, phục vụ quán cà phê, rồi bia hơi. Khá nhàn tản và bình yên, không phải nghĩ ngợi nhiều về công việc nhưng có thời gian hò hẹn. Cô không thích cánh thanh niên hơn vài tuổi. Họ chỉ là nhãi nhép trong mắt cô. Hân hướng tới những người đã cứng tuổi, thành đạt, lãng tử và hào phóng càng tốt.
Cuộc chia tay ông bồ thứ tư diễn ra quá nhanh. Cũng trong ngày bị phát hiện, cô mất việc ở quán bia, đồng nghĩa với việc chỉ muốn chuyển đi chỗ khác cho khỏi ngứa mắt. Một cô bạn gái cũ rủ về sống cùng. Con bé tên Thy. Hoài Thy. Hân bảo cái tên sến sẩm, rẻ tiền, nhưng chợt nghĩ bản thân mình cũng có cuộc sống rẻ tiền, kém gì ai mà chê bai. Hai người bỏ tiền sinh hoạt cùng, khá hợp. Hoài Thy nói làm kế toán cho một công ty bất động sản, tiền cũng khá rủng rỉnh. Hai người tốt nghiệp đại học, ngang nhau, nhưng Hân tị Hoài Thy lương sao mà cao ngất ngưởng, chi tiêu ăn uống đàng hoàng, có lúc xa xỉ, vậy mà vẫn sắm đồ ngon nghẻ. Thy hỏi việc của Hân. Cô bảo: “Cũng như bạn, chỉ là làm kế toán doanh nghiệp, nhưng lương mình thấp lắm!”
Cả hai không biết công việc thật của nhau. Ai cũng tin người kia làm kế toán, và đều không nghi ngờ. Đồ đạc mua về nấu chung. Thy lặng lẽ làm những việc mà ngay cả khi nó là việc của Hân. Ngược lại, Hân đủng đỉnh ngồi chat qua điện thoại. Giờ giấc đi làm của cả hai dù có lộn xộn đến mấy thì người kia cũng chẳng để ý thắc mắc. Thây kệ. Giờ nhiều công ty người ta làm ăn thoáng, có chặt chẽ thời gian đâu, chỉ quản trên phương diện công việc.
Hân thấy Hoài Thy thật thà, lành hiền chứ không kênh kiệu như mấy đứa nứt mắt xăm trổ đầy vai và ngực ưỡn ẹo cưỡi xe cố phô hở mông. Một hôm Hân hỏi Thy:
- Người yêu của bạn đâu, hôm nào dẫn đến đây chơi đi.
Thy nghĩ gì đó một lát, rồi cười:
- Ờ, anh ấy bận lắm, có gặp nhau chỉ tranh thủ thôi. Bởi vậy mà mình không đưa đến giới thiệu cho bạn.
Hân tin điều đó và lúc được hỏi, cô cũng nói y như vậy. Hai người từ đó càng thông hiểu, sẻ chia. Có lúc sau hồi đắn đo suy nghĩ, Thy hỏi ngược, vậy người yêu bạn đâu mà chẳng thấy. Hân lắc đầu, yêu nhiều cho nó yếu, bỏ đấy, giờ mình thích tự do. Tự do muôn năm. Hân nén chặt một tiếng thở dài…
Rồi một ngày, Thy trở về trong điệu bộ xanh xao, dáng đi xiêu vẹo mà khuôn mặt thì buồn thiu. Thy nôn ọe đến sốt ruột. Bản năng mách bảo Hân rằng Thy đã dính bầu. “Có rồi hả?”. Thy gật. “Để đẻ hay bỏ?”. Câu hỏi sau không thấy Thy nói gì, chỉ thấy một nụ cười héo hắt. Hôm sau, khi cả hai còn chưa tỉnh ngủ thì một sự kiện đình đám nổ ra. Vợ của một người đàn ông nào đó mà Thy yêu đến tìm. Một cuộc đánh ghen nảy lửa. Người đàn bà đó gọi cửa, Thy ra mở, tức thì chiếc mũ bảo hiểm cứ giáng liên tiếp vào đầu vào mặt Thy. Hân hoảng quá đứng ra can ngăn. Lúc đó hàng xóm khu trọ cũng ùa ra, Thy được cứu, đẩy đi chỗ khác. Người đàn bà sồn sồn chửi bới oang oang. Cỡ mười phút sau khi Thy trốn, bà ta mới chịu rút…
Tối về phòng, Thy khóc rưng rức bên vai Hân. “Khổ quá mày ơi!”. Hân vỗ về bạn, lòng cô chát chúa một nỗi niềm rưng rức. Thy đâu khổ bằng cô, quãng đời hai mươi bảy tuổi của cô đâu thiếu những pha trào nước mắt xa xẩm mặt mày như vậy.
- Thôi, để tao bôi thuốc cho - Hân nói, rồi cô tìm chai rượu thuốc ngâm thoa lên vết thương của cô bạn. Thy mím môi vì xót. Nhìn vết bầm tím, cả những vết sứt trên má và trán cô bạn, Hân tỏ ra ái ngại. Hay là tao đưa mày đi khám? Thy lắc đầu: “Không cần đâu, vết thương nhẹ, thế nào sao bằng lòng dạ tao. Trong tao vết thương còn lớn hơn nhiều”. Nghe lời Thy mà Hân muốn bất khóc, suýt nữa cô lao đến ôm lấy cô bạn, mà nói rằng, tao cũng đâu có sung sướng gì mày ơi. Tao dù lúc này không bị thương ngoài da như mày, nhưng đời tao nhiều bão tố quá. Nhiều như những nếp nhăn trên trán tao vậy. Sao chúng mình giống nhau thế?
Từ từ rồi cả hai cũng vỡ lẽ, hóa ra chẳng đứa nào có công việc tử tế. Cả hai đều gá tạm vào một quán cà phê nào đó, làm nhân viên, đì đẹt đồng lương còm, rồi bồ bịch qua ngày. Người ta bảo: “Là con gái thật tuyệt”. Tuyệt ở đâu chứ? Sự tuyệt diệu nào đó, nếu có, thì nó ở xa lắc xa lơ, đâu có ở chỗ hai đứa con gái này.
Chuyện đánh ghen với Thy tưởng xong, nhưng chưa. Cô bị sẩy thai, tốn tiền đi viện, vừa đau vừa mệt nhoài. Hai cô gái chung phòng tất tưởi chăm nhau. Nỗi cay cực căng tràn khóe mắt. Vài hôm sau đó ông chồng bà đánh ghen còn nhắn tin lại. Bà vợ đọc được, lại tìm đến đón đúng thời điểm Thy đi làm về. Hẳn là bà đã đợi sẵn sàng ở đâu đó. Không để người đàn bà sồn sồn đó tấn công mình, Thy bỏ chạy thục mạng. Những tiếng chửi rượt đuổi phía sau. Khu phố ái ngại ngó cổ ra. Chẳng gì xấu hổ bằng. Ngay tối đó hai cô gái bí mật chuyển chỗ ở. Thy bảo:
- Mày chịu khổ, chuyển cùng tao.
Hân vui vẻ:
- Tao với mày chung phận, mày đừng khách sáo làm gì. Lần này chuyển đến chỗ đó, anh bạn tao làm cùng quán cà phê đặt tiền trước cho, cũng rẻ mà kín đáo.
                 ***
Hân có bầu. Một nỗi kinh hoàng mà cô không trông đợi xảy đến. Chính là người đàn ông đó, vờ vĩnh giả trí thức nhưng giảo hoạt. Hân từng nghĩ sẽ không bao giờ có thể làm thân được với ông ta, nhưng chẳng hiểu sao cô dễ dàng ngã vào lòng ông ấy đến thế, chỉ sau những lời tán tỉnh nhạt nhẽo. Hân hận ông ta, đồ bội bạc giả dối. Ông ta phản bội vợ và giờ hắt hủi luôn Hân. Đôi lúc cô hy vọng thuyết phục được ông ta nói thật, rằng đã ly dị vợ, và nếu điều kiện cho phép cô muốn ông ta làm chồng mình, để đứa con trong bụng lớn lên sẽ được sinh ra, chờ đón. Nhưng ông ta một mực lắc đầu. Vậy là hết, làm sao bây giờ? Không còn cách nào khác, cô nói thật với Thy chuyện của mình, và khóc. Thy khóc bên cô. Hai cô gái đổ vào nhau. Phòng trọ liêu xiêu dòng cảm xúc đớn đau.
Hân được đưa đi nạo hút. Một cơn mê sảng xảy đến, chưa từng có. Cô chẳng nhớ mình đã nạo bao nhiêu lần rồi, chỉ biết là rất đớn đau. Bao tính toán nhọc nhằn cuối cùng, đàn ông đến với cô chỉ như những cơn bão, gây sóng gió cho đời cô rồi ra đi. Tim Hân hằn bao vết xước. Có lúc, cô hận mình, đã trao thân cho những kẻ ham của lạ, và thấy đời những đứa con gái chấp nhận ở gá, ở tạm sao mà bèo bọt. Thy đưa cô về nhà tĩnh dưỡng. Cô vẫn chưa hết ám ảnh về những dụng cụ mà người ta đưa vào mình cô. Chính cô là kẻ nhẫn tâm với cuộc đời mình. Cô chỉ đủ sức nói vừa để Thy nghe thấy. Thy giấu bạn khóc thầm khi chứng kiến Hân lâm vào hoàn cảnh tiều tụy. Còn Hân, người hâm hấp sốt. Cô nằm miên man hết ác mộng này đến ác mộng khác. Người cô gầy rộc theo từng giờ.
Mua cho Hân một hộp cháo tim cật. Cô bạn ăn xong rồi lại nằm, nước mắt trào lên hai khóe mắt, rồi lại thiếp đi. Đêm Thy nghỉ làm, cô một mình chuốc rượu cho mình. Dạ dày, cơ thể cô đã quá quen thuộc với men rượu và tiệc tùng. Khá nhiều lần say mèm. Sao hôm nay không thấy say nhỉ? Bao nhiêu câu hỏi trở đi trở lại trong trí nhớ cô? Cô đã tiêu tốn thời xuân sắc của mình cho biết bao cuộc tình chệch choạc và chớp nhoáng. Cô bạn nằm còng queo kia cũng vậy. Một cái giá quá đắt cho sự trao đổi. “Mình và nó chẳng còn gì ngoài sự tàn tạ và tuyệt vọng”, Thy tự nhủ. Cô dựa hẳn người vào tường. Cốc rượu được đưa lên miệng, tu ực.
Phải đến gần trưa hôm sau Hân mới tỉnh, và Thy cũng bớt mệt mỏi vì rượu. Tự nhiên Hân muốn ra ngoài lang thang. Gió đầu Thu heo may rờn rợn. Hân thấy ớn lạnh ở hai vai. Thy hỏi: “Có đi nổi không?”. Hân cười nhẹ: “Chắc không sao đâu”. Vậy nhưng, Thy vẫn đi cùng cô bạn. Thành phố tấp nập hơn cô tưởng. Những ánh mắt đàn ông nửa dò xét nửa thèm thuồng nhìn hai cô. Con phố quen có hàng liễu rủ thốc gió vào mặt, ram ráp, nhưng Hân thấy nhẹ lòng.
- Tao đã nghĩ kỹ rồi - Hân nói - Tao và mày đã ác độc, đối xử tệ với bản thân quá. Tao với mày cứ nghĩ bản thân có quyền sống sung sướng, để rồi buông thả. Kết quả thì sao, vẫn cô đơn, chưa một mảnh tình thật sự, chưa chồng con.
Thy hiểu ý bạn nói gì. Cô đứng lặng, nhìn ra bờ hồ, chợt giọng thảng thốt:
- Tao đã thấy mày nói lảm nhảm trong ác mộng. Tao và mày sẽ phải thay đổi thôi, chán cảnh bị khinh thường và đánh ghen lắm rồi. Nhan sắc hai đứa mình có phải quá kém đâu, đầu óc cũng chẳng đến nỗi. Chắc phải kiến thiết lại bản thân thôi Hân ơi.
Cả hai cô gái cùng nhìn ra mặt hồ. Heo may phả lại lay tà áo. Con người có muôn vàn ước muốn. Trong bể đời nhiều tréo ngoe, hai cô tự nhiên mỉm cười. Nào còn gì mừng bằng đã tìm lại được bản thân chứ!

N.V.H



Read more…

TRANG THƠ CHỦ NHẬT: KHOẢNH KHẮC TA YÊU - Thơ Quỳnh Nga

                                              Quỳnh Nga (Tiền Giang)

KHOẢNH KHẮC

Em hái giấc mơ đêm qua
Thả xuống tôi nốt trầm xanh biếc
Tiếng lá và tiếng gió. 
Thổn thức một loài hoa!
Tôi nghe nỗi nhớ bay lên
Phía bàn tay em rót
Chạm mềm đáy cốc. 
Những giọt tình linh thiêng!
Ngày mai nắng sẽ vàng thêm
Sóng sánh phố và sóng sánh nhớ
Con đường em qua vẫn dịu dàng. 
Nồng nàn nhịp thở!
Hãy yêu nhau đi...
Tôi nghe rộn ràng phố 
Lắng trong giai điệu
Phía trái tim một loài hoa chợt nở
 Khoảnh khắc ta yêu!


KHI TA HÔN

Anh
Có thể bay cùng em vào một đêm đầy mộng
Khi ngoài kia ánh trăng như pha lê
Sóng sánh một đêm nhung nhớ
Anh
Em muốn lắng nghe hơi thở nồng nàn từ phía trái tim
Anh
Em muốn chúng ta bay lên
Vào một đêm hạnh ngộ
Có ánh nến nồng nàn là nhân chứng
Khi em thuộc về anh.
Hãy yêu như đồng cỏ rất xanh
Vào một đêm gió hát
Ta quyện vào nhau say đắm
Cho nồng nàn
Cho tình yêu lên ngôi
Anh
Ta hôn nhau đi
Để biết tình yêu mầu nhiệm
Thật sự diệu kỳ
Không gian
Thời gian
Có là gì
Khi ta hôn nhau
Khi da thịt chạm vào nhau!

07.10.2019

  
NHỮNG ĐÓA NGHỊCH MÙA
Cúi xuống để thấy
Câu lục bát mềm như cỏ
Lặng im như thiền.
Trên cành sen đêm qua phía mùa thu con gái
Tôi nghe sông trôi khắc khoải
Phù sa mềm
Em về. 
Với tay hái chạm những mùa sen
Đóa sen nào rất hồng tôi nhớ quá đôi môi em
Ngón tay nào rất ngoan
Thơm lên từng cánh gió
Chiều đa đoan.
Có gã si tình về đâu đó 
Khoanh tay
Cúi xuống triền chiều
Nghe câu ca dao đọng lại. 
Dưới đuôi mắt mùa thu biếc xanh
Tiếng sóng chao nghiêng 
Vỗ về bờ thổn thức.
Đi tìm qua vùng ký ức
Hỏi em còn nhớ anh
Tôi miên du
Bước vào hoài niệm. 
Những ký tự phát sáng
Cho tôi đi tìm. 
Cánh chuồn hóa mộng.
Chở tôi về phía em
Phía vạt phù sa đỏ linh thiêng
Nơi sóng sánh mùa con gái
Tôi nghe 
Chiều phơi lên cánh gió
Để thấy em như trở lại.
Trên những cánh mây thiền
Tôi thả hồn tôi về phía đồng bằng
Để nghe...
Một đêm rất riêng
Đêm nay 
Đồng bằng ngân ngấn những giọt linh thiêng
Em hãy về với tôi 
Nghe câu lục bát rất xanh
Cháy lên triền đêm rất đỏ
Tôi nhặt hương tóc em bay
Mùa vẫn còn đâu đó
Tiếng mưa khuya 
Vĩ cầm đêm
Thánh thót
Tôi rót vào đêm 
Em rót vào tôi
Chếch choáng men say
Đêm 
Chạm mềm đáy cốc
Phía mùa thu em 
Trái tim tôi trổ những đóa nghịch mùa!




NHỊP ĐẬP THẦN GIAO CÁCH CẢM

Một ngày cuối cùng bước sang ngày hai mươi
Một ngày thật đẹp để chào đón ngày mai sẽ đẹp hơn
Vì mai là ngày của em
Những loài hoa bắt đầu từ mấy hôm trước
Khấp khởi hân hoan chào đón một bình minh
Khi em là phụ nữ
Một nửa thế giới này đã là những bông hoa
Không có ranh giới về màu sắc
Đều là những ưu ái của thượng đế ban tặng
Người đàn ông  của em xin tự nguyện làm chiếc lá thật xanh
Để em thấy được toả sáng dịu dàng với trái tim đong đầy hạnh phúc
Không cần những điều lớn lao
Không cần những lời có cánh
Hãy để trái tim  anh thổn thức
Bằng nhịp đập thần giao cách cảm.
Khi ta không gần bên nhau
Vẫn yêu và vẫn nhớ 
Phía em
Một loài hoa chợt nở
Không chỉ trong tháng mười
Phía những đôi mắt biết cười
Phía những vòng tay dịu dàng mê say
365 ngày em hạnh phúc
365 ngày em vui!
Anh yêu 
Hãy là vòng nguyệt quế
Em nghe những nụ hoa thơm ngát.
Từ phía trái tim anh
Tự dâng hương bay lên...!


MÙA TA YÊU

Tháng mấy rồi anh
Em nghe mềm trên ngọn heo may
Ai mang kết cả mùa thu lên tóc
Có sợi nắng nào rất mỏng. 
Xuyên qua miền linh thiêng
Có sợi khói nào bay về chạm bên hiên
Cho em nhớ bếp chiều khơi của mẹ
Có tiếng dế nào vọng về tim rất khẽ
Gọi cả tuổi thơ êm đềm về lại gốc sứ thân quen
Tháng mấy rồi anh
Mà nỗi nhớ cứ dậy men
Em say như một thời thiếu nữ
Có cánh diều nào bay
Mà sao em cứ chạy hoài theo nỗi nhớ
Nghe gót chân mình. 
Chạm triền cỏ xanh lên
Tháng mấy rồi anh
Nhắc để em quên...
Một lần em trở lại
Thanh xuân trên mi và má hồng đào con gái
Mải mê tìm khát vọng rất xa
Em trở về
Ngày đã xưa mà cứ ngỡ hôm qua
Lần nữa
Em níu mùa thu chạy trốn
Chiếc lá vàng chìa tay quyến luyến
Rơi phía mùa ta yêu...!

Q.N
Read more…

CÁCH NHẬP COMMENT TRÊN HƯƠNG QUÊ NHÀ

Đầu tiên, nhấp chuột vào ô Nhập nhận xét của bạn rồi viết comment. Viết xong, nhấp chuột vào ô Tài khoản Google. Sau đó nhấp chuột vào Tên/URL thì sẽ hiện ra 2 ô. Ô phía trên, ghi Họ và tên của bạn. Ô phía dưới, ghi dòng chữ:huongquenha.com

Cuối cùng, nhấp chuột vào ô Tiếp tục và nhấp chuột tiếp vào ô Xuất bản là xong. (Nếu bạn đã có sẵn Tài khoản Google, thì sau khi viết comment, chỉ cần nhấp chuột vào ô Xuất bản là thành công)

Số lượt xem tháng trước


-------------------------------------------------------------------------


TÁC GIẢ & TÁC PHẨM
* TÁC GIẢ & TÁC PHẨM * TÁC GIẢ & TÁC PHẨM * TÁC GIẢ & TÁC PHẨM * TÁC GIẢ & TÁC PHẨM---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Ái Nhân (21) Ambrose Bierce (1) ẢNH (58) Anh Ngọc (1) Anh Nguyên (1) Anh Phong (4) Anh Phương (9) âm nhạc (2) âm thanh (1) Ân Thiên (1) Bạch Diệp (5) Bách Mỵ (2) BÀN TRÒN VĂN NGHỆ (87) Bảo Hồ (1) Bảo Lâm (1) Bảo Ninh (2) Bé Hải Dân (1) Bích Ái (3) Bích Lê (4) Bích Ngọc (1) Bích Vân (2) Bình Địa Mộc (3) Bình Nguyên (1) Bình Nguyên Trang (2) binh pháp (1) Bình Tâm (1) Bobby Nam Giang (3) Bùi Anh Sắc (1) Bùi Công Thuấn (1) Bùi Danh Hải Phong (1) Bùi Đức Ánh (66) Bùi Hoài Vân (5) Bùi Huyền Tương (2) Bùi Hữu Phước (1) Bùi Nguyên Bằng (25) Bùi Nhựa (4) Bùi Văn Bồng (5) Bùi Việt Thắng (2) BÚT KÝ (17) Ca Dao (2) Cao Duy Thảo (1) Cao Kim Quy (1) Cao Thị Thu Hà (3) Cao Thọ Thêm (2) Cao Thoại Châu (1) Cao Thu Hà (1) Cao Trọng Quế (1) Cao Văn Tam (5) Cát Du (7) Catherine Mansfield (1) Cẩm Lệ (4) Cẩm Tú Cầu (1) Chàng Cát (1) Chánh Đức (1) CHÀO XUÂN 2014 (1) CHÂN DUNG VĂN NGHỆ SĨ (2) Châu Đoàn (1) Châu Quang Phước (1) Châu Thạch (9) Châu Thường Vinh (1) Chí Anh (1) Chính Đức (1) chủ (1) CHỦ BIÊN (136) Chu Giang Phong (1) Chu Lai (2) Chu Ngạn Thư (10) Chu Trầm Nguyên Minh (16) Chu Vương Miện (1) Chúa Sơn Lâm (1) Cỏ Dại (7) covid 19 (1) Công Nguyễn (1) Cơ Xương (1) Cúc Dương (1) Cuộc thi văn chương (1) CỬA SỔ VĂN HÓA (6) Dạ Ngân (1) Dã Phong Bình (2) Dã Phương (1) Dạ Thảo (2) Dạ Thy (1) Diệp Linh (18) Diệp Uy (1) Dino Buzzati (3) DỌC ĐƯỜNG (29) Du Tử Lê (1) Dung Thị Vân (28) Duy Bằng (1) Duy Phạm (3) Dương Diệu Minh (1) Dương Đăng Huệ (1) Dương Hải Yến (2) Dương Hằng (7) Dương Kim Nhi (4) Dương Kim Thoa (1) Dương Phương Vinh (1) Dương Thành Thái (3) Dương Thị Yến Trinh (2) Dương Xuân Triều (6) Dzạ Lữ Kiều (6) Đàm Lan (17) đạo đức (2) Đào Hiền (2) Đào Hữu Thức (2) Đào Khương (2) Đào Minh Hiệp (2) Đào Phạm Thuỳ Trang (82) Đào Quang Bắc (1) Đào Quý Thạnh (1) Đào Thanh Hoà (14) Đào Thị Quý Thanh (1) Đào Thị Thu Hiền (3) Đào Văn Đạt (31) Đào Viết Bửu (7) Đặng Châu Long (1) Đặng Diệu Thoa (1) Đăng Đăng (1) Đăng Huỳnh (1) Đặng Quốc Khánh (8) Đặng Quý Địch (3) Đặng Tấn Tới (2) Đặng Thị Hoa (2) Đặng Thị Xuân (1) Đăng Trình (1) Đặng Tường Vy (3) Đặng Văn Sử (1) Đặng Việt Trinh (1) Đặng Xuân Xuyến (9) ĐIỂM BÁO (2) Điêu Thuyền (1) Đinh Lốc (2) Đình Thậm (1) Đinh Vương Khanh (4) Đoàn Khương Duy (1) Đoàn Thị Minh Hiệp (4) Đoàn Tuyết Thu (1) Đoản văn (1) ĐỌC SÁCH (23) Đỗ Chiến Thắng (6) Đỗ Duy Hoàng (15) Đỗ Hồng Ngọc (5) Đỗ KIm Dung (1) Đỗ Phu (1) Đỗ Quyên (2) Đỗ Tâm Linh (1) Đỗ Tấn Đạt (2) Đỗ Thị Kim Hải (2) Đỗ Trúc Hàn (1) Đỗ Văn Tiến (1) Đỗ Xuân Phương (1) Đức Linh (1) Đức Tiên (3) Elena Pucillo Truong (6) gan jing world (1) Ghi chép (2) Giang Đình (8) Giang Hiền Sơn (6) Giáo dục (1) Guy de Maupassant (1) Hà Đoàn (2) Hạ Ly (1) Hà Nguyên (2) Hà Nhữ Uyên (2) Hà Phi Phượng (1) Hạ Thi (3) Hà Thị Thu Hằng (1) Hà Tùng Sơn (1) Hải Điểu (1) Hải Miên (3) Hải Phong (2) Hải Thăng (1) Hải Thuỵ (6) Hải Yến (2) Hàm Sơn (1) Hàn Dã Thảo (2) Hàn Du Tử (17) Hàn Hữu Yên (1) Hàn Lâm (1) Hãn Nguyên Nguyễn Nhã (1) Hàn Nguyệt (1) Hàn Phong Vũ (19) Hàn Tín (1) Hạng Vũ (1) Hậu Cốc Ngang (1) Hậu Đậu (1) Hiếu Dũng (1) Hoa Hướng Dương (1) Hoa Mai (2) Hoa Tím Buồn (4) Hoa Tuyết (2) Hoà Văn (10) Hoa Xuyến Chi (1) Hoài Huyền Thanh (53) Hoan Giang (1) Hoàng Anh (6) Hoàng Anh 79 (26) Hoàng Chẩm (53) Hoàng Chẫm (1) Hoàng Đình Quang (2) Hoàng Giao (4) Hoàng Hạ Miên (6) Hoàng Hữu (1) Hoàng Khánh Duy (5) Hoàng Kim (1) Hoàng Kim Chi (1) Hoàng Kim Oanh (2) Hoàng Linh (6) Hoàng Long (2) Hoàng Lộc (8) Hoàng Mẫn (1) Hoàng Minh Tường (2) Hoàng Nghĩa Lược (1) Hoàng Ngọc Xuân (4) Hoàng Nguyên (1) Hoàng Phủ Ngọc Tường (1) Hoàng Thảo Chi (1) Hoàng Thị Nhã (8) Hoàng Thị Thu Thủy (2) Hoàng Trang (1) Hoàng Trần (1) Hoàng Trọng Quý (9) Hoàng Trọng thắng (1) Hoàng Tuấn Sơn (1) Hoàng Tuyên (2) Hoàng Vũ Thuật (1) Hoàng Xuân Hiến (1) Hoàng Xuân Niên (1) Hồ Bích Ngọc (4) Hồ Bích Vân (2) Hồ Đắc Thiếu Anh (1) Hồ Hải (2) Hồ Lê Diêm (1) Hồ Nam (1) Hồ Ngọc Diệp (1) Hồ Nhật Quang (1) Hồ Sĩ Duy (1) Hồ Thanh Ngân (10) Hồ Thế Hà (2) Hồ Thế Phất (3) Hồ Thế Sinh (1) Hồ Tĩnh Tâm (1) Hồ Tịnh Thuỷ (21) Hồ Vũ Khánh Linh (1) Hồ Xuân Thu (3) Hội Nhà văn TP. HCM (1) Hồng Hạnh (3) Hồng Liễu (1) Hồng Phúc (8) Hồng Tâm (10) Huệ Triệu (3) HUMICHI (5) Huy Nguyên (15) Huy Vọng (17) Huy Vũ (1) Huyết Kiệt (1) Huỳnh Dạ Thảo (1) Huỳnh Gia (18) Huỳnh Kim Bửu (1) Huỳnh Minh Lệ (2) Huỳnh Ngọc Nga (1) Huỳnh Ngọc Phước (29) Huỳnh Như Phương (1) Huỳnh Thanh Lan (1) Huỳnh Thị Quỳnh Nga (1) Huỳnh Thúy Thúy (1) Huỳnh Văn Diệu (1) Huỳnh Văn Mỹ (1) Huỳnh Văn Yên (1) Huỳnh Xuân Sơn (3) Hương Đêm (1) Hương Đình (4) Hương Quê Nhà (1) Hương Văn (6) Hửu Thỉnh (1) Irina Polianxkaia (1) James Dylan (4) James Joyce (1) Jeffrey Thai (9) Jerry Thu Trà (7) Kai Hoàng (1) Kate Chopin (1) Kha Tiệm Ly (4) Khả Xuân (1) Khán Võ (2) Khảo Mai (1) khoa học (1) Khổng Trường Chiến (3) Khổng Vĩnh Nguyên (1) KỊCH BẢN (1) Kiên Giang (1) Kiến Giang (12) Kiều Huệ (1) Kim Chuông (4) Kim Dung (2) Kim Ngoan (15) Kim Quyên (1) Kim Sơn Giang (22) Kim Tiết (9) Kim Yến (1) Kỳ Nam (2) Ký sự (14) Lã Bố (1) La Hán (1) La Mai Thi Gia (1) Lạc Thảo (1) Lại Ngọc Thư (1) Lam Giang (3) Lan Anh (1) Lan Phương (1) Lan Thanh (1) Lãng Du (6) Lâm Bích Thuỷ (8) Lâm Cẩm Ái (3) Lâm Hạ (11) Lâm Huy Nhuận (1) Lâm Trúc (30) Lâm Xuân Vi (1) Lâu Văn Mua (1) Lê Ân (5) Lê Bá Duy (9) Lê Đình Danh (79) Lê Đức Hoàng Vân (1) Lê Đức Lang (13) Lê Giang Trần (1) Lệ Hằng (3) Lê Hoài Lương (4) Lê Hoàng (2) Lê Hứa Huyền Trân (39) Lê Khánh Luận (1) Lê Minh Chánh (1) Lê Minh Dung (2) Lê Minh Hải (2) Lê Minh Vũ (3) Lê Ngân (3) Lê Ngọc Phái (1) Lê Ngọc Trác (1) Lê Ngũ Nam Phong (11) Lê Nhựt Triết (8) Lê Phương Châu (30) Lê Quang Trạng (23) Lê Sa Long (2) Lê Thanh Hùng (34) Lê Thanh My (8) Lê Thấu (1) Lê Thị Cẩm Tú (6) Lê Thị Hồng Thắm (1) Lê Thị Kim (1) Lê Thị Ngọc Lệ (1) Lê Thị Ngọc Nữ (32) Lê Thị Thu Hiền (1) Lê Thị Xuyên (13) Lê Thiếu Nhơn (15) Lê Thống Nhất (6) Lê Thụy Phương (2) Lê Tiến Dũng (1) Lê Tiến Mợi (6) Lê Trọng Nghĩa (3) Lê Trung Hiếu (1) Lê Tuân (4) Lê Uyên (1) Lê Văn Hiếu (12) Lê Văn Ngăn (3) Lê Vi Thuỷ (1) Lê Vinh (4) Lê Xuân Tiến (1) Lindsay Polak (1) Linh Lan (7) Linh Lan (Quảng Nam) (8) Linh Phương (3) Linh Thy (2) Long Khánh (4) Long Vương (1) luân hồi (1) Lữ Hồng (3) Lư Nhất Vũ (1) Lương Cẩm Quyên (1) Lương Duyên Thắng (3) Lương Đình Khoa (1) Lương Sơn (27) Lưu Ly (6) Lưu Quang Minh (15) Lưu Thành Tựu (1) Lưu Thị Mười (2) Lưu Xuân Cảnh (2) Lý Khánh Vinh (15) Lý Thành Long (1) Lý Thời Miễn (1) M.T.N.H (7) Mã Nhị Lan (1) Mạc Minh (2) Mạc Tố Hồng (1) Mạc Tường (2) Mai Đức Trung (6) Mai Hạnh (1) Mai Kiệm (1) Mai Loan (12) Mai Nhật (2) Mai Thanh (1) Mai Thị Vân (1) Mai Thìn (3) Mai Tuyết (37) Mang Viên Long (63) Marie Hải Miên (4) Mẫu Đơn (1) Mèo Con (1) Mi Thu (1) Miên Đức Thắng (2) Miên Linh (1) Minh Châu (2) Minh Đan (Lọ Lem Đất Võ) (6) Minh Nguyên (15) Minh Nguyễn (3) Minh Nguyệt (15) Minh Nguyệt (NT) (1) Minh Nhân Tông (1) Minh Vy (25) Mỗi tháng một tác giả và một bài thơ hay (2) Mộng Cầm (8) Mộng Nam (1) Mùa Xanh (3) Mưa (1) Mường Mán (1) MỸ THUẬT (6) My Tiên (1) Mỹ Vân (1) Nam Art (2) Nam Cao (1) Nam Thi (17) Năm Bửu (1) Nấm Độc (1) NCCGL (4) Ngàn Thương (33) Ngày Đẹp Tươi (1) nghệ thuật. (1) nghiên cứu (1) Ngọc Bút (8) Ngọc Diệp (35) Ngọc Thịnh (1) Ngô Càn Chiểu (1) Ngô Cự Chính (2) Ngô Diệp (6) Ngô Đình Hải (7) Ngô Hồng Nhung (1) Ngô Liêm Khoan (1) Ngô Minh Trãi (3) Ngô Nguyên Ngiễm (1) Ngô Thị Hoà (1) Ngô Thị Ngọc Diệp (10) Ngô Thuý Nga (30) Ngô Thúy Nga (16) Ngô Thy Học (7) Ngô Văn Cư (51) Ngô Văn Giảng (11) Ngô Văn Khanh (17) Ngô Viết Hòa (1) Nguyễn (1) Nguyễn An Bình (70) Nguyễn An Đình (4) Nguyễn Ánh 9 (1) Nguyễn Bá Nhân (1) Nguyễn Bích Sao Linh (1) Nguyễn Bình (1) Nguyễn Bính Hồng Cầu (2) Nguyên Cẩn (26) Nguyễn Châu (2) Nguyễn Chinh (4) Nguyễn Công Thụ (2) Nguyễn Công Tùng Chinh (1) Nguyễn Cử Tú Quỳnh (2) Nguyên Diệp (1) Nguyễn Dũng (1) Nguyễn Duy Khương (6) Nguyễn Duy Phương (1) Nguyễn Duy Thịnh (3) Nguyễn Đại Duẩn (2) Nguyễn Đặng Mừng (3) Nguyễn Đăng Thanh (20) Nguyễn Đăng Trình (4) Nguyễn Đình Bảng (1) Nguyễn Đình Trọng (1) Nguyễn Đoan Tuyết (25) Nguyễn Đồng Bội Thảo (1) Nguyễn Đức Chính (5) Nguyễn Đức Cơ (1) Nguyễn Đức Mậu (2) Nguyễn Đức Minh (6) Nguyễn Đức Minh Hùng (10) Nguyễn Đức Nhân (1) Nguyễn Đức Phú Thọ (25) Nguyễn Đức Quyền (4) Nguyễn Đức Tấn (6) Nguyễn Đức Tình (4) Nguyễn Gia Long (1) Nguyên Hạ (11) Nguyễn Hải Thảo (2) Nguyễn Hậu (2) Nguyễn Hiếu (8) Nguyễn Hiếu Học (2) Nguyễn Hòa Hiệp (2) Nguyễn Hoài Ân (1) Nguyễn Hoàng Thức (2) Nguyễn Hồng Diệu (1) Nguyễn Huệ (3) Nguyên Hùng (1) Nguyễn Huy (3) Nguyễn Huy (HD) (1) Nguyễn Huy Khôi (1) Nguyễn Huỳnh (1) Nguyễn Hữu Minh (1) Nguyễn Hữu Phú (1) Nguyễn Hữu Quý (2) Nguyễn Hữu Thuần (4) Nguyễn Hữu Trung (2) Nguyễn Khiêm (1) Nguyễn Khoa Đăng (51) Nguyễn Kiều Lam (2) Nguyễn Kiều Phương (3) Nguyễn Kim Hương (7) Nguyễn Kim Thịnh (1) Nguyễn Lam (2) Nguyễn Lương Vỵ (4) Nguyên Minh (1) Nguyễn Minh Dũng (46) Nguyễn Minh Hoà (1) Nguyễn Minh Khiêm (1) Nguyễn Minh Nguyệt (1) Nguyễn Minh Phúc (47) Nguyễn Minh Quang (5) Nguyễn Minh Thuận (9) Nguyễn Minh Toàn (1) Nguyễn Mỳ (1) Nguyễn Mỹ Nữ (3) Nguyễn Nga (14) Nguyễn Nghiêm (3) Nguyễn Ngọc Dũng (1) Nguyễn Ngọc Đặng (1) Nguyễn Ngọc Hà (4) Nguyễn Ngọc Hưng (6) Nguyễn Ngọc Thơ (31) Nguyễn Ngọc Tư (5) Nguyễn Nguy Anh (21) Nguyễn Nguyên Phượng (69) Nguyễn Nhật Hùng (4) Nguyễn Như Tuấn (14) Nguyễn Phin (23) Nguyên Phong (1) Nguyễn Phú Yên (8) Nguyễn Phượng (2) Nguyễn Phương Dung (2) Nguyễn Quang Quân (8) Nguyễn Quang Tâm (2) Nguyễn Quang Tuấn (1) Nguyễn Quân (2) Nguyễn Quốc Ái (1) Nguyễn Quốc Bảo (1) Nguyễn Quốc Đông (1) Nguyễn Quy (2) Nguyên Tâm (1) Nguyễn Tấn Thuyên (3) Nguyễn Thái An (3) Nguyễn Thái Dương (6) Nguyễn Thái Huy (35) Nguyễn Thành Công (48) Nguyễn Thành Giang (22) Nguyễn Thanh Hải (1) Nguyễn Thanh Huyền (8) Nguyễn Thanh Mừng (1) Nguyễn Thánh Ngã (1) Nguyễn Thành Nhân (18) Nguyễn Thanh Tuấn (7) Nguyễn Thanh Xuân (2) Nguyễn Thế Kiên (1) Nguyễn Thế Kỷ (1) Nguyễn Thị Ánh Huỳnh (2) Nguyễn Thị Bích Phượng (2) Nguyễn Thị Cẩm Thuỳ (3) Nguyễn Thị Chi (2) Nguyễn Thị Diệu Hiền (3) Nguyễn Thị Hải (1) Nguyễn Thị Hằng (6) Nguyễn Thị Hậu (1) Nguyễn Thị Hồng Đào (10) Nguyễn Thị Huệ (1) Nguyễn Thị Kim Huệ (2) Nguyễn Thị Mây (127) Nguyễn Thị Ngọc Hải (1) Nguyễn Thị Ngọc Sen (2) Nguyễn Thị Như Tâm (3) Nguyễn Thị Phụng (27) Nguyễn Thị Thanh Bình (6) Nguyễn Thị Thành Nhân (1) Nguyễn Thị Thanh Toàn (1) Nguyễn Thị Thanh Xuân (1) Nguyễn Thị Thu Ba (23) Nguyễn Thị Thu Hiền (1) Nguyễn Thị Thu Hoài (1) Nguyễn Thị Thu Thuý (3) Nguyễn Thị Thùy Linh (3) Nguyễn Thị Tiết (3) Nguyễn Thị Tuyết (1) Nguyễn Thị Việt Hà (39) Nguyễn Thị Xuân Hương (14) Nguyễn Thu Hằng (1) Nguyễn Thủy (4) Nguyễn Thúy Ngân (13) Nguyễn Thuý Quỳnh (2) Nguyễn Thường Kham (3) Nguyễn Thượng Trí (2) Nguyễn Tiến Đường (8) Nguyễn Trần (1) Nguyễn Trí Tài (40) Nguyễn Trọng Luân (2) Nguyễn Trung (1) Nguyễn Trung Nguyên (1) Nguyễn Tuyển (4) Nguyễn Văn Ân (68) Nguyễn Văn Bút (6) Nguyễn Văn Công (2) Nguyễn Văn Cường (CCK) (4) Nguyễn Văn Hiến (5) Nguyễn Văn Hoà (5) Nguyễn Văn Hòa (1) Nguyễn Văn Học (53) Nguyễn Văn Ngọc (1) Nguyễn Văn Thanh (1) Nguyễn Văn Thành (1) Nguyễn Văn Thảo (17) Nguyễn Văn Toan (1) Nguyên Vi (1) Nguyễn Việt Hà (2) Nguyễn Vinh (1) Nguyễn Vĩnh Bình (3) Nguyễn Xuân Cảm (3) Nguyễn Xuân Dương (1) Nguyễn Xuân Khánh (1) Nguyễn Xuân Thuỷ (1) Nguyễn Xuân Thủy (1) Nguyễn Xuân Tư (3) Nguyệt Linh (5) Nguyệt Quế (1) Ngưng Thu (44) Nhã Ngọc (1) Nhã Thiên (7) nhà Thương (1) Nhân Hậu (2) NHÂN VẬT (1) Nhật Nguyệt Xuân Hương (1) Nhật Quang (17) Nhất Sinh (1) Nhật Vũ (1) Nhi Hạ (1) NHỚ THUỞ ẤU THƠ (37) Như Hoài (4) NHỮNG ÁNG VĂN HAY VỀ LÀNG QUÊ VIỆT NAM (7) NHỮNG NGƯỜI BẠN ĐÂT THỦ (6) NHỮNG NGƯỜI THỰC HIỆN HQN (5) Nông Quốc Lập (2) NP phan (1) Nửa Đời hư (1) NỬA THÁNG MỘT TÁC GIẢ VÀ MỘT BÀI THƠ HAY (38) nước (1) O. Henry (1) P.N. Thường Đoan (1) Pearl (1) Phạm Ánh (33) Phạm Anh Xuân (3) Phạm Bá Nhơn (2) Phạm Cao Hoàng (1) Phạm Đình Nghi (1) Phạm Hổ (1) Phạm Hữu Hoàng (20) Phạm Kiều Hưng (1) Phạm Lâm (1) Phạm Lê Tường Vi (1) Phạm Minh Dũng (14) Phạm Minh Hiền (9) Phạm Minh Thuận (10) Phạm Mỹ (1) Phạm Ngân (3) Phạm Như Vân (1) Phạm Phan Hòa (1) Phạm Phương Lan (1) Phạm Quỳnh An (1) Phạm Thái Ba (4) Phạm Thị Hải Dương (9) Phạm Thị Liên (1) Phạm Thị Mỹ Liên (30) Phạm Thị Phương Thảo (3) Phạm Thuý (6) Phạm Trần Ái Linh (4) Phạm Trung Tín (2) Phạm Tuấn Vũ (29) Phạm Tử Văn (21) Phạm Văn Phương (16) Phạm Văn Thạnh (1) Phạm Vũ (1) Phan Anh (12) Phan Cung Việt (1) Phan Đức Nam (1) Phan Hoài Thương (1) Phan Hoàng (2) Phan Huỳnh Điểu (1) Phan Hữu Lý (1) Phan Khanh (2) Phan Mai Thư Nhã (6) Phan Nam (20) Phan Quỳnh Như (1) Phan Sửu (1) Phan Tấn Lược (6) Phan Thanh Cương (2) Phan Thị Huỳnh Trang (2) Phan Tiên Phát (1) Phan Tình (1) Phan Trang Hy (25) Phan Văn Bình (1) Phan Văn Thạnh (1) Phan Văn Thuần (3) Phan Vĩnh (1) phần 1 (1) phần 2 (1) phần 3 (1) phần 4 (1) Phiêu Vân (1) Phong Dương (2) Phong Điệp (1) Phỏng vấn (7) Phú Ngọc (1) Phú Quang (3) Phú Xuân (8) Phùng Gia Lộc (1) Phùng Hiếu (10) Phùng Hiệu (1) Phùng Hoàng Chương (1) Phùng Phương Quý (7) Phùng Văn Khai (1) Phước Vũ (1) Phương Phương (10) Phương Uy (5) Quan Thế Âm (1) Quảng Ngọc (1) Quảng Ngôn Lê Ngữ (1) Quang Thám (1) Quang Tuấn Dũng (9) Quốc Hùng (2) Quốc Tuyên (1) quy luật dịch (1) Quỳnh Lệ (1) Quỳnh Nga (16) Quỳnh Trâm (1) Rason Helmandollar (1) Raymond Carver (1) Raymond Thư (1) Rêu (Cao Hoàng Từ Đoan) (13) SÁCH BẠN VĂN (71) SARAH HALL (1) SINH NHẬT (1) Song Ninh (11) Sông Hương (11) Sông Lam (1) Sông Song (8) Sơn Tịnh (2) Sơn Trần (15) Sruthi Thekkiam (1) T.T.Hiếu Thảo (22) Tạ Nghi Lễ (1) Tạ Thị Hoa (14) Tam quốc diễn nghĩa (4) TẢN VĂN (230) TẠP BÚT (612) Tạp chí Văn Mới (1) TẠP CHÍ VN BÌNH DƯƠNG (11) Tashi Dawa (1) Tâm Lãng (1) Tâm Nhiên (2) Tấn Hòa (1) Tần Khánh (4) TẬP SAN ÁO TRẮNG (39) Tập san Văn học nghệ thuật Hương Quê Nhà (1) Tây bá hầu Cơ Phát (1) Tây Du Ký (1) Tây Sơn bi hùng truyện (2) Thạch Anh (2) Thạch Cầu (1) Thạch Đà (7) Thạch Lam (1) Thạch Sene (5) Thái An Khánh (2) Thái Hoà (1) Thanh Bình Nguyên (27) Thành Dũng (1) Thanh Hải (1) Thanh Huyền (2) Thanh Lương (2) Thanh Minh (4) Thanh Phong (1) Thanh Sơn (1) Thanh Thảo (3) Thanh Trắc Nguyễn Văn (42) Thanh Tùng (7) Thành Văn (3) Thạnh Văn (1) Thanh Xuân (2) Thảo Nguyễn (1) Thâm Tâm (1) Thần Y (1) Thi Ngọc Lan (1) Thiên Ân (1) Thiên Di (5) Thiên Sơn (1) Thiên Thần Áo Trắng (7) Thiên Tôn (10) Thiên Trần (1) Thiệp chúc mừng năm mới (4) Thiệp chúc Tết (3) Thiệp mừng (3) Thông báo (1) Thơ (3139) Thơ Lê Nhựt Triết (1) THƠ MỜI HOẠ (7) THƠ PHỔ NHẠC (100) Thời sự Văn nghệ (6) Thu Dung (3) Thu Hằng (1) Thu Hiền (1) Thu Hoài (1) Thu Nga (1) Thuận Thảo (8) Thuận Yến (1) Thục Minh (7) Thuỳ Anh (13) Thuỵ Du (1) Thụy Du (3) Thuỳ Dương (1) Thùy Dương (1) Thủy Điền (1) Thuỳ Nhân (1) Thư cảm ơn (1) Thư ngỏ (1) THƯ NGỎ CỦA HQN (2) Thư tin (285) THƯ VIỆN TÁC GIẢ (1) Tiểu luận (4) Tiểu Mục Đồng (1) Tiểu Nguyệt (5) Tiểu thuyết (107) Tiêu Tương (1) Tin buồn (2) TIN VĂN (2) Tịnh Bình (19) Tịnh Minh Tiến (2) Tô Hồng Phương (1) Tô Kiều Ngân (1) Tố Mai (1) Tô Minh Yến (21) Tôn Nữ Hỷ Khương (2) Tôn Thất Út (2) Tôn Tư Mạc (1) Tống Ngọc Hân (1) Tống Xuân Tám (1) Trà Bình (4) TRABATHA (1) Trác Phi (1) Trang Linh (1) Trang Lộc (1) Trang Thơ Chào Xuân Mậu Tuất 2018 (1) TRANG THƠ CHỦ NHẬT (519) Trang Thơ Đón Xuân Đinh Dậu 2017 (1) TRANG THƠ ĐƯỜNG LUẬT (16) Tranh ảnh (3) Trầm Mặc (4) Trần Anh Dũng (1) Trần Bảo Định (4) Trần Băng Khuê (1) Trần Biên Thùy (1) Trần Dần (1) Trần Duy Đức (17) Trần Dzạ Lữ (4) Trần Định (1) Trần Đình Sử (2) Trần Đoàn Luận (1) Trần Đức ÁI (2) Trần Đức Hiển (1) Trần Đức Tín (1) Trần Hà Nam (4) Trần Hoàng Vy (2) Trần Hồng Vân (5) Trần Huiền Ân (2) Trần Huy Minh Phương (2) Trần Hữu Du (1) Trần Hữu Hội (17) Trần Kim Đức (5) Trần Kim Loan (2) Trần Kim Quy (1) Trần Lê Sơn Ý (2) Trần Linh Chi (1) Trần Long Thạch (1) Trần Lưu (1) Trần Mai Hường (11) Trần Mạnh Hảo (1) Trần Minh Nguyệt (16) Trần Năm (1) Trần Ngọc Hồ Trường (4) Trần Ngọc Mỹ (11) Trần Nguyên Hạnh (6) Trần Nhã My (2) Trần Như Luận (3) Trần Nhương (1) Trần Phù Nam (1) Trần Quang Dũng (4) Trần Quang Khanh (12) Trần Quang Lộc (1) Trần Quang Ngân (10) Trần Quốc Tiến (8) Trần Quốc Toàn (1) Trần Quốc Việt (1) Trần Tâm (7) Trần Thái Hưng (5) Trần Thanh Hải (3) Trần Thành Nghĩa (1) Trần Thế Nhân (13) Trần Thị Bích Thu (1) Trần Thi Ca (9) Trần Thị Cổ Tích (2) Trần Thị Huệ (1) Trần Thị Huyền Trang (3) Trần Thị Ngọc Hồng (1) Trần Thị Thanh (5) Trần Thị Thắng (1) Trần Thị Thương Thương (4) Trần Thị Trúc Hạ (1) Trần Thị Uyên (7) Trần Thiện (3) Trần Thiện Tuấn (1) Trần Thoại Nguyên (2) Trần Thuận (7) Trần Thúy Lành (6) Trần Thuỳ Trang (1) Trần Thư (1) Trần Thương Nhiều (1) Trần Trọng Hưng (2) Trần Trọng Tân (1) Trần Trọng Vũ (2) Trần Tuấn Anh (2) Trần Tuấn Thanh (10) Trần Vạn Giã (2) Trần Văn Bạn (16) Trần Văn Nhân (5) Trần Văn Thiên (1) Trần Việt (1) Trần Viết Dũng (11) Trần Võ Thành Văn (24) Triết học (2) Triều Âm (2) Triều Châu (1) Triều La Vỹ (2) Triệu Lam Châu (1) Triệu Từ Truyền (30) Trịnh Bửu Hoài (106) Trịnh Duy Sơn (2) Trịnh Hoài Linh (5) Trịnh Huy (4) Trịnh Thuỳ Mỹ (1) Trịnh Tuyên (1) Trịnh Viết Hiền (1) Trịnh Viết Hiệp (1) Trịnh Yến (2) Trọng Mật (2) trụ vương (1) Trúc Giang (4) Trúc Lập (1) Trúc Linh Lan (2) Trúc Thanh Tâm (12) Trúc Thuyên (3) trung quốc (1) Trung Trung Đỉnh (1) Trung Y (1) Truong Nguyen (1) Truyện dài (10) TRUYỆN DỊCH (15) Truyện ký (2) TRUYỆN NGẮN (1173) TRUYỆN VỪA (14) Trương Công Tưởng (16) Trương Diễm Phiến (1) Trương Đình Phượng (8) Trương Đình Tuấn (3) Trương Hồng Phúc (14) Trương Huỳnh Như Trân (2) Trương Lan Anh (1) Trương Nam Chi (5) Trương Thanh Cường (2) Trường Thắng (65) Trương Thị Thanh Tâm (22) Trương Thị Thúy (2) Trường Thịnh (6) Trương Tri (2) Trương Văn Dân (21) Trương Viết Hùng (1) TTM (1) Tuấn Nguyễn (7) Tuấn Quỳnh (3) Tuệ Mỹ (1) Tuti (2) Tuỳ bút (2) TÙY BÚT (120) Tuyết Nhung (1) Tuyết Vân (1) tứ đại mỹ nhân (1) Tường Vi (1) TX (1) Út Lãng Tử (1) Uyên Khuê (2) Uyên Minh (1) Uyển Phan (1) Vạn Lộc (1) Vành Khuyên (1) Văn (2469) Văn Công Mỹ (2) văn hóa truyền thống (5) Văn học nước ngoài (11) Văn Lưu (1) Văn Nguyên (1) Văn Nguyên Lương (7) Văn Nhược Ba (1) Văn Thạnh (2) Văn Thành Lê (1) Văn Thắng (23) Văn Trọng Hùng (1) Vân Đồn (3) Vân Giang (12) Vân Khanh (2) Vân Phi (32) Vân Tùng (2) Vi Ánh Ngọc (2) Vi Quốc Hiệp (1) Victor Remizov (1) VIDEO CLIP (2) Viễn Trình (25) Việt Quỳnh (1) Việt Trang (1) Việt Trương (1) Vĩnh Sơn (7) Vĩnh Thông (43) Vĩnh Tuy (21) Võ Bá Cường (1) Võ Chân Cửu (17) Võ Chí Nhất (3) Võ Công Liêm (1) Võ Diệu Thanh (18) Võ Dõng (1) Võ Đông Điền (4) Võ Hà (1) Võ Hạnh (2) Võ Mỹ Cát (1) Võ Ngọc Thọ (4) Võ Như Văn (3) Võ Thị Nga (13) Võ Thị Thu Thủy (1) Võ Thuỵ Như Phương (15) Võ Văn Hoa (1) Võ Văn Luyến (1) Võ Xuân Phương (3) Vũ Bình Lục (1) vũ đạo (1) Vũ Đình Huy (9) Vũ Đình Liên (1) Vũ Đình Minh (1) Vũ Đình Nguyệt (2) Vũ Đình Thung (2) Vũ Đức Trọng (1) Vũ Hạ (1) Vũ Hạnh (3) Vũ Hùng (2) Vũ Miên Thảo (5) Vũ Thành An (1) Vũ Thị Huyền Trang (115) Vũ Thụy Khuê (8) Vũ Trọng Quang (1) Vũ Trọng Tâm (2) Vũ Trọng Thanh (1) Vương Doãn (1) Vương Hạnh (1) Vương Hoài Uyên (4) Vương Tâm (3) Xanh Nguyên (4) Xuân Đài (1) Xuân Phong (6) Xuân Phương (1) Xuân Tiến (20) Ý Thu (3) Yên Kha (7) Ziken (2)
-------------------------------------------------------------------------
+ 817 TÁC GIẢ CÓ BÀI ĐĂNG TRÊN HƯƠNG QUÊ NHÀ
-------------------------------------------------------------------------