Home » Archives for tháng 5 2024
Nhà thơ Nguyễn Thị Hằng (Hà Tĩnh)
LY CÀ PHÊ EM MỜI
Mấy hôm rồi
vắng biệt tách cà phê
biết em bận
anh vẫn hoài trông ngóng
ừ đã quen
bình minh là hi vọng
vị cà phê thơm dìu dịu hương môi
Giọt cà phê tí tách em mời
tiếng cà phê nghe chừng rất lạ
đắng ngọt mênh mang
vui buồn đủ cả
có khi là những chát mặn vô tình
Khi tách cà phê đã cạn
anh mới bắt đầu nhận ra
những hạt đường li ti dưới đáy
là những ngọt ngào
mà cuộc đời dành tặng
khi anh đi qua dâu bể thăng trầm
Chỉ là anh chưa kịp khuấy đều
chỉ là anh hấp tấp đấy thôi
mà anh ơi
niềm nỗi con người
suy tư qua làn khói mỏng
ly cà phê em mời
giật mình
giọt đắng
đượm hồn hoa
MẬT NGỮ TĨNH VẬT
Anh gửi gì trong nét cọ chiều nay
ly độc ẩm ngã sang màu hổ phách
cảm xúc lên men chạm mạch
niềm khát khao rạo rực bồi hồi
được tượng trưng bằng những quả chanh tươi
Anh gửi gì trong nét cọ chiều nay
những bình minh
những hoàng hôn
không màu sắc
chiếc bình gốm cổ xưa mang hồn Hy Lạp
quả táo Đông phương may mắn yên bình
một trái cấm xinh xinh
xưa Eva, Adam đã nếm
mà cơn khát tình hãy còn nguyên vẹn
tội lỗi vào đời
áo lá vội may
Anh gửi gì trong nét cọ chiều nay
em, xoáy giữa vùng thu, chiếc lá
em, con quay rối cuộn tơ muốn cùng anh sa ngã
lột bỏ áo ngoài
phơi trải gan tim
Em tự hỏi
có phải bức tranh chiều nay
là mật ngôn tĩnh vật
anh và em
ƯỚC MUỐN
Em muốn ôm
bằng vòng tay người mẹ
khi anh cố ngăn ngấn lệ chực tuôn tràn
vòng tay ấm như lời ru nhỏ nhẹ
ngón tay mềm anh hãy mát tâm can
Em muốn hôn
bằng đôi môi từ lâu mím chặt
đôi môi chỉ ấm một lần trong tình yêu thứ nhất
giờ phút hồi sinh em muốn gửi về anh
muốn trao dâng trái cấm muộn mằn
trút say đắm vào thơ
cho bình minh xanh trên màu tóc bạc
Em muốn rót vào anh
thứ nước thần tiên không bao giờ biết cạn
bao dung đời độc hành
khô hạn
đa mang
Đã bao mùa xuân
bên quán thời gian
rạc vai gầy
mình em ngóng đợi
tâm tư một miền vời vợi
em lót tim vào đệm bước anh đi
se niềm tin lạc mất buổi đương thì
giọt hồng tươi ngấm sâu miền chân thật
Người thương ơi
cứ gục vào ngực em mà ngủ thật say
mặc ngoài kia đại dương bạt ngàn bão nổi
RONG CHƠI KIẾP NGƯỜI
Ta giờ như hương cỏ
quyện giữa trời heo may
tan loãng vào hư vô
chuỗi thời gian xa xăm
Tình nào không duyên nợ
ngày nào là ngày sầu
mai này xa miên viễn
bạc đầu vẫn nhớ nhau
Ngày nghiêng hôn tóc rối
ta nhìn nhau ngại ngần
tự trong lòng đã nói
yêu nhau từ trăm năm
Ta lặng lẽ chôn sâu
tên mình cùng mây gió
những tiếng đời than thở
dại ngây một bước chiều
Ta đi vào quên lãng
xin yên vui phận người
bàn tay nào vuốt mặt
khép một đời rong chơi
ĐỜI LÁ
Chuông đồng hồ reo vuốt ve từng sợi nắng
nàng bật người như lò xo trên chiếc giường
ngái ngủ
cầu thang chênh vênh nhịp chân trần vừa đủ
Gọi bình minh lên
sương tụ mật
trên vành môi lá khát
nàng khua nhè nhẹ
cuốn thảm vàng thấm một con tim
một khởi đầu sinh động hay kết thúc vô tình
lá ơi...
Lá vẫn quen nhẫn chịu
giữa nắng mưa
tùy nghi ấm lạnh
buộc dịu dàng với vẻ đẹp ngàn thu
lá tĩnh lặng
gục đầu vào góc phố chờ người quét đường
gom những lời yêu
Lá muốn ở lâu
giữ mãi nét màu tươi trên từng viên đá rong rêu
nghe chim hót xôn xao cùng gió
thở chung một nhịp thở
Người lên tiếng khóc
như loài cỏ cây khờ dại
dưới bóng mặt trời nhìn quỷ sứ điêu ngoa
Đừng trách lá mau tàn phai úa rụng
đừng quét lá với tâm tình rẻ rúng
đừng nghĩ lá vô tri vô giác
khi lửa bùng lên thành khói lệ
ngập ngừng
Rồi có lúc cây khẳng khiu trơ trụi
trong vườn đời sót lại chút tro than
người có cầm chổi ngẩng nhìn lên
tiếc nuối
ước nâng niu một chiếc
dẫu xanh vàng
đời lá... đời nàng
N.T.H
Tác phẩm “Bel Ami” của nhà văn Pháp Guy de Maupassant, dịch giả Vĩnh Minh – Đức Hiếu dịch là “Anh bạn điển trai”, dịch giả Thanh Thiên là “Người tình hào hoa”.
Là tiểu thuyết thứ hai của Maupassant, lấy bối cảnh thủ đô Paris nước Pháp vào thời ông sống - những năm cuối thế kỉ 19.
Cuốn tiểu thuyết xoay quanh Georges Duroy, một cựu binh trẻ tuổi, điển trai với chòm ria mép cong thời thượng, và hành trình leo lên quyền lực và danh vọng của anh ta, thông qua những mối tình với những người phụ nữ giàu sang, có địa vị xã hội.
*
Nếu xã hội không tạo điều kiện thì…
Đọc “Người tình hào hoa” tôi cảm nhận và học hỏi, rút kinh nghiệm ở các nhân vật Georges Duroy hào hoa, ranh mãnh và đầy thủ đoạn; nhân vật Clotilde de Marelle ngây thơ và mù quáng; và phu nhân Madeleine Forestier đáng thương, luôn cam chịu và lúc nào cũng khao khát được yêu thương.
Dưới mắt tôi, "Anh bạn điển trai" Georges Duroy chỉ là một nhà báo dùng mọi thủ đoạn để leo lên bậc thang phú quý, nhất là chuyên lợi dụng các phụ nữ nhẹ dạ. Mánh khóe là thứ hữu ích để đổi lấy tiền bạc và quyền lực. Một gương mặt điển trai đôi khi lại được việc hơn cái đầu thông minh.
Đó là một kẻ hãnh tiến, là người sinh ra đã mang bản chất lười biếng nhưng lại muốn sống cuộc sống xa hoa. Con đường tham vọng của anh ta, cũng là sự tha hóa của những nhân cách trước sự giàu có và quyền lực.
Tôi đã bị cuốn vào hành trình ấy để rồi nhận ra anh chàng điển trai của mình từ đầu truyện đã thiên biến vạn hoá, người hùng bỗng nhiên trở thành kẻ ác, cái đẹp bỗng nhiên bao chứa cái mục ruỗng và dường như chẳng có gì gọi là đẹp trong cái đô thị Paris nhầy nhụa.
Tất cả những điều ấy được Maupassant trình bày bằng một giọng phớt tỉnh, chừng như ông chẳng có ý kiến gì hết cả, “vì đời là như thế”.
Thậm chí câu chuyện khép lại bằng một đám cưới, một bước tiến, một bậc thang nữa của kẻ hào hoa kia, không ai phải trả giá, cũng chẳng có cái gọi là “báo ứng”.
Phát biểu của tôi, nếu xã hội không tạo cơ hội thì họ cũng không thể làm được những việc xấu xa đó,
*
Mở mắt cho tôi cái nhìn về nhà báo
Gói gọn trong một tác phẩm Maupasant tập trung thể hiện thái độ về những con người đang hành nghề báo chí và tờ Đời sống Pháp.
Có thể nói chân dung người làm báo hiện lên trong tác phẩm này rõ rệt hơn bao giờ hết, đông đảo mỗi người một dáng vẻ, một tính cách; nhưng họ đều chung một bản chất là sự suy đồi về đạo đức của những kẻ bất tài.
Những nhân vật mà Guy De Maupassant xây dựng không ai là không tôn trọng đồng tiền, nên cái đau mà ông muốn nói không phải là cái đau của De Vante-Tổng biên tập mà chính là cái đau của xã hội đương thời, một xã hội có những nhà báo như thế, những tổng biên tập như thế, những thượng nghị viện như thế thì thật là đau đớn cho xã hội.
Tờ Đời sống Pháp không phải là nơi để nói về đời sống của người Pháp mà đó là nơi để những con người đó kiếm tiền, ăn chơi, thoả mãn những lạc thú cho nhau.
Ở xã hội đó không có tình yêu chân thật, ở xã hội đó không có sự giúp đỡ chân thành cho nhau và cũng không có những con người thật sự xứng đáng với địa vị mà họ mang. Họ sống để lừa bịp, lợi dụng lẫn nhau.
Từ điểm nghệ thuật của Guy De Maupassant, thế giới những người làm báo thể hiện lên đông đảo. Mỗi người một dáng vẻ, một tính cách. Được ông bóc trần một cách tài tình bản chất lưu manh của những ngài nghị sĩ, những kẻ mà trên danh nghĩa là đại diện cho tiếng nói của quảng đại quần chúng ở nghị trường.
*
N.P
Tóm tắt cốt truyện
Câu chuyện bắt đầu khi Duroy, sau ba năm phục vụ quân ngũ tại Algeria và một thời gian ngắn làm một nhân viên văn phòng đường sắt, hiện đang sống cảnh thiếu thốn, tình cờ gặp lại Forestier, một đồng đội cũ, một nhà báo có vị trí trong báo giới Paris, và được giới thiệu vào làm trong tòa báo Đời Sống Pháp.
Tại đây, Duroy bắt đầu với vai trò một người đưa tin vặt, nhưng nhờ sự giúp đỡ của Madeleine, vợ của Forestier, anh nhanh chóng leo lên những vị trí cao hơn.
Cùng thời gian này, Duroy được giới thiệu với những nhân vật lớn trong báo giới cũng như giới chính trị ở Paris trong phòng khách nhà Forestier, anh bắt đầu mối quan hệ với một người bạn của Madeleine, Clothide de Marelle, một thiếu phụ xinh đẹp.
Duroy cũng cố gắng tán tỉnh Madeleine nhưng cô đề nghị cả hai giữ mối quan hệ bạn bè.
Một thời gian sau, Forestier qua đời. Madeleine tái giá với Duroy và cả hai trở thành một cặp đôi mạnh mẽ trong báo giới và bắt đầu có những tác động vào giới chính trị gia ở Paris.
Duroy, lúc này đã là Ông Du Roy, thì vẫn luôn mặc cảm về vai trò của mình so với vợ và bắt đầu những cơn ghen tuông và sau này là thương hại đối với Forestier.
Một số người ở tòa báo cũng gọi anh là Forestier nhằm chế giễu khiến Du Roy tức giận và mối quan hệ giữa anh và vợ trở nên căng thẳng.
Du Roy tán tỉnh vợ của ông chủ mình, bà Walter và trở thành tình nhân đầu tiên của bà này. Rồi anh nhanh chóng chán bà ta và khó chịu khi không thể cắt đứt được bà.
Tới một lúc, Du Roy theo dõi vợ mình và rồi gọi cảnh sát tới bắt quả tang cô ta đang ngoại tình với một chính trị gia. Hoàn tất thủ tục li hôn, Du Roy kết hôn với Suzanne Walter, con gái của ông chủ và tình nhân cũ.
Lễ cưới được tổ chức linh đình với sự có mặt của nhiều nhân vật lớn, là một sự kiện đình đám tại Paris lúc bấy giờ.
ĐÊM THÁNG TƯ
CÁCH NHẬP COMMENT TRÊN HƯƠNG QUÊ NHÀ
Đầu tiên, nhấp chuột vào ô Nhập nhận xét của bạn rồi viết comment. Viết xong, nhấp chuột vào ô Tài khoản Google. Sau đó nhấp chuột vào Tên/URL thì sẽ hiện ra 2 ô. Ô phía trên, ghi Họ và tên của bạn. Ô phía dưới, ghi dòng chữ:huongquenha.com
Cuối cùng, nhấp chuột vào ô Tiếp tục và nhấp chuột tiếp vào ô Xuất bản là xong. (Nếu bạn đã có sẵn Tài khoản Google, thì sau khi viết comment, chỉ cần nhấp chuột vào ô Xuất bản là thành công)