THỪA RA MỘT NGƯỜI - Truyện ngắn Văn Thành Lê


Minh họa của Thúy Hằng

1. Đống lửa trại tắt dần. Củi cũng đã hết. Thi thoảng vài tàn lửa gặp gió bốc lên, bay lả tả, nổ lép bép. Những củ khoai lang, khoai mì, khoai tây… được học trò moi ra từ hồi nảo hồi nào. Nếu còn sót lại chắc vừa kịp thành cacbon. Một số bắt đầu uể oải về trại riêng của lớp.
Buổi tối quậy đủ trò tưng bừng như vắt kiệt sức lực nàng. Nàng lờ mờ cảm thấy cơ thể như đang muốn chống lại ý nghĩ của mình. Đúng lúc ấy điện thoại rung. Nàng vừa đưa máy lên tai, ấn nút nghe thì có một tràng xối xả của chú bảo vệ “Cháu ra đằng trước, chỗ lớp 12A1, nhanh đi, học sinh lớp cháu nhảy lầu tự tử”. Nàng tá hỏa. Chuyện gì nữa đây? Năm vừa mới về trường cũng hội trại, sáng ra một giáo viên điểm danh sĩ số lớp thì thiếu một em. Tìm mãi mới ra nữ sinh trong bụi rậm phía sau trường, trên người áo xống xộc xệch, te tua. Miệng mếu máo. Mắt rưng rức. Nay trường khang trang hơn. Công tác quản trại cũng xiết chặt hơn. Tưởng sẽ chẳng thể có chuyện gì. Vậy mà. Lần trước là trò làm tăng dân số. Giờ lại trò giảm dân số. Thế có bực không chứ. Phen này lãnh đủ mất thôi.
Nàng ra đến nơi thì chú bảo vệ đã kịp đưa học trò vào phòng y tế. Là Nguyên. Trời ạ, Nguyên lớp trưởng, một học trò nàng tin tưởng nhất. Sao Nguyên lại có hành động trời đánh này? Tất nhiên đó chỉ là ý nghĩ trong đầu nàng. Khi chạy vào đến giường nàng kịp nén lại.
- Sao, em sao rồi? Cháu cảm ơn chú. Nàng vừa hỏi Nguyên vừa quay qua nói với chú bảo vệ.
- Dạ, không sao cô ạ. Chỉ hơi trật cẳng chân một chút. Em xoa dầu sẽ khỏi.
- Mà sao lại nhảy từ lầu xuống?
Lúc ấy chú bảo vệ đã bàn giao lại Nguyên cho nàng. Nên cuộc nói chuyện giữa cô và trò diễn ra thoải mái như thường lệ.
- Tại cậu ấy không đồng ý yêu em.
Ối trời! Hóa ra cu cậu đứng lơ ngơ khi nãy đấy. Thấy nàng vào đã lí nhí chào rồi lẩn mất lúc nào không hay.
- Mày nhu lắm em ạ. Có biết cái chết vì tình yêu bọ xít là cái chết nhăng nhít lãng xẹt nhất không? Mà em đã hiểu tình yêu là thứ gì chưa, sao đòi chết vì nó?
Chỗ này phải mở ngoặc chút. “Nhu” trong từ điển giáo viên trường này được hiểu là “ngu”. Vì không được nói học sinh ngu khi bức xúc nên một giáo viên đã phát minh ra từ này để không lo bị kiện cáo. Bản thân nàng không mặn mà với từ “ngu” lắm nên cũng không dùng từ “nhu” bao giờ. Nhưng đến nước này nàng phải buột miệng ra với cô học trò cưng.
- Dạ. Nhưng em chưa ngu đến mức như cô nghĩ đâu. Em chỉ tính dọa bạn ấy. Định dọa cho bạn ấy sợ phải nhận lời. Ai ngờ bạn ấy cũng lì. Con trai gì mà kiêu. Thế là em nhảy. Cô biết em học vovinam ba năm còn gì. Nhảy xuống bám một nhịp vào cành phượng rồi mới tiếp đất thì đơn giản. Không ngờ bóng điện sân trường tối quá em nhìn không rõ. Hóa ra cành phượng khô. May mà có đống đất trường mới mua về chưa kịp bón cho cây.
- Đống đất ấy khi sáng cô thấy bác lao công mới trộn phân hóa học. Xem ra tình yêu của em vùi trong phân rồi. Lo mà học đi. Chưa gì đã hoắng lên. Vào đại học đi rồi cô truyền cách tán trai cho. Vừa nói nàng vừa gí ngón tay trỏ vào trán học trò tinh nghịch.
- Cô lo cho cô đã xong đâu. Theo cách cô lại những chiếc giỏ xe chở đầy hoa phượng à? Sến lắm. Giờ giỏ xe mà chở hoa phượng tình yêu nó rẽ nước chạy không buồn sủi tăm.
- Á à, tinh tướng. Lo mấy phương trình, phản ứng, đạo hàm, tích phân… đi đã, nhé. Lại thêm một cái cốc vào trán nữa khiến cô học trò nhỏ chỉ biết nhăn mặt chu môi kêu oai oái.
2. Nàng đi dạy mới được ba năm. Không hiểu sao năm nào cũng bị dính một hai sự vụ gì đó với lớp chủ nhiệm. Toàn những sự cố trên trời rơi xuống. Nàng thấy mình có cao lớn gì cho cam mà ông cao xanh lại cứ giáng trúng đầu.
Năm đầu tiên mới hết học kỳ một, học sinh bỏ học đi lấy chồng. Gọi điện về gia đình thì được biết “em nó hai ngày nay chưa về nhà”. Chết thật. Vậy mà không phản ảnh gì với nhà trường. Hỏi lại mấy học trò chơi thân trong nhóm thì “sáng trước bạn ấy có đi học, nhưng đến cổng trường có người yêu đến đón rồi đi chơi luôn”. Giờ gọi điện thoại toàn nghe ò í e. Không liên lạc được. “Bạn ấy nói đi chơi vài ngày rồi sẽ về”. Thôi chịu. Chỉ còn cách đợi chứ biết làm sao. Có ngồi trên đống lửa cũng phải cắn răng đợi. Bảy ngày sau có tin. Ra là học trò về quê bạn trai tận Hà Tiên để ngắm cảnh bình minh nơi tận cùng tổ quốc. Lãng mạn thế thì cô chịu rồi. Mẹ học trò gọi điện nói “Em nó về rồi cô ạ. Nhưng nó sợ bố không dám về nhà. Giờ nó ở hẳn bên nhà thằng kia. Một hai đòi bỏ học để cưới. Cô xem có cách gì khuyên nhủ em với”. “Dạ dạ. Chiều em sẽ qua ngay. Chị nói anh nhà bình tĩnh, nóng quá khéo hỏng chuyện”. Đến nhà học trò, thấy cám cảnh quá. Trong nhà chẳng có gì, ngoài gió lùa tứ bề. Vườn cỏ mọc um tùm. Cỏ nhiều và cao hơn cả mấy cây rau. Bố mẹ đều đi làm thuê. Nhưng vẫn muốn con học hết mười hai với người. “Nó lấy chồng giờ thì biết gì? Làm được gì? Không lẽ lại khổ hơn đời bố mẹ”. Nghe mà không cầm được lòng. Vậy phải xuống nhà kia ngay. Đến gặp cả bố của cậu bạn trai. Ông xưng với nàng một tiếng cô hai tiếng cô. Nhưng xem ra lại xuôi chiều theo con. “Ngày xưa mình đặt đâu con cái ngồi đấy nhưng giờ chúng đặt đâu mình phải ngồi đấy, cô ạ”. Ông nhã nhặn lịch sự gọi ba ly cà phê đen ở quán vỉa hè cạnh đấy. Nàng không dám uống. Chưa uống mà đã thấy đắng nghẹt ở cổ. Uống vào chắc chết quá. Tiếp chuyện một hồi ông xin phép đi làm. Cả nhà mãi tận Hà Tiên lên đây thuê nhà trọ rồi xẻ cá thuê dưới bến cá. Còn lại nàng với hai mẹ con học trò. Lúc này nàng mới phân tích phải trái dưới trên. Nào là em chưa đủ điều kiện để bước vào chuyện hệ trọng ấy. Về pháp luật, pháp luật không cho ai kết hôn khi chưa đủ mười tám tuổi. Về tâm lý, em chưa đủ trưởng thành để sống cuộc sống gia đình riêng. Cô đây này, nhiều lúc cô còn thấy mình trẻ con huống hồ em. Về kinh tế, bạn trai em cũng làm thuê, rồi giờ em cũng thế, liệu có nên không? Mọi thứ không chỉ màu hồng như em và bạn dệt ra đâu. Nàng đã nói rất dài, rất nhiệt huyết. Mong vớt vát học trò ra khỏi vũng lầy mới lớn kia. Học trò ngồi yên, cúi mặt. Thi thoảng dạ lí nhí với câu nào nàng có câu hỏi đuôi “phải không?” Phụ huynh sụt sịt khóc theo nhịp. Quán gần đấy mở bài hát có đoạn lấy chồng sớm làm gì để lời ru thêm buồn. Vậy là đi hết một buổi chiều. Mong qua đêm bình minh nở trên môi người. Nhưng không. Bình minh lên mà nụ cười không kịp nở. Tuần sau học trò trong lớp nói bạn ấy cưới rồi cô ạ. Một đám cưới buồn tê tái. Nàng nghe cũng thấy tái tê buồn.
Năm thứ hai chưa kịp hết học kỳ hai, nàng hay tin công an báo về trường một học sinh trong lớp bị bắt trong vụ cướp tiệm vàng ở thị trấn huyện kế bên. Hỏi ra mới biết bị rủ rê. Chỉ có dao với mấy khẩu súng giả. Cũng bịt mặt như quân khủng bố Trung Đông. Hành sự xong một ngày sau bị công an bắt gọn cả dây. “Bạn ấy chỉ đi theo cô ạ”. Một học sinh trong lớp nói. Đi theo cũng là đồng bọn. Tưởng chưa đủ tuổi để bị kết án. Ai dè học trò trước khi vào lớp nàng chủ nhiệm đã lưu ban hai năm, trước lại đi học muộn. Thành ra dư tuổi để phải thụ án. Nàng và cả lớp ớ người. Bình thường trên lớp học trò ấy sôi nổi nhiệt tình. Còn xung phong làm lớp phó văn thể mỹ. Một cây nhảy hip hop và đọc popping của trường. Vậy mà vào tù cải tạo. Mỗi lần nghĩ tới ánh mắt của cậu học trò lúc nghe nhận án là nàng lại bủn rủn chân tay.
3. Bước chân vào trường nàng gặp ngay cô hiệu phó. Cô hỏi “Lớp em tối qua có trường hợp tự tử à?” Nàng “Dạ vâng. Nhưng không sao cô ạ. Chỉ là hiểu nhầm. Em đã giải quyết rồi. Em nghĩ không nên đưa ra hội đồng trường làm gì. Lại gây xôn xao, chẳng hay lắm”. Cô đồng ý, nhưng đi rồi còn nói với theo “Em cũng xem để ý lại mình. Nhiều người nói em với học trò chẳng phân biệt được đâu là cô đâu là trò”.
Nhanh thật. Chuyện vậy mà loang ra được. Tối qua chuyện chỉ nàng, chú bảo vệ, cô y tá và thêm hai đứa học trò biết. Nàng có dặn chú bảo vệ với cô y tá thôi giữ kín chuyện giúp. Đâu có gì hay ho. Vậy mà sáng nay cô hiệu phó đã biết.
Riêng chuyện không phân biệt đâu là cô đâu là trò thì chẳng cần tai vách mạch rừng ai cũng biết. Không hiểu sao mọi người lại cứ ru mãi ngàn năm điệu ấy, sốt sắng như bị mất cắp đến nơi. Lâu lâu lại một giáo viên gọi nàng ra nói chuyện riêng. Em bảo trò này trò kia chấn chỉnh lại. Ai đời tiết anh/chị mà nó thế kia nó thế này. Nàng chỉ biết ậm ừ cho qua. Vâng vâng dạ dạ rồi lời bay từ tai phải vèo qua tai trái, hay ngược lại trái qua phải, tốc độ di chuyển của âm thanh. Không phải nàng bàng quan nàng thờ ơ. Nàng thấy nàng vào lớp nào học trò cũng há miệng nghe giảng. Có thấy gì đâu. Nên kết luận là anh/chị nói học trò không nghe thì anh/chị phải xem lại xem mình giảng thế nào? Hình như con người luôn có thói quen đổ lỗi cho yếu tố khách quan, ngoài mình, chứ ít khi chịu nhìn lại mình.
Đa số đồng nghiệp thích làm cho học trò sợ bằng vẻ mặt căm hờn lại giục căm hờn. Lớp học là chiến trường. Học trò quậy phá là quân thù. Học trò ngoan có thể là tình báo của quân thù. Chiến tranh xảy ra là chiến tranh hiện đại, không dùng vũ khí thông thường mà là ngôn ngữ, ánh mắt, cơ mặt với nếp nhăn. Phần lớn học trò chỉ sợ trước mặt. Nhưng chúng không nể. Vậy nên mới có chuyện một giáo viên sa sả ca bài ca hy vọng với nhóm học trò ở cuối lớp, cuối cùng chốt lại câu “Thường những thứ cặn bã hay chìm xuống dưới”. Thường ngày nói ra rả lớp đều im re. Bất ngờ hôm ấy một em phía cuối lớp đứng dậy, mặt đỏ gay, cứ như lò xo bị nén hết cỡ nên phải bật ngược theo đúng định luật của nhà vật lý Hooke: “Dạ, cô dạy đúng. Nhưng em thấy chưa đủ. Cặn bã chìm xuống dưới. Còn rác rưởi nổi lên trên nữa ạ”.
Vụ ấy học trò bị phê bình trước cờ vì vô lễ với giáo viên. Nàng thì thấy cô kia cũng quá. Ai đời lại đi nói học trò thế. Khói luôn bắt đầu từ lửa mà. Nghĩ vậy nên nàng luôn xem học trò như bạn. Tính nàng chẳng thích làm thầy ai cả. Một tiết dạy mà không khiến cho học trò cười được vài lần, tranh luận sôi nổi được vài lần, nàng thấy mình thật nhạt. Tiếng cười kỳ diệu lắm, nó làm con người gần lại nhau hơn, và hiểu nhau hơn. Nó xóa được khoảng cách. Có phải vậy không mà học trò chẳng bao giờ sợ nàng. Bù lại, chúng nể nàng. Nàng thì nghĩ nể bao giờ cũng hay hơn sợ.
4. Về trường, nàng ở trong khu tập thể giáo viên. Đấy là một dãy nhà cấp bốn gồm năm phòng, có hệ thống vệ sinh bếp ăn khép kín. Khu tập thể cách trường khoảng 2km. Khoảng cách đủ để có hai quán nhậu thịt rùa thịt thỏ khiến nàng mỗi lần đi qua lại nhớ đến chuyện rùa và thỏ của nhà ngụ ngôn Jean de La Fontaine; thêm quán cầm đồ kết hợp sửa điện thoại, xe đạp với câu trên bảng quảng cáo đẹp như hai vế đối “Mua xe đạp/điện thoại cũ giá cao. Bán xe đạp/điện thoại cũ giá thấp” khiến nàng tủm tỉm cười. Kinh doanh vậy lỗ to à, làm từ thiện à? Thật toàn những người vui tính.
Ở khu tập thể chỉ có giáo viên trẻ, chưa lập gia đình. Ngay chiều đầu tiên nàng được chào đón bằng một chầu nhậu. Khi chầu nhậu vào hồi một số giáo viên nam tê tê, nàng được chứng kiến sự kiện động trời, ít nhất là trong cái đầu non nớt của nàng lúc ấy.
Một nữ sinh gọi điện cho anh thầy thể dục, nói thầy ra cổng cho em gặp chút. Anh thầy nói “Em về đi. Có gì mai thầy lên lớp sẽ gặp. Thầy đang bận”. Được lúc lại nghe điện thoại anh thầy đổ chuông. Nhìn ra cổng nữ sinh vẫn kiên định cố thủ như chuẩn bị ôm bom ba càng lao vào. Anh thầy miễn cưỡng đi ra. Vừa tới cổng thì bị nữ sinh vít cổ xuống hôn cái chụt. Kèm theo câu “Thầy hèn lắm”. Nhanh tới nỗi anh thầy không kịp phản ứng gì. Quá ngoạn mục. Lúc ấy chỉ có bóng đèn ở cổng làm chứng. Nàng và cả hội nhìn qua cửa sổ thấy loáng thoáng, nhưng câu nói của nữ sinh thì nghe không sai được, thậm chí còn mô tả được cả âm vực và cao độ của lời.
Sau này nàng phụ trách câu lạc bộ sức khỏe sinh sản vị thành niên của trường mới biết câu chuyện trên chẳng thấm tháp vào đâu. Có lần một học trò nữ gọi điện gần nửa đêm, hấp tấp hỏi “Cô ơi tinh trùng ở ngoài sống được bao lâu ạ? Nếu hai người làm như vậy như vậy thì khả năng có bị dính bầu không ạ?” Trả lời, an ủi, khuyên nhủ học trò xong nàng hết hồn. Kiểu này chẳng mấy chốc khéo chúng làm thầy mình. Mình toàn nói lý thuyết chứ thực tế thì biết ất giáp gì đâu.
Trở lại với anh thầy thể dục đắt hàng trong mắt nữ sinh. Không phải chỉ mình anh thầy ấy. Hầu như anh thầy thể dục nào cũng có lợi thế. Bởi cái mã khá ổn. Thi vào thể dục thể thao ít nhất phải qua khâu cân đo đong đếm ngoại hình. Cộng thêm sự tương phản kém cỏi của các thầy cô khác. Bởi vậy trong trường thầy dạy thể dục luôn là ngôi sao sáng, sáng nhất trong muôn vì sao. Có một thực tế học sư phạm phần nhiều là con em xuất thân nông thôn hay diện chính sách. Nói cho vuông là gia cảnh thấp, ít sáng sủa. Chọn sư phạm để không phải lo học phí. Nhìn sinh viên sư phạm với sinh viên kinh tế, ngoại thương, y dược, thương mại sẽ biết ngay. Dù thời nàng sư phạm vẫn đang là ngành hot, đầu vào cao không thua gì mấy ngành kia, nhưng xét ngoại hình dân sư phạm đa số như vịt bầu, bên kia là thiên nga. Không thiên nga thì cũng phải sâm cầm trong tiếng sâm cầm nhỏ vỗ cánh bay về, chứ không phải một con vịt xòe ra hai cái cánh nó kêu rằng quác quác quác quạc quạc quạc.
Giáo viên trong khu tập thể không ổn định lắm. Đầu năm học thường đông vui, về cuối năm giảm dần. Thường đầu năm có giáo viên mới về, trong số đó nhất định có nữ, như nàng, nên mấy thầy giáo trẻ về từ những năm trước, trước của những năm trước nữa, được gọi với mỹ từ là hàng tồn kho chất lượng cao, sẽ vào sống ở khu tập thể để dễ bề tiếp cận mục tiêu mới. Sau thời gian thấy các cuộc tập kích có dấu hiệu trèo cột mỡ, đổ vỡ như các công trình công bị rút ruột thì lại dần dà lui ra ở ngoài.
Từ ngày nàng về chưa thấy vụ nào thành công. Dù mỗi đợt ra quân đều rầm rập hừng hực khí thế. Cứ vậy, đầu năm tăng, về giữa năm đến cuối năm giảm dần. Nói như giáo viên vật lý là dao động điều hòa, còn như giáo viên toán có thể viết thành phương trình parapol, vẽ thành đồ thị lên xuống xuống lên. Mỗi lần nhậu chọc mấy anh hàng tồn kho ấy các anh lại cười ha hả nói vậy là đúng quy luật tự nhiên. Thời giờ đa số ai muốn lên đều phải xuống trước đã, nằm hay quỳ là tùy, sấp hay ngửa cũng tùy người, tùy giới tính. Mà ở đời có cái gì lên lại không xuống xuống lại không lên.
5. Năm nay trường có hiệu trưởng mới. Mọi thứ sôi lên sùng sục. Sôi mà không bốc hơi, không thể bung ra. Nên trường giống lò bát quái.


 Minh họa của Thanh Huyền
Nàng nhớ ngày về trường, thầy hiệu trưởng cũ sau khi xem qua hồ sơ, niềm nở hỏi “… Biết văn nghệ hay chơi thể thao không?” Trong dấu “…” là tên nàng. Thầy luôn xưng là mình với tên người đối diện khi nói chuyện, dù người đó chỉ cỡ tuổi con thầy. Cảm giác tình cảm gần gũi. Sau quen dần, có lúc thầy tâm sự “Giáo dục giờ ruỗng quá. Mình cũng chỉ là con sâu cái kiến, con tốt trong cái guồng quay quay cuồng ấy nên mình cố gắng hoàn thành trách nhiệm với học sinh ở mức lương tâm cho phép. Cái gì làm được để giáo viên dễ thở hơn mình sẽ cố. Tiết chế, tinh giảm bớt áp lực cho giáo viên được bao nhiêu mình sẽ làm. Chứ thi đua này học tập kia đâu có thực. Giáo dục giờ như cái búi bùi nhùi, như tổ quạ. Buồn là người ta cứ tưởng là tổ chim công tổ họa mi, cứ bắt múa cứ bắt hót”.
Nàng được hưởng không khí lộc trời ấy hai năm. Tới năm ba, thầy hết hai nhiệm kỳ nên phải luân chuyển. Hiệu trưởng mới về. Nghe nói khi thầy hiệu trưởng này đi khỏi trường cũ giáo viên trường vui như dân làng Vũ Đại tiễn đưa cha con Bá Kiến về nơi an nghỉ cuối cùng.
Hiệu trưởng mới tên Cấu. Có lý lịch nghe rất dễ dựng lông chân. Học hết cấp ba trường huyện, thi rớt đại học, Cấu vào lính. Nhưng Cấu biết bắn súng trước khi vào bộ đội. Bắn khá chính xác. Kết quả là cô láng giềng ơi đã đeo ba lô đằng trước sau khi anh thanh niên Cấu đeo ba lô đằng sau nhập ngũ. Huấn luyện xong đúng lúc chiến sự biên giới phía Bắc xảy ra. Cấu trong đoàn hành quân về phía ấy. Nhưng Cấu bắn súng giả thì giỏi còn bắn súng thật đạn đồng lại kém. Nghe tiếng súng rát quá Cấu tự bắn mình bị thương để vào quân y. Sau không hiểu sao ra quân vẫn ngẩng cao đầu, lại xin được đi dạy thể dục. Cấu thành anh giáo thể dục có giọng hô vang khắp trường. Ít lâu nữa Cấu học văn bằng tại chức ngữ văn. Văn vẻ như ai. Học theo phương châm nhậu nhẹt với thầy là mục tiêu, xin điểm là chủ yếu. Có tấm bằng tại chức là ghế trên ngồi tót sỗ sàng, làm quản lý. Đúng như bằng là… tại cái chức. Nhanh như ruồi đánh mùi thấy tiết canh. Món ăn mà mọi người vẫn đùa là món ngậm máu phun người.
Hiệu trưởng Cấu nổi tiếng ông vua thành tích từ hồi ở trường cũ. Ông tới đâu cờ đèn kèn trống nổi lên rầm rập. Hiệu trưởng nhanh chóng cho thay hàng loạt khẩu hiệu của trường. Giăng từ cổng tới phòng ban giám hiệu, kể cả nhà vệ sinh. Giáo viên ngẩn ngơ ngao ngán nghiêng ngả chạy theo khẩu hiệu.
Ngày đầu tiên về trường hiệu trưởng lượn một vòng. Hôm sau thấy thợ thuyền vào đào gốc cây chỗ này trồng gốc cây chỗ kia. Phải quy hoạch lại cho đúng phong thủy. Ai nhìn vào lại tưởng đang ngụy trang trường để chuẩn bị chống máy bay đi càn thời chiến tranh. Hiệu trưởng cho mua thêm một loạt cây, chơi hẳn Kim Giao mới tay chơi. Không làm thì thôi làm phải cho sang cho sáng. Một loạt giỏ rác cũ ở các hành lang và sân trường cho nghỉ hưu sớm, thay bằng những thùng rác kiểu mẫu hình chim cánh cụt có khẩu hiệu bảo vệ môi trường đẹp mê tơi.
Trường thay áo mới hớn hở ra mặt. Chỉ cô kế toán và thủ quỹ méo mặt. Kêu hóa đơn thanh toán cao quá. Theo tham khảo giá thị trường thì hóa đơn hiệu trưởng đưa đều ở trên chín tầng trời. Đúng là tiền ơi tiền rơi bị thầy, thầy để thầy ngửi chứ thầy không tiêu.
Chuyện lan ra. Giáo viên hỏi nhau có con chim cánh cụt bỏ rác gì mà giá ghê vậy. Cô chủ tịch công đoàn cười cười nói, đắt gì, chim của hiệu trưởng tất nhiên phải giá cao. Phải chim thường đâu. Mà chẳng hiểu sao hiệu trưởng lại chọn cây Kim Giao để trồng. Tên Cấu lại thích Kim Giao, không lẽ hiệu trưởng định dọa các cô trong trường? Giáo viên ngồi trong phòng nghỉ giờ ra chơi được phen cười nôn ruột.
6. Mới đấy đã rục rịch vào mùa hội giảng. Ai nấy hồ hởi như chuẩn bị vào lễ hội hóa trang. Mà đúng hóa trang thật. Thầy cô hội giảng thành cascadeur chứ không còn như mọi ngày.
- Em thấy hay thật. Cứ khi nào hội giảng thầy cô mới dạy máy chiếu. Rồi chuẩn bị này nọ. Có thầy cô còn dặn trước học sinh câu hỏi này nói thế này thế kia. Có khi dạy đi dạy lại ba bốn lần rồi mới đưa ra hội giảng. Dạy vậy để cho thầy cô xem chứ có phải dạy cho học sinh đâu.
Trong một lần trò chuyện, Nguyên nói với nàng vậy. Nàng giật mình. Dù chẳng ham hố chuyện ấy nhưng nghe học trò nói vậy chỉ muốn tìm lỗ độn thổ. Có vẻ ai cũng biết vậy. Cũng thấy vậy. Vẫn cười cợt châm biếm nhau đấy. Nhưng khi người ngoài nhận xét mới thấy thấm. Hóa ra tất cả chỉ là kịch. Như một thói quen cũ kỹ. Như một món ăn ôi thiu, lâu ngày chẳng chịu đổ đi.
Khổ nhất là một số giáo viên thế hệ trước, không kịp tiếp cận vi tính cũng thích gồng mình chạy đua vũ trang với giáo án điện tử. Chạy đua khi mà không biết phải làm thế nào. Tạo hiệu ứng cho một slide không biết sao chữ lại chạy ngang chạy dọc, trong ra đến ngoài vào hệt như quạ thấy xác thú phân hủy. Đành nhờ người khác làm giúp. Đến giờ chỉ việc enter. Nhưng khổ. Dùng chuột chưa quen lại vấp. Câu hỏi vừa đưa ra đã lỡ tay cho đáp án nhảy bổ theo. Học sinh nhiều phen không cần mua vé vào rạp hài vẫn được trận cười thả phanh. Người biết vi tính lại tỏ ra sành sỏi hoa lá cành. Hình nền slide toàn chim bay bướm lượn vỗ cánh sinh động. Học sinh chúi mũi nhìn hình nền quên luôn bài giảng. Hết ồ rồi à. Thầy nhiều chim quá. Cô nhiều bướm quá.
Vậy cũng xong. Cũng đánh giá xếp loại. Và tốt. Và xuất sắc. Khen theo kiểu ai thích khen thì khen cho nó chết. Những lời nhận xét luôn được bơm theo khí hydro để người nghe được bay lên, bay cao và bay xa. Còn sau rơi ở đâu không biết. Mùa hội giảng thắng lợi mọi mặt.
Năm nào đọc danh sách khen thưởng giáo viên giỏi học sinh ngồi dưới cũng không khỏi ồ à quay qua quay lại phàn nàn “Thầy/cô ấy mà là giáo viên giỏi, dạy như tiến sĩ gây mê, ứng dụng công nghệ đọc chép với lớp mình mà”.
7. Ở khu tập thể nàng hay nói chuyện với Lãm. Chẳng phải có ý gì. Chỉ là bắt gặp ở Lãm những suy nghĩ có thể chia sẻ được.
Thực ra nàng biết người yêu của Lãm trước. Người yêu Lãm về trường cùng năm với nàng. Nghe kể Lãm và người yêu học cùng lớp đại học. Yêu nhau từ năm hai. Người yêu Lãm hay thơ. Lãm viết thư pháp thơ người yêu. Lại ti toe phổ nhạc thơ người yêu, hát trong những lần sinh hoạt ở lớp ở khoa. Một cặp bài trùng đẹp và mơ mộng, cả trường sư phạm biết. Ra trường Lãm bị rớt ở quê nhà một năm, vì xin việc ngoài ấy, nhất là công chức giáo dục, khó hơn tìm oxy trên mặt trăng. Một năm sau Lãm Nam tiến theo lời kêu gọi của người yêu, về cùng trường, tức là cùng chỗ nàng. Tưởng song hỷ lâm môn. Đùng cái. Ba tháng sau người yêu tổ chức đám cưới, với người khác. Anh chồng tuổi đã sừng sừng, không biết thơ thẩn thư pháp, không có ti tí tế bào lãng mạn. Bù lại đám cưới cô dâu đeo kiềng vàng vẹo cổ, chắc xoa dầu con ó hết tuần trăng mật chưa chắc bình thường lại được. Cưới xong tân nương chuyển về trường trung tâm chất lượng hơn. Mọi thứ nhẹ nhàng cuốn theo chiều gió. Từ đấy Lãm ít nói hẳn, cứ lừ đừ như tàu đi trong mưa, thi thoảng lại lẩm bẩm: Khi mê bùn chỉ là bùn/ Ngộ ra mới biết trong bùn có sen/ Khi mê tiền chỉ là tiền/ Ngộ ra mới biết trong tiền có tâm/ Khi mê dâm chỉ là dâm/ Ngộ ra mới biết trong dâm có tình/ Khi mê tình chỉ là tình/ Ngộ ra mới biết trong tình có dâm.(1)
Lãm hỏi nàng năm nay có ra hội giảng không. Nàng nói không, mình chẳng bao giờ có ý định ấy, mình không thích diễn kịch. Lãm lại nói bản chất cuộc sống là một vở kịch, những gì diễn ra ở trường cũng là màn kịch. Chúng ta là diễn viên, dù muốn hay không. Vậy mình là diễn viên tồi. Vì mình không biết diễn. Mình cũng chịu. Bi kịch nhỉ? Chẳng biết là bi hay hài. Sao nhìn đâu cũng thấy người muốn tỏ ra hơn người. Ừ, toàn người biết tuốt. Có mỗi một thứ không biết là không biết đỏ mặt. Cậu biết không, hôm họp hội đồng giáo viên chủ nhiệm, hiệu trưởng nói hùng hồn lắm, cứ Makarenko nói thế này thế này Makarenko nói như vậy như vậy. Ai cũng hãi. Mình đoán lại kiểu mới đọc vẹt đâu được vài trang nên để cho nói đã mình mới có ý kiến, nói thầy nói hay nhưng giờ giáo dục tâm lý học sinh đa số theo thuyết của Leonardo DiCaprio(2). Mình phịa ra mấy ví dụ rất thực tế ở trường. Vậy là hiệu trưởng bị cắt cơn. Hiệu nghiệm phết. Những chuyện sờ sờ trước mắt thì không đề cập, cứ nói đâu đâu. Cậu chưa nghe kể hiệu trưởng hồi ở trường cũ nhỉ? Một hai phải xây dựng chiến lược để đưa học sinh đi thi đường lên đỉnh Olympia. Giáo viên nói có bột mới gột nên hồ. Hiệu trưởng bảo kiên quyết làm được, không được bàn lùi. Đấy là cách quảng bá trường hay nhất. Báo hại hôm ấy đứa bạn mình dẫn chương trình thi ở trường. Toàn bộ câu hỏi đã có đáp án, đưa cho học trò ôn trước. Vậy mà lên thi ù ù cạc cạc. Học trò nói Việt Nam nằm ở Bắc Á, Số đỏ là tác phẩm Nguyễn Ái Quốc viết trong tù, Phạm Tuân là tác giả của Vang bóng một thời…
Lãm cười sằng sặc, lại đọc “Dù ngồi ở bất cứ đâu? Chỉ đít đổi chỗ chứ đầu thì không”(3)
8. Có một thực tế, nếu ai muốn tìm hiểu về ngôi trường nào đó, cách tốt nhất, nhanh gọn nhất, là cứ đánh úp vào khu tập thể giáo viên. Bên chiếu nhậu mọi chuyện đều được đem ra mổ xẻ như một miếng mồi ngon.
Hôm ấy Lãm mới đưa được hai chén qua cửa khẩu (miệng), chưa kịp để ai hỏi đã nói “Thiên tài cùng với thằng điên/ Cách nhau chỉ một đường biên mơ hồ”.(4)
- Có gì mà nay Lãm xì thơ nhanh thế. Thường ngày phải khi nào tây tây kia mà. Hay đi tập huấn gì dưới Sở lại bức xúc à?
- Tập huấn về dạy học tích hợp. Có mỗi bộ sách giáo khoa chỉnh đi chỉnh lại vẫn rối. Rồi lại đẻ ra chương trình giảm tải, sách nội dung bám sát. Đã rối như canh hẹ giờ lại còn dạy học tích hợp. Học sinh nói vào trọng tâm bài còn chưa nắm hết mớ kiến thức hàn lâm để đáp ứng thi cử giờ còn ép tích hợp thêm, có ngày học sinh tẩu hỏa nhập ma.
- Các cụ toàn ngồi trên cung trăng. Có bao giờ biết thực tế dưới này đâu.
- Giáo dục là quốc sách, hàng đầu, là vơđét đấy.
- Không thì cũng đè ra để rửa tiền, giải ngân. Một năm không biết bao nhiêu lần tập huấn hết chương trình này đến dự án kia. Toàn nói những thứ đẩu đâu. Xong về trường chẳng thấy rục rịch gì. Có rục rịch thì cũng chẳng thấy ai về kiểm định kiểm tra.
- Vậy chứ cả ngày cậu làm được gì? Nàng hỏi lại Lãm.
- Ngồi dưới làm thơ châm và viết vài mẩu chuyện cười cho báo Biếm chứ nghe gì đâu. Báo cáo viên toàn chiếu slide và đọc chép. Chép như trong tài liệu đã phát thì anh chép làm gì.
- Vậy cho mọi người nghiệm thu kết quả buổi học đi.
Lãm làm thêm hớp rượu và đọc bài thơ châm mới viết.
Bài thơ của Lãm như sau:
NĂM ANH EM TRÊN MỘT CHIẾC XE TĂNG
(Ăn theo tên ca khúc của nhạc sĩ Doãn Nho)
  Năm anh em trên một chiếc xe tăng
  Xăng, Gas, Điện, Nước với Lương lên đường
  Khi xuất kích cả năm người như một
  Thống nhất cao đoàn kết với yêu thương

Nhưng sáng nay các mẹ ở hậu phương
Giật thót tim nghe tin Lương rớt lại
Xăng vẫn tiến băng băng về phía trước
Lương bây giờ chẳng biết ở nơi đâu

  Xăng, Gas, Điện, Nước bảo… ghìm thương đau
  Đợi Lương thì e thời cơ vụt mất
  Thêm lần nữa Lương cù bơ cù bất
  Biết bao lần tiếc nuối, hẹn lần sau.
9. Thế rồi năm học cũng kết thúc, dẫu chậm chạp như tiếng thở dài của loài bò sát cổ ở kỷ Jura cách đây hai trăm triệu năm.
Kết quả tổng kết quật hiệu trưởng lấm lưng trắng bụng. Mọi tỷ lệ đều dưới mức chỉ tiêu. Hiệu trưởng thích cây Kim Giao tên Cấu coi đó là thất bại không thể nuốt trôi. Nàng thì nghĩ bình thường. Đâu phải thất bại. Chỉ là đúng thực tế nó thế.
May mắn thay những học trò lớp nàng chủ nhiệm đều trèo qua được kỳ thi tốt nghiệp để ra khỏi cổng trường một cách đàng hoàng. Nguyên và vài em tốp đầu của lớp đậu được vào những trường hứa hẹn ở thành phố. Tuyệt nhiên không thấy em nào thi vào sư phạm. Nàng giật mình nhận ra đầu vào các trường sư phạm thấp xuống trông thấy. Có vẻ như học trò cũng kịp hiểu, hay bố mẹ chúng kịp nhận ra, thời nay không ai sống được bằng lý tưởng khi dạ dày chỉ co bóp với chính nó.
Lãm nghỉ dạy, đi làm phóng viên tập sự cho một tờ báo.
Nàng bỗng thấy chông chênh.
Công văn triệu tập đi học mấy lớp chuyên đề và tập huấn trong hè lại về. Hè chưa nghỉ mà như bắt đầu năm học mới. Vậy là đã ba năm nàng ở ngôi trường này. Tuổi xuân trôi nhanh như cún chạy qua quốc lộ. Nàng tự hỏi không biết mình có thể gắn bó ở đây mãi được không? Sao thấy như lạc lõng quá chừng. Như nơi đây đã thừa ra một người.
Văn Thành Lê
Truyện đã đăng trên báo Đại biểu nhân dân 7-8/5/2012


________________
1, 3, 4. Thơ Nguyễn Bảo Sinh
2.Thực ra là diễn viên chính trong phim Titanic

Read more…

CÁC BƯỚC CẦN LÀM ĐỂ TRUY CẬP CÁC TRANG blogspot.com



Theo hướng dẫn của bộ phận kỹ thuật internet, xin chia sẻ cùng các bạn cách đổi địa chỉ IP thành 4.2.2.3 - 4.2.2.4 để vào các trang blogspot.com  mà thời gian gần đây có một số máy không vào được.

1. Nhấp chuột vào Start (ở góc trái phía dưới màn hình), rồi rê chuột vào settings, nhấp chuột vào Control Panel
2. Trong cái bảng hiện ra, nhấp chuột liền 2 cái vào Network Connections, tiếp đó nhấp  chuột phải vào biểu tượng mạng Local Area Connection
3.  Nhấp chuột vào Properties rồi  nhấp chuột  liền 2 cái  tiếp vào Internet Protocol
4. Nhấp chuột vào ô tròn (Use the following DNS server addresses)
5. Biểu tượng mới hiện ra, điền  hàng trên các số: 4.2.2.3  hàng dưới: 4.2.2.4 (Nhớ là sau số 4, số 2 là dấu chấm)
6. Nhấp OK là xong.

Read more…

GIẬN – Thơ Trần Mai Hường


 
(Một mai quên biệt những ngày/ lại thương phút trái tim gầy đi hoang)

Không email và không điện thoại
Đâu phải vì mình không nhớ nhau
Biết không anh tĩnh lặng vùng tâm bão
Là phút giây giông tố bắt đầu

Giông tố rọi theo chiều thẳng đứng
Chớp giật từng cơn từ muôn kiếp dội về
Anh nào biết ẩn sau triền thác đổ
Em trầm mình hóa giải những đam mê

Ai kiêu hãnh như ngàn đời con gái
Ai thiêu thân giấu lửa giữa ngôn từ
Anh khô khát đợi mưa về nõn lá
Em hững hờ thả nắng đốt vu vơ
 ...
 Không email và không điện thoại
Đâu phải vì mình không nhớ nhau.

T.M.H

Read more…

GIẤC MƠ CỦA HOA VÀ NẮNG – Truyện ngắn Trương Đình Tuấn


 Minh họa: Ngô Vũ Hà Mi

Anh thường vào blog của tôi comment bằng nick Nông Dân. Tôi thích cái nick này, thích luôn những comment nghịch ngợm dễ thương của anh.
 Anh xin số điện thoại. Đối với người hâm mộ văn của mình, tôi không đắn đo mấy khi nhắn lại số cho gã đàn ông xa lạ chưa một lần gặp mặt ở ngoài đời. Lần đầu anh nhắn tin cho tôi:
- Mình chỉ nhắn tin thôi, đừng có gọi, em nhé!
- Sao vậy anh?
- Tại anh bị… cà lăm.
Tôi ôm bụng cười ngất.
Kệ, người ta có cà lăm hay không thì mặc kệ. Mà vậy cũng hay, ngoài công việc trợ lý cho mẹ, tôi dành hết thì giờ cho viết lách, không còn rỗi để tiếp chuyện với độc giả của mình, thật tai nạn nếu anh là người… già chuyện.
Anh nhắn tin cho tôi rời rạc. Tôi giữ thông lệ từ đầu tự mình đặt ra là chỉ trả lời anh chứ không bắt chuyện trước. Những dòng tin của anh thường đem đến cho tôi niềm vui như những dòng comment hài hước thông minh, chẳng Nông Dân chút nào cả. Nếu bẵng đi những tin nhắn này cả mấy ngày thì tôi như thiêu thiếu một điều gì quen thuộc.
Có  lần thức khuya để viết bài, chuông tin nhắn vang lên. Là anh ư, tôi lẩm bẩm, tưởng anh biến luôn rồi nữa chứ!
- Em còn thức phải không?
- Dạ.
- Em nghe anh đàn hát nhé!
- Ủa, nghe nói anh bị cà lăm mà.
- Mỗi lần say anh lại hết bị cà lăm.
- Xạo quá! Anh hát đi.
Anh vừa đệm đàn guitar vừa hát bài Xin còn gọi tên nhau:
- Tình trong cơn ngủ mê rồi phai trên hàng mi. Để khi mình nhớ về, mộng thành mây bay đi, còn gì trên đôi tay. Nên thầm hờn dỗi mình. Cho tình càng thêm say.
Ôi, làm sao mà anh lại biết tôi thích bài này, thích những đêm thức khuya, có tiếng hát của ai đó không phải là ca sĩ, không phải phát ra từ máy tính, mà từ một nơi nào đó trên bãi bờ của biển đêm, hay từ đồi cao vi vu tiếng thông reo.
Anh chỉ hát một khúc thôi rồi im bặt. Say mà sao khôn thế? Chắc là sợ… hết pin.
- Anh ca hay quá, mai mốt anh ca tiếp cho em nghe nhé!
Im lặng không nói, không một chữ trả lời. Người chi mà lạ lùng.
Có lần mới năm giờ sáng anh đã nhắn:
- Phượng Vỹ ơi, chắc là anh mê em rồi!
- Em tin là anh không xạo. Mà xin anh đừng manh động. Tội nghiệp em! Em đang run đây nè!
Tôi không run, chỉ nghe mình choáng váng.
Không biết anh đang ở nơi xó xỉnh nào, tôi tạm tin anh để nhắn cà phê với anh.
- Anh đang ở xa em lắm, lại sợ gặp mặt sẽ mê em thêm.
- Mê thêm thì sao?
- Khó dứt ra được!
- ???
Im lìm!
Lại có lần anh nhắn cho tôi mấy câu thơ:
Ta đang uống rượu một mình
Thấy tình ta tựa như hình mây bay
Thấy đời mòn mỏi cuộc say
Say từ tiền kiếp đọa đày yêu em.      
Là sao đây? Anh lại say nữa rồi. Cái ông Nông Dân này, mỗi lần say là toàn nhạc với thơ.
- Thơ của ai vậy anh?
Lại im lìm!
Đó là tin nhắn cuối cùng của anh gửi cho tôi.
Bỏ quy ước tự đặt ra cho mình, tôi nhắn tin rồi gọi trước cho anh. Tất cả đều bặt vô âm tín.
Người chi mà lạ kỳ, chắc là nông dân này về quê cày ruộng rồi! Hóa ra đàn ông ai cũng đều như cánh chuồn chuồn, khi vui thì đậu khi buồn… chuồn luôn.
Mỗi lần mở blog ra, tôi đều thầm chờ đợi anh xuất hiện. Vẫn trắng toát khung comment trống không nằm hoang vu lạnh lẽo. Vẫn đôi mắt quầng thâm hiền hiền của anh nhìn tôi từ một nơi nào rất xa lại rất gần. Vẫn tiếng hát anh còn vọng dư âm vương víu từ ngõ hồn tôi xôn xao. Và tôi cũng thấy mình quá ngu ngơ khi khù khờ gửi tin yêu đến cho người trên mạng ảo. Rồi nhơ nhớ, tiêng tiếc một điều gì dấu ái vừa vuột mất đi. Có thể nào mi lại nhớ người ta dễ dàng thế sao, này lòng kiêu hãnh của ta ơi?
Nhiều câu hỏi được đặt ra cho sự im lặng trống vắng này, và tôi hoảng hốt khi nghĩ có điều gì không may đã xảy đến cho anh.
oOo
Khí hậu Đà Lạt mùa này không lạnh như tôi tưởng, đủ se se dễ chịu cho những người quen chịu đựng cái nắng nóng bức của Sài Gòn như tôi. Lần đầu tiên đến, phố núi đối với tôi thật tuyệt. Nơi nào cũng hoa, đường nào cũng dốc. Nhà cửa phố xá quanh quanh theo sườn đồi. Sương mù không nhiều, chỉ thấy xa xa phía sau hậu viên khách sạn, mấy lớp sương mỏng như khăn voan hờ hững choàng qua vai đồi thông xanh thẳm.
Khuôn viên của khách sạn rộng. Tôi ngồi xuống chiếc ghế mây trong góc quầy cà phê, ngắm màu nắng nhàn nhạt dưới thung lũng dưới kia. Dây tầm xuân bò dọc theo lan can nở mấy nụ xanh rung rinh. Nhạc Phạm Duy mở vừa đủ nghe, tha thiết buồn buồn: Nghìn trùng xa cách, người đã đi rồi. Còn gì đâu nữa mà khóc với cười...
Một góc bên kia là bàn của mấy ông uống bia đang rôm rả nói cười. Hình như mấy ông thuộc hội văn nghệ của phố núi này. Qua loáng thoáng câu chuyện của họ, tôi đoán như vậy. Và dễ dàng nhận ra nhà văn trẻ Đinh Vũ, vì anh có bộ tóc dài thượt và râu quai nón. Chân dung anh thường xuất hiện trên báo chí.
Rượu vào thơ ra, họ hứng chí đọc thơ oang oang. Mấy ổng là vậy, có khi ngồi quán cóc bên đường cũng xua tay múa chân đọc thơ như nơi nào cũng là nhà của họ vậy.
- Ê Vũ, mày ngâm thơ không được thì hát hò đi chứ!
Cả bàn vỗ tay, cây đàn guitar được người phục vụ mang ra đưa cho Đinh Vũ. Anh vừa so lại dây vừa cười: Xin còn gọi tên nhau nhé!
Tôi quay phắt lại vì cái giọng hát tôi quen chứ không phải vì bài ca tôi thích. Đúng là anh rồi, không lầm lẫn đi đâu được. Vẫn chỉ một điệp khúc đó, vẫn tiếng đệm đàn đó, vẫn giọng trầm trầm đó. Tôi bước qua đứng trước mặt anh:
- Là anh Nông Dân đó phải không?
Anh ngẩng đầu lên nhìn tôi thảng thốt:
- Ôi, Phượng Vỹ!
Anh đứng dậy dựng cây đàn lên ghế, bối rối nhìn tôi:
-  Em lên đây bao giờ vậy?
Tôi không trả lời anh mà chỉ muốn khóc.
Các bạn của anh đồng loạt rộ lên:
- Hơ hơ, thằng Vũ đang bị em tầm nã!
Họ đứng dậy đùa bông lông thêm mấy câu nữa rồi ra về. Chỉ còn anh và tôi.
- Ngồi xuống đi em. Em uống gì nào?
-  Cho em ly rượu vang.
Nhìn vẻ mặt buồn buồn của anh, tôi không nỡ hỏi nhiều. Mà đối với anh, tôi có quyền gì để hỏi chứ? Tôi thật là con nít.
Uống nửa ly rượu vào, đứa con gái rụt rè trong tôi biến mất. Tay tôi níu tay anh, mắt tôi ngó sâu vào mắt anh:
- Có phải bốn câu thơ nhắn lần cuối cùng bữa đó cho em là thơ của anh làm phải không?
- Có gì quan trọng? Mà sao em biết hay vậy?
- Anh coi thường sự nhạy cảm của em rồi, mấy câu đó nói là anh đã… yêu em! Mà đã lầm lỡ rồi, sao không dũng cảm xưng tội, để phải… chạy trốn nhỉ?
- Dạ, tại quá ham chơi nên trốn học… mấy tháng thôi “cô cô” ơi!
Tôi phì cười. Trước đây anh cứ xưng mình là Dương Quá và gọi tôi là “cô cô” để nhờ tôi truyền nghề… viết văn. Người chi mà khôn quá. Trong truyện Thần điêu đại hiệp của Kim Dung, chẳng phải là học trò Dương Quá cứ đòi cưới cô cô Tiểu Long Nữ đó sao?
Đến lượt tôi đánh trống lảng:
- Quá giỏi ha, còn thêm một tội nữa! Nhà văn mà giả nai bái sư với con bé lơ tơ mơ mới vào nghề này nhé!
Và nhắc lại câu hỏi mà anh chưa trả lời:
- Sao anh trốn em?
Anh buông một câu rất sến:
- Anh viết văn không đủ nuôi thân mình, nên đành hẹn kiếp sau sẽ không trốn em nữa.
- Sao anh không nói rõ?
- Anh sợ nói ra em sẽ cho anh hèn nhát đào thoát! Anh khổ như con chó từ hồi bé đến giờ rồi, nên không muốn lây vạ cho em.
Đó là một trong nhiều điều mà tôi đã suy đoán, là điều làm tôi nhẹ nhõm hơn tất cả mấy điều.
- Anh có biết em lo cho anh đã có chuyện không may xảy ra không? Anh ác độc hơn cả… mụ phù thủy!
- Ô, mà trước đây anh nào thấy dấu hiệu gì em sẽ lo cho anh đâu?
- Anh xạo quá đi!
Người phục vụ nhắc chúng tôi đã đến giờ khách sạn đóng cổng. Tôi tiễn anh:
- Thôi anh về đi, em chỉ còn hai ngày ở lại đây thôi. Ngày mai anh phải chở em đi chơi cho khắp hết Đà Lạt. Chừng nào em về lại Sài Gòn rồi thì anh thích trốn tiếp thì cứ trốn. Chứ đừng trốn sớm. Bỏ em bơ vơ một mình ở xứ lạnh này, tội nghiệp.
Tôi cũng vừa buông một câu dài dòng rất sến! Ai đó đã nói thường khi yêu, đôi khi hai người sẽ trở thành sến tất!
Lúc này, trong tôi có hai nửa. Một nửa cuồng nhiệt muốn trì níu anh làm của riêng mình. Một nửa kia nhu mì lỏng tay cho anh muốn trôi đi đâu thì đi. Nửa sau yếu ớt này không còn là của tôi mà là của anh, tùy thuộc vào anh có đủ dũng cảm để dắt tay tôi đi về phía trước hay không.
Lúc này, tôi nhẹ tênh cả người. Chỉ cần ngày mai bên anh nơi phố núi này là đủ rồi. Cảm ơn thành phố của hoa, sương mù và tình yêu sẽ cho tôi có một giờ bên anh. Huống chi tôi sẽ có đến cả hai ngày!
Đêm bình yên. Tôi tưởng tượng ngày mai tôi sẽ ngồi sau chiếc xe máy Trung Quốc cà tàng của anh. Anh chở tôi lòng vòng hết những con đường của Đà Lạt. Cuối cùng dừng lại bên vệ đường có ngọn đồi thoai thoải bạt ngàn hoa dã quỳ vàng. Chúng tôi nắm tay nhau chạy băng trên cánh rừng này. Và tôi mơ tôi và anh từ từ bay bổng lên, từ từ tan loãng giữa khoảng không. Tôi hòa tan vào màu hoa, anh hòa tan vào màu nắng. Màu vàng hoa nắng không còn buồn bã nữa mà rực rỡ lên màu lạ thường.  
TRƯƠNG ĐÌNH TUẤN (Bình Phước)

Read more…

NHỚ MỘT VÙNG QUÊ - TÀN PHAI (Thơ Trần Thuận)



NHỚ MỘT VÙNG QUÊ
     
Chạy vội theo mặt trời
Chiều tà sau dãy phố
Đêm qua, ngày lại bồng bềnh trôi
Giữa tiềng ồn ào, dập dìu phố thị
Lòng đêm nhẹ nhói một vùng quê

Cánh đồng rộng mênh mông giờ đang gom co thắt
San sát nhà, xe chạy bụi khói bay
Ít thấy bóng con trâu trên lưng cùng em nhỏ
Cỏ non đâu? mà gặm, ngoạm bây giờ…
Lác đác chấm…cò trắng thửa ruộng xanh

Đỏ mắt, nhẹ rung đất trở mình
Miền quê yên bình giờ lên phố sá
Tìm lại câu ngâm, câu hò hụi
Đất thu hẹp rồi, người đông sao nghe vọng?
Nhạc xập xình không rõ sáo vi vu
Ta tìm kiếm thanh bình ngày xưa ấy
Vào trong MƠ và dò dẫm trong THƠ…
                     SG ngày cuối năm…23/12/2011



TÀN PHAI
   
Hoang tàn trong đêm sâu thẳm thức
Gà gáy lạc loài cuối canh ba
Mơ màng giấc vực tình chông chênh bước
Hụt hẫng rơi chới với khoảng hư không

Tỉnh mộng mị đôi dòng lệ ngấn
Mặn chát lòng, thoi thóp nhịp đập tim
Mãi dằn vặt khi đêm về ngự trị
Tàn phai…một giấc mộng xuân thì
16/04/2012
  Trần Thuận

Read more…

NHỚ QUANG VĨNH KHƯƠNG - CÂY BÚT TRẺ TÀI HOA (Bài của Thu Hoài)




Nhà thơ - nhà báo Quang Vĩnh Khương. Ảnh: N.X

Đầu những năm 90 của thế kỷ trước, trên thi đàn Bình Định, xuất hiện một loạt cây bút trẻ tài hoa đầy cá tính. Trong số đó, có Quang Vĩnh Khương. Chàng trai này đã đến với thơ mạnh mẽ, táo bạo như ngọn sóng ngang tàng, như một tia chớp và ra đi cũng như một tia chớp.
Một trưa tháng tư năm 2001, tôi bất ngờ gặp Quang Vĩnh Khương trên đường 19, tại thị xã An Khê. Khương khoe với tôi xây nhà gần xong và vợ Khương vừa mới sinh cháu gái. Tôi mừng cho Khương sau mười năm bươn chải, cuối cùng rồi cũng có một tổ ấm, một bếp lửa...
Chưa đầy tháng sau, từ Quy Nhơn, tôi được tin Quang Vĩnh Khương đã đột ngột ra đi. Tôi bàng hoàng tiếc thương cho một ngòi bút thơ tài hoa, đa tình và mạnh mẽ. Đây là định mệnh ư? Tôi thường bắt gặp chữ định mệnh trong nhiều bài thơ của anh. Trong bài “Đối khúc mùa thu”, ngay trang đầu cũng có hai chữ định mệnh. Khương đã đến và đi như “chiếc xe ngựa cà tàng kia lao vào đêm vun vút, không phanh”. Tim tôi đau nhói.
Tôi biết Quang Vĩnh Khương từ ngày còn học cấp III ở Tuy Phước. Tôi biết chàng trai này rất khó khăn trong đời sống. Mà nếu không sống một cuộc đời lăn lộn, khổ đau như thế thì làm sao có những câu thơ hay đến cháy lòng và buốt giá như thế. Trong tay tôi chỉ có tập thơ “Tạ ơn nỗi buồn” Nxb. Trẻ ấn hành 1991 và “Hai mảnh yêu thương” in chung với Mai Thìn. Từng đó cũng đủ cho tôi kính và yêu Quang Vĩnh Khương. Khương đã sớm bươn chải, lãng du khắp hai miền đất nước, làm đủ thứ nghề để kiếm sống, rồi viết kịch, làm thơ, viết truyện phim, làm báo. Cuộc đời gồ ghề và bụi bặm, trí tuệ và hào hoa, đam mê tình yêu và nghệ thuật. Tất cả đã làm cho Khương già trước tuổi.
Có thể nói, thơ Khương không có bài dở. Nó thể hiện một tâm hồn giàu có, một sức sống dồi dào, một bút lực mạnh mẽ, yêu hết mình, làm việc hết mình và sống hết mình. Nói thế, không có nghĩa Khương không có khuyết nhược điểm. Có điều, hãy nhìn Khương như một thi sĩ trẻ đã mang lại cho thi ca sức sống mới, ào ạt và sung mãn, bản lĩnh và khoan dung, cuồng say và đau khổ. Khương đã làm mới những đề tài quen thuộc, làm mới thể thơ lục bát… bởi sự hàm súc trong từ lượng, bởi logic nội tại và tiết tấu của tứ thơ, trước hết là ngôn từ.
Những bài thơ văn xuôi của Khương cũng tinh tế, sâu sắc chân thật trong tình cảm. Nó làm cho người đọc ngạc nhiên. Không ít nhà thơ lúc đó muốn đánh giá hiện thực nhiều khi phải sử dụng thể thơ tự sự, còn với Khương, thơ trữ tình cũng phản ảnh được hiện thực một cách sinh động, sâu sắc đến đau đớn:
“Thôi em! Lãng mạn thời thực dụng
Vầng trăng nào hơn tấm bánh
Dệ cỏ non đo thước tính thành tiền
Người ta dõi nhìn ra biển là mong một chuyến hàng về

Chai lì đam mê
Chết dần kỷ niệm
Những cơ tim mòn rão chuyện biệt ly
Thôi em! Đời mà…
Ta nhập cuộc”
Đọc lại Quang Vĩnh Khương, tôi muốn người đọc tiếp xúc những bài thơ của anh để có cơ sở nhìn nhận công bằng một nhà thơ trẻ tài hoa và độc đáo:
“Đêm xưa có một gã khờ
Uống trăng rồi khóc trang thơ đời mình
Uống trăng rồi khóc cuộc tình
Uống tình rồi khóc một mình dưới trăng”.
(Trương Chi)
Bài lục bát chỉ có bốn câu mà nói được cả cuộc đời của một nghệ sĩ tài hoa và đau khổ. Nghệ thuật ở đây là cách làm xiếc ngôn từ, luyến láy như một khúc dân ca, như ngón đàn bầu của một nghệ sĩ dân gian tài hoa điệu nghệ làm người nghe bâng khuâng man mác.
Phần lớn các bài thơ trong “Tạ ơn nỗi buồn” và “Hai mảnh yêu thương”, Quang Vĩnh Khương đau khổ, dằn vặt, tự nhận thức về những cuộc tình đã qua. Đó là những mối tình thoảng qua, ngắn ngủi, nhưng ấn tượng, đam mê và quyết liệt. Khó có ai nghĩ rằng tác giả của những bài thơ ấy là một chàng thanh niên trong độ tuổi 20. Ấy là những bài thơ tình hay. Nó độc đáo, nó khác hẳn những bài thơ tình không có tình lúc ấy. Người đọc bắt đầu chú ý và hy vọng sự thăng hoa của tác giả. Còn với “Quà tặng”, Quang Vĩnh Khương tỏ ra rất già dặn khi viết thơ văn xuôi:


Một trong nhiều tập thơ đã xuất bản của Quang Vĩnh Khương. Ảnh: N.X


“Lắng dưới mi mắt em nỗi u hoài thời con gái. Có thật đó là định mệnh hay bất hạnh của đời mình, em gặp tôi? Có thể em sẽ tan ra như tuyết sương, như nước mắt. Cánh hoa hồng này tôi lặng lẽ ép lên tim.

Ôi tháng giêng xanh tóc ngắn! Như một bài thơ hay em bước vào cánh cửa cuộc đời tôi êm đềm và dịu nhẹ. Tôi tập lang thang qua góc phố con đường, qua kỷ niệm theo dấu chân em trên cát và sỏi. Mùa xuân âm vang một nụ hôn thầm”.

Tình yêu được phản ảnh trong thơ Khương nhiều góc cạnh, nhiều chiều hướng làm cho hình thức thơ luôn uyển chuyển thay đổi:

“Mười năm tôi đi

Trong hành trang hỗn loạn
Có gương mặt em mười bảy
Nụ hôn đầu tiên rụt rè

Mười năm em sang sông
Hoa xoan rụng ơ thờ
Mười năm tôi trở lại
Cát vẫn xanh tuổi học trò

Chỉ em riêng bây giờ viền mắt tím”.
(Mười năm)
Bài thơ như cuộc đối thoại giữa chàng trai và cô gái sau mười năm gặp lại. Một âm hưởng trầm buồn, một không gian vời vợi. Cũng có thể đây là một độc thoại nội tâm!
Tôi muốn dùng mấy câu thơ này như một nén hương lòng gửi cho thi sĩ trẻ Quang Vĩnh Khương, gửi cho người em, của bầu rượu và túi thơ, người của xứ Phước Lộc, Tuy Phước - đất của thi ca và nghệ thuật.
“Yêu đến khốn nạn đời mình
Mà đâu biết con tàu số phận
Sẽ dừng chân nơi ga xép tan hợp nào”.
Tháng 5.2008
Thu Hoài
(Nguồn: NSBĐ)

Read more…

CÁCH NHẬP COMMENT TRÊN HƯƠNG QUÊ NHÀ

Đầu tiên, nhấp chuột vào ô Nhập nhận xét của bạn rồi viết comment. Viết xong, nhấp chuột vào ô Tài khoản Google. Sau đó nhấp chuột vào Tên/URL thì sẽ hiện ra 2 ô. Ô phía trên, ghi Họ và tên của bạn. Ô phía dưới, ghi dòng chữ:huongquenha.com

Cuối cùng, nhấp chuột vào ô Tiếp tục và nhấp chuột tiếp vào ô Xuất bản là xong. (Nếu bạn đã có sẵn Tài khoản Google, thì sau khi viết comment, chỉ cần nhấp chuột vào ô Xuất bản là thành công)

Số lượt xem tháng trước


-------------------------------------------------------------------------


TÁC GIẢ & TÁC PHẨM
* TÁC GIẢ & TÁC PHẨM * TÁC GIẢ & TÁC PHẨM * TÁC GIẢ & TÁC PHẨM * TÁC GIẢ & TÁC PHẨM---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Ái Nhân (21) Ambrose Bierce (1) ẢNH (58) Anh Ngọc (1) Anh Nguyên (1) Anh Phong (4) Anh Phương (9) âm nhạc (2) âm thanh (1) Ân Thiên (1) Bạch Diệp (5) Bách Mỵ (2) BÀN TRÒN VĂN NGHỆ (87) Bảo Hồ (1) Bảo Lâm (1) Bảo Ninh (2) Bé Hải Dân (1) Bích Ái (3) Bích Lê (4) Bích Ngọc (1) Bích Vân (2) Bình Địa Mộc (3) Bình Nguyên (1) Bình Nguyên Trang (2) binh pháp (1) Bình Tâm (1) Bobby Nam Giang (3) Bùi Anh Sắc (1) Bùi Công Thuấn (1) Bùi Danh Hải Phong (1) Bùi Đức Ánh (66) Bùi Hoài Vân (5) Bùi Huyền Tương (2) Bùi Hữu Phước (1) Bùi Nguyên Bằng (25) Bùi Nhựa (4) Bùi Văn Bồng (5) Bùi Việt Thắng (2) BÚT KÝ (17) Ca Dao (2) Cao Duy Thảo (1) Cao Kim Quy (1) Cao Thị Thu Hà (3) Cao Thọ Thêm (2) Cao Thoại Châu (1) Cao Thu Hà (1) Cao Trọng Quế (1) Cao Văn Tam (5) Cát Du (7) Catherine Mansfield (1) Cẩm Lệ (4) Cẩm Tú Cầu (1) Chàng Cát (1) Chánh Đức (1) CHÀO XUÂN 2014 (1) CHÂN DUNG VĂN NGHỆ SĨ (2) Châu Đoàn (1) Châu Quang Phước (1) Châu Thạch (9) Châu Thường Vinh (1) Chí Anh (1) Chính Đức (1) chủ (1) CHỦ BIÊN (136) Chu Giang Phong (1) Chu Lai (2) Chu Ngạn Thư (10) Chu Trầm Nguyên Minh (16) Chu Vương Miện (1) Chúa Sơn Lâm (1) Cỏ Dại (7) covid 19 (1) Công Nguyễn (1) Cơ Xương (1) Cúc Dương (1) Cuộc thi văn chương (1) CỬA SỔ VĂN HÓA (6) Dạ Ngân (1) Dã Phong Bình (2) Dã Phương (1) Dạ Thảo (2) Dạ Thy (1) Diệp Linh (18) Diệp Uy (1) Dino Buzzati (3) DỌC ĐƯỜNG (29) Du Tử Lê (1) Dung Thị Vân (28) Duy Bằng (1) Duy Phạm (3) Dương Diệu Minh (1) Dương Đăng Huệ (1) Dương Hải Yến (2) Dương Hằng (7) Dương Kim Nhi (4) Dương Kim Thoa (1) Dương Phương Vinh (1) Dương Thành Thái (3) Dương Thị Yến Trinh (2) Dương Xuân Triều (6) Dzạ Lữ Kiều (6) Đàm Lan (17) đạo đức (2) Đào Hiền (2) Đào Hữu Thức (2) Đào Khương (2) Đào Minh Hiệp (2) Đào Phạm Thuỳ Trang (82) Đào Quang Bắc (1) Đào Quý Thạnh (1) Đào Thanh Hoà (14) Đào Thị Quý Thanh (1) Đào Thị Thu Hiền (3) Đào Văn Đạt (31) Đào Viết Bửu (7) Đặng Châu Long (1) Đặng Diệu Thoa (1) Đăng Đăng (1) Đăng Huỳnh (1) Đặng Quốc Khánh (8) Đặng Quý Địch (3) Đặng Tấn Tới (2) Đặng Thị Hoa (2) Đặng Thị Xuân (1) Đăng Trình (1) Đặng Tường Vy (3) Đặng Văn Sử (1) Đặng Việt Trinh (1) Đặng Xuân Xuyến (9) ĐIỂM BÁO (2) Điêu Thuyền (1) Đinh Lốc (2) Đình Thậm (1) Đinh Vương Khanh (4) Đoàn Khương Duy (1) Đoàn Thị Minh Hiệp (4) Đoàn Tuyết Thu (1) Đoản văn (1) ĐỌC SÁCH (23) Đỗ Chiến Thắng (6) Đỗ Duy Hoàng (15) Đỗ Hồng Ngọc (5) Đỗ KIm Dung (1) Đỗ Phu (1) Đỗ Quyên (2) Đỗ Tâm Linh (1) Đỗ Tấn Đạt (2) Đỗ Thị Kim Hải (2) Đỗ Trúc Hàn (1) Đỗ Văn Tiến (1) Đỗ Xuân Phương (1) Đức Linh (1) Đức Tiên (3) Elena Pucillo Truong (6) gan jing world (1) Ghi chép (2) Giang Đình (8) Giang Hiền Sơn (6) Giáo dục (1) Guy de Maupassant (1) Hà Đoàn (2) Hạ Ly (1) Hà Nguyên (2) Hà Nhữ Uyên (2) Hà Phi Phượng (1) Hạ Thi (3) Hà Thị Thu Hằng (1) Hà Tùng Sơn (1) Hải Điểu (1) Hải Miên (3) Hải Phong (2) Hải Thăng (1) Hải Thuỵ (6) Hải Yến (2) Hàm Sơn (1) Hàn Dã Thảo (2) Hàn Du Tử (17) Hàn Hữu Yên (1) Hàn Lâm (1) Hãn Nguyên Nguyễn Nhã (1) Hàn Nguyệt (1) Hàn Phong Vũ (19) Hàn Tín (1) Hạng Vũ (1) Hậu Cốc Ngang (1) Hậu Đậu (1) Hiếu Dũng (1) Hoa Hướng Dương (1) Hoa Mai (2) Hoa Tím Buồn (4) Hoa Tuyết (2) Hoà Văn (10) Hoa Xuyến Chi (1) Hoài Huyền Thanh (53) Hoan Giang (1) Hoàng Anh (6) Hoàng Anh 79 (26) Hoàng Chẩm (53) Hoàng Chẫm (1) Hoàng Đình Quang (2) Hoàng Giao (4) Hoàng Hạ Miên (6) Hoàng Hữu (1) Hoàng Khánh Duy (5) Hoàng Kim (1) Hoàng Kim Chi (1) Hoàng Kim Oanh (2) Hoàng Linh (6) Hoàng Long (2) Hoàng Lộc (8) Hoàng Mẫn (1) Hoàng Minh Tường (2) Hoàng Nghĩa Lược (1) Hoàng Ngọc Xuân (4) Hoàng Nguyên (1) Hoàng Phủ Ngọc Tường (1) Hoàng Thảo Chi (1) Hoàng Thị Nhã (8) Hoàng Thị Thu Thủy (2) Hoàng Trang (1) Hoàng Trần (1) Hoàng Trọng Quý (9) Hoàng Trọng thắng (1) Hoàng Tuấn Sơn (1) Hoàng Tuyên (2) Hoàng Vũ Thuật (1) Hoàng Xuân Hiến (1) Hoàng Xuân Niên (1) Hồ Bích Ngọc (4) Hồ Bích Vân (2) Hồ Đắc Thiếu Anh (1) Hồ Hải (2) Hồ Lê Diêm (1) Hồ Nam (1) Hồ Ngọc Diệp (1) Hồ Nhật Quang (1) Hồ Sĩ Duy (1) Hồ Thanh Ngân (10) Hồ Thế Hà (2) Hồ Thế Phất (3) Hồ Thế Sinh (1) Hồ Tĩnh Tâm (1) Hồ Tịnh Thuỷ (21) Hồ Vũ Khánh Linh (1) Hồ Xuân Thu (3) Hội Nhà văn TP. HCM (1) Hồng Hạnh (3) Hồng Liễu (1) Hồng Phúc (8) Hồng Tâm (10) Huệ Triệu (3) HUMICHI (5) Huy Nguyên (15) Huy Vọng (17) Huy Vũ (1) Huyết Kiệt (1) Huỳnh Dạ Thảo (1) Huỳnh Gia (18) Huỳnh Kim Bửu (1) Huỳnh Minh Lệ (2) Huỳnh Ngọc Nga (1) Huỳnh Ngọc Phước (29) Huỳnh Như Phương (1) Huỳnh Thanh Lan (1) Huỳnh Thị Quỳnh Nga (1) Huỳnh Thúy Thúy (1) Huỳnh Văn Diệu (1) Huỳnh Văn Mỹ (1) Huỳnh Văn Yên (1) Huỳnh Xuân Sơn (3) Hương Đêm (1) Hương Đình (4) Hương Quê Nhà (1) Hương Văn (6) Hửu Thỉnh (1) Irina Polianxkaia (1) James Dylan (4) James Joyce (1) Jeffrey Thai (9) Jerry Thu Trà (7) Kai Hoàng (1) Kate Chopin (1) Kha Tiệm Ly (4) Khả Xuân (1) Khán Võ (2) Khảo Mai (1) khoa học (1) Khổng Trường Chiến (3) Khổng Vĩnh Nguyên (1) KỊCH BẢN (1) Kiên Giang (1) Kiến Giang (12) Kiều Huệ (1) Kim Chuông (4) Kim Dung (2) Kim Ngoan (15) Kim Quyên (1) Kim Sơn Giang (22) Kim Tiết (9) Kim Yến (1) Kỳ Nam (2) Ký sự (14) Lã Bố (1) La Hán (1) La Mai Thi Gia (1) Lạc Thảo (1) Lại Ngọc Thư (1) Lam Giang (3) Lan Anh (1) Lan Phương (1) Lan Thanh (1) Lãng Du (6) Lâm Bích Thuỷ (8) Lâm Cẩm Ái (3) Lâm Hạ (11) Lâm Huy Nhuận (1) Lâm Trúc (30) Lâm Xuân Vi (1) Lâu Văn Mua (1) Lê Ân (5) Lê Bá Duy (9) Lê Đình Danh (79) Lê Đức Hoàng Vân (1) Lê Đức Lang (13) Lê Giang Trần (1) Lệ Hằng (3) Lê Hoài Lương (4) Lê Hoàng (2) Lê Hứa Huyền Trân (39) Lê Khánh Luận (1) Lê Minh Chánh (1) Lê Minh Dung (2) Lê Minh Hải (2) Lê Minh Vũ (3) Lê Ngân (3) Lê Ngọc Phái (1) Lê Ngọc Trác (1) Lê Ngũ Nam Phong (11) Lê Nhựt Triết (8) Lê Phương Châu (30) Lê Quang Trạng (23) Lê Sa Long (2) Lê Thanh Hùng (34) Lê Thanh My (8) Lê Thấu (1) Lê Thị Cẩm Tú (6) Lê Thị Hồng Thắm (1) Lê Thị Kim (1) Lê Thị Ngọc Lệ (1) Lê Thị Ngọc Nữ (32) Lê Thị Thu Hiền (1) Lê Thị Xuyên (13) Lê Thiếu Nhơn (15) Lê Thống Nhất (6) Lê Thụy Phương (2) Lê Tiến Dũng (1) Lê Tiến Mợi (6) Lê Trọng Nghĩa (3) Lê Trung Hiếu (1) Lê Tuân (4) Lê Uyên (1) Lê Văn Hiếu (12) Lê Văn Ngăn (3) Lê Vi Thuỷ (1) Lê Vinh (4) Lê Xuân Tiến (1) Lindsay Polak (1) Linh Lan (7) Linh Lan (Quảng Nam) (8) Linh Phương (3) Linh Thy (2) Long Khánh (4) Long Vương (1) luân hồi (1) Lữ Hồng (3) Lư Nhất Vũ (1) Lương Cẩm Quyên (1) Lương Duyên Thắng (3) Lương Đình Khoa (1) Lương Sơn (27) Lưu Ly (6) Lưu Quang Minh (15) Lưu Thành Tựu (1) Lưu Thị Mười (2) Lưu Xuân Cảnh (2) Lý Khánh Vinh (15) Lý Thành Long (1) Lý Thời Miễn (1) M.T.N.H (7) Mã Nhị Lan (1) Mạc Minh (2) Mạc Tố Hồng (1) Mạc Tường (2) Mai Đức Trung (6) Mai Hạnh (1) Mai Kiệm (1) Mai Loan (12) Mai Nhật (2) Mai Thanh (1) Mai Thị Vân (1) Mai Thìn (3) Mai Tuyết (37) Mang Viên Long (63) Marie Hải Miên (4) Mẫu Đơn (1) Mèo Con (1) Mi Thu (1) Miên Đức Thắng (2) Miên Linh (1) Minh Châu (2) Minh Đan (Lọ Lem Đất Võ) (6) Minh Nguyên (15) Minh Nguyễn (3) Minh Nguyệt (15) Minh Nguyệt (NT) (1) Minh Nhân Tông (1) Minh Vy (25) Mỗi tháng một tác giả và một bài thơ hay (2) Mộng Cầm (8) Mộng Nam (1) Mùa Xanh (3) Mưa (1) Mường Mán (1) MỸ THUẬT (6) My Tiên (1) Mỹ Vân (1) Nam Art (2) Nam Cao (1) Nam Thi (17) Năm Bửu (1) Nấm Độc (1) NCCGL (4) Ngàn Thương (33) Ngày Đẹp Tươi (1) nghệ thuật. (1) nghiên cứu (1) Ngọc Bút (8) Ngọc Diệp (35) Ngọc Thịnh (1) Ngô Càn Chiểu (1) Ngô Cự Chính (2) Ngô Diệp (6) Ngô Đình Hải (7) Ngô Hồng Nhung (1) Ngô Liêm Khoan (1) Ngô Minh Trãi (3) Ngô Nguyên Ngiễm (1) Ngô Thị Hoà (1) Ngô Thị Ngọc Diệp (10) Ngô Thuý Nga (30) Ngô Thúy Nga (16) Ngô Thy Học (7) Ngô Văn Cư (51) Ngô Văn Giảng (11) Ngô Văn Khanh (17) Ngô Viết Hòa (1) Nguyễn (1) Nguyễn An Bình (70) Nguyễn An Đình (4) Nguyễn Ánh 9 (1) Nguyễn Bá Nhân (1) Nguyễn Bích Sao Linh (1) Nguyễn Bình (1) Nguyễn Bính Hồng Cầu (2) Nguyên Cẩn (26) Nguyễn Châu (2) Nguyễn Chinh (4) Nguyễn Công Thụ (2) Nguyễn Công Tùng Chinh (1) Nguyễn Cử Tú Quỳnh (2) Nguyên Diệp (1) Nguyễn Dũng (1) Nguyễn Duy Khương (6) Nguyễn Duy Phương (1) Nguyễn Duy Thịnh (3) Nguyễn Đại Duẩn (2) Nguyễn Đặng Mừng (3) Nguyễn Đăng Thanh (20) Nguyễn Đăng Trình (4) Nguyễn Đình Bảng (1) Nguyễn Đình Trọng (1) Nguyễn Đoan Tuyết (25) Nguyễn Đồng Bội Thảo (1) Nguyễn Đức Chính (5) Nguyễn Đức Cơ (1) Nguyễn Đức Mậu (2) Nguyễn Đức Minh (6) Nguyễn Đức Minh Hùng (10) Nguyễn Đức Nhân (1) Nguyễn Đức Phú Thọ (25) Nguyễn Đức Quyền (4) Nguyễn Đức Tấn (6) Nguyễn Đức Tình (4) Nguyễn Gia Long (1) Nguyên Hạ (11) Nguyễn Hải Thảo (2) Nguyễn Hậu (2) Nguyễn Hiếu (8) Nguyễn Hiếu Học (2) Nguyễn Hòa Hiệp (2) Nguyễn Hoài Ân (1) Nguyễn Hoàng Thức (2) Nguyễn Hồng Diệu (1) Nguyễn Huệ (3) Nguyên Hùng (1) Nguyễn Huy (3) Nguyễn Huy (HD) (1) Nguyễn Huy Khôi (1) Nguyễn Huỳnh (1) Nguyễn Hữu Minh (1) Nguyễn Hữu Phú (1) Nguyễn Hữu Quý (2) Nguyễn Hữu Thuần (4) Nguyễn Hữu Trung (2) Nguyễn Khiêm (1) Nguyễn Khoa Đăng (51) Nguyễn Kiều Lam (2) Nguyễn Kiều Phương (3) Nguyễn Kim Hương (7) Nguyễn Kim Thịnh (1) Nguyễn Lam (2) Nguyễn Lương Vỵ (4) Nguyên Minh (1) Nguyễn Minh Dũng (46) Nguyễn Minh Hoà (1) Nguyễn Minh Khiêm (1) Nguyễn Minh Nguyệt (1) Nguyễn Minh Phúc (47) Nguyễn Minh Quang (5) Nguyễn Minh Thuận (9) Nguyễn Minh Toàn (1) Nguyễn Mỳ (1) Nguyễn Mỹ Nữ (3) Nguyễn Nga (14) Nguyễn Nghiêm (3) Nguyễn Ngọc Dũng (1) Nguyễn Ngọc Đặng (1) Nguyễn Ngọc Hà (4) Nguyễn Ngọc Hưng (6) Nguyễn Ngọc Thơ (31) Nguyễn Ngọc Tư (5) Nguyễn Nguy Anh (21) Nguyễn Nguyên Phượng (69) Nguyễn Nhật Hùng (4) Nguyễn Như Tuấn (14) Nguyễn Phin (23) Nguyên Phong (1) Nguyễn Phú Yên (8) Nguyễn Phượng (2) Nguyễn Phương Dung (2) Nguyễn Quang Quân (8) Nguyễn Quang Tâm (2) Nguyễn Quang Tuấn (1) Nguyễn Quân (2) Nguyễn Quốc Ái (1) Nguyễn Quốc Bảo (1) Nguyễn Quốc Đông (1) Nguyễn Quy (2) Nguyên Tâm (1) Nguyễn Tấn Thuyên (3) Nguyễn Thái An (3) Nguyễn Thái Dương (6) Nguyễn Thái Huy (35) Nguyễn Thành Công (48) Nguyễn Thành Giang (22) Nguyễn Thanh Hải (1) Nguyễn Thanh Huyền (8) Nguyễn Thanh Mừng (1) Nguyễn Thánh Ngã (1) Nguyễn Thành Nhân (18) Nguyễn Thanh Tuấn (7) Nguyễn Thanh Xuân (2) Nguyễn Thế Kiên (1) Nguyễn Thế Kỷ (1) Nguyễn Thị Ánh Huỳnh (2) Nguyễn Thị Bích Phượng (2) Nguyễn Thị Cẩm Thuỳ (3) Nguyễn Thị Chi (2) Nguyễn Thị Diệu Hiền (3) Nguyễn Thị Hải (1) Nguyễn Thị Hằng (6) Nguyễn Thị Hậu (1) Nguyễn Thị Hồng Đào (10) Nguyễn Thị Huệ (1) Nguyễn Thị Kim Huệ (2) Nguyễn Thị Mây (127) Nguyễn Thị Ngọc Hải (1) Nguyễn Thị Ngọc Sen (2) Nguyễn Thị Như Tâm (3) Nguyễn Thị Phụng (27) Nguyễn Thị Thanh Bình (6) Nguyễn Thị Thành Nhân (1) Nguyễn Thị Thanh Toàn (1) Nguyễn Thị Thanh Xuân (1) Nguyễn Thị Thu Ba (23) Nguyễn Thị Thu Hiền (1) Nguyễn Thị Thu Hoài (1) Nguyễn Thị Thu Thuý (3) Nguyễn Thị Thùy Linh (3) Nguyễn Thị Tiết (3) Nguyễn Thị Tuyết (1) Nguyễn Thị Việt Hà (39) Nguyễn Thị Xuân Hương (14) Nguyễn Thu Hằng (1) Nguyễn Thủy (4) Nguyễn Thúy Ngân (13) Nguyễn Thuý Quỳnh (2) Nguyễn Thường Kham (3) Nguyễn Thượng Trí (2) Nguyễn Tiến Đường (8) Nguyễn Trần (1) Nguyễn Trí Tài (40) Nguyễn Trọng Luân (2) Nguyễn Trung (1) Nguyễn Trung Nguyên (1) Nguyễn Tuyển (4) Nguyễn Văn Ân (68) Nguyễn Văn Bút (6) Nguyễn Văn Công (2) Nguyễn Văn Cường (CCK) (4) Nguyễn Văn Hiến (5) Nguyễn Văn Hoà (5) Nguyễn Văn Hòa (1) Nguyễn Văn Học (53) Nguyễn Văn Ngọc (1) Nguyễn Văn Thanh (1) Nguyễn Văn Thành (1) Nguyễn Văn Thảo (17) Nguyễn Văn Toan (1) Nguyên Vi (1) Nguyễn Việt Hà (2) Nguyễn Vinh (1) Nguyễn Vĩnh Bình (3) Nguyễn Xuân Cảm (3) Nguyễn Xuân Dương (1) Nguyễn Xuân Khánh (1) Nguyễn Xuân Thuỷ (1) Nguyễn Xuân Thủy (1) Nguyễn Xuân Tư (3) Nguyệt Linh (5) Nguyệt Quế (1) Ngưng Thu (44) Nhã Ngọc (1) Nhã Thiên (7) nhà Thương (1) Nhân Hậu (2) NHÂN VẬT (1) Nhật Nguyệt Xuân Hương (1) Nhật Quang (17) Nhất Sinh (1) Nhật Vũ (1) Nhi Hạ (1) NHỚ THUỞ ẤU THƠ (37) Như Hoài (4) NHỮNG ÁNG VĂN HAY VỀ LÀNG QUÊ VIỆT NAM (7) NHỮNG NGƯỜI BẠN ĐÂT THỦ (6) NHỮNG NGƯỜI THỰC HIỆN HQN (5) Nông Quốc Lập (2) NP phan (1) Nửa Đời hư (1) NỬA THÁNG MỘT TÁC GIẢ VÀ MỘT BÀI THƠ HAY (38) nước (1) O. Henry (1) P.N. Thường Đoan (1) Pearl (1) Phạm Ánh (33) Phạm Anh Xuân (3) Phạm Bá Nhơn (2) Phạm Cao Hoàng (1) Phạm Đình Nghi (1) Phạm Hổ (1) Phạm Hữu Hoàng (20) Phạm Kiều Hưng (1) Phạm Lâm (1) Phạm Lê Tường Vi (1) Phạm Minh Dũng (14) Phạm Minh Hiền (9) Phạm Minh Thuận (10) Phạm Mỹ (1) Phạm Ngân (3) Phạm Như Vân (1) Phạm Phan Hòa (1) Phạm Phương Lan (1) Phạm Quỳnh An (1) Phạm Thái Ba (4) Phạm Thị Hải Dương (9) Phạm Thị Liên (1) Phạm Thị Mỹ Liên (30) Phạm Thị Phương Thảo (3) Phạm Thuý (6) Phạm Trần Ái Linh (4) Phạm Trung Tín (2) Phạm Tuấn Vũ (29) Phạm Tử Văn (21) Phạm Văn Phương (16) Phạm Văn Thạnh (1) Phạm Vũ (1) Phan Anh (12) Phan Cung Việt (1) Phan Đức Nam (1) Phan Hoài Thương (1) Phan Hoàng (2) Phan Huỳnh Điểu (1) Phan Hữu Lý (1) Phan Khanh (2) Phan Mai Thư Nhã (6) Phan Nam (20) Phan Quỳnh Như (1) Phan Sửu (1) Phan Tấn Lược (6) Phan Thanh Cương (2) Phan Thị Huỳnh Trang (2) Phan Tiên Phát (1) Phan Tình (1) Phan Trang Hy (25) Phan Văn Bình (1) Phan Văn Thạnh (1) Phan Văn Thuần (3) Phan Vĩnh (1) phần 1 (1) phần 2 (1) phần 3 (1) phần 4 (1) Phiêu Vân (1) Phong Dương (2) Phong Điệp (1) Phỏng vấn (7) Phú Ngọc (1) Phú Quang (3) Phú Xuân (8) Phùng Gia Lộc (1) Phùng Hiếu (10) Phùng Hiệu (1) Phùng Hoàng Chương (1) Phùng Phương Quý (7) Phùng Văn Khai (1) Phước Vũ (1) Phương Phương (10) Phương Uy (5) Quan Thế Âm (1) Quảng Ngọc (1) Quảng Ngôn Lê Ngữ (1) Quang Thám (1) Quang Tuấn Dũng (9) Quốc Hùng (2) Quốc Tuyên (1) quy luật dịch (1) Quỳnh Lệ (1) Quỳnh Nga (16) Quỳnh Trâm (1) Rason Helmandollar (1) Raymond Carver (1) Raymond Thư (1) Rêu (Cao Hoàng Từ Đoan) (13) SÁCH BẠN VĂN (71) SARAH HALL (1) SINH NHẬT (1) Song Ninh (11) Sông Hương (11) Sông Lam (1) Sông Song (8) Sơn Tịnh (2) Sơn Trần (15) Sruthi Thekkiam (1) T.T.Hiếu Thảo (22) Tạ Nghi Lễ (1) Tạ Thị Hoa (14) Tam quốc diễn nghĩa (4) TẢN VĂN (230) TẠP BÚT (612) Tạp chí Văn Mới (1) TẠP CHÍ VN BÌNH DƯƠNG (11) Tashi Dawa (1) Tâm Lãng (1) Tâm Nhiên (2) Tấn Hòa (1) Tần Khánh (4) TẬP SAN ÁO TRẮNG (39) Tập san Văn học nghệ thuật Hương Quê Nhà (1) Tây bá hầu Cơ Phát (1) Tây Du Ký (1) Tây Sơn bi hùng truyện (2) Thạch Anh (2) Thạch Cầu (1) Thạch Đà (7) Thạch Lam (1) Thạch Sene (5) Thái An Khánh (2) Thái Hoà (1) Thanh Bình Nguyên (27) Thành Dũng (1) Thanh Hải (1) Thanh Huyền (2) Thanh Lương (2) Thanh Minh (4) Thanh Phong (1) Thanh Sơn (1) Thanh Thảo (3) Thanh Trắc Nguyễn Văn (42) Thanh Tùng (7) Thành Văn (3) Thạnh Văn (1) Thanh Xuân (2) Thảo Nguyễn (1) Thâm Tâm (1) Thần Y (1) Thi Ngọc Lan (1) Thiên Ân (1) Thiên Di (5) Thiên Sơn (1) Thiên Thần Áo Trắng (7) Thiên Tôn (10) Thiên Trần (1) Thiệp chúc mừng năm mới (4) Thiệp chúc Tết (3) Thiệp mừng (3) Thông báo (1) Thơ (3139) Thơ Lê Nhựt Triết (1) THƠ MỜI HOẠ (7) THƠ PHỔ NHẠC (100) Thời sự Văn nghệ (6) Thu Dung (3) Thu Hằng (1) Thu Hiền (1) Thu Hoài (1) Thu Nga (1) Thuận Thảo (8) Thuận Yến (1) Thục Minh (7) Thuỳ Anh (13) Thuỵ Du (1) Thụy Du (3) Thuỳ Dương (1) Thùy Dương (1) Thủy Điền (1) Thuỳ Nhân (1) Thư cảm ơn (1) Thư ngỏ (1) THƯ NGỎ CỦA HQN (2) Thư tin (285) THƯ VIỆN TÁC GIẢ (1) Tiểu luận (4) Tiểu Mục Đồng (1) Tiểu Nguyệt (5) Tiểu thuyết (107) Tiêu Tương (1) Tin buồn (2) TIN VĂN (2) Tịnh Bình (19) Tịnh Minh Tiến (2) Tô Hồng Phương (1) Tô Kiều Ngân (1) Tố Mai (1) Tô Minh Yến (21) Tôn Nữ Hỷ Khương (2) Tôn Thất Út (2) Tôn Tư Mạc (1) Tống Ngọc Hân (1) Tống Xuân Tám (1) Trà Bình (4) TRABATHA (1) Trác Phi (1) Trang Linh (1) Trang Lộc (1) Trang Thơ Chào Xuân Mậu Tuất 2018 (1) TRANG THƠ CHỦ NHẬT (519) Trang Thơ Đón Xuân Đinh Dậu 2017 (1) TRANG THƠ ĐƯỜNG LUẬT (16) Tranh ảnh (3) Trầm Mặc (4) Trần Anh Dũng (1) Trần Bảo Định (4) Trần Băng Khuê (1) Trần Biên Thùy (1) Trần Dần (1) Trần Duy Đức (17) Trần Dzạ Lữ (4) Trần Định (1) Trần Đình Sử (2) Trần Đoàn Luận (1) Trần Đức ÁI (2) Trần Đức Hiển (1) Trần Đức Tín (1) Trần Hà Nam (4) Trần Hoàng Vy (2) Trần Hồng Vân (5) Trần Huiền Ân (2) Trần Huy Minh Phương (2) Trần Hữu Du (1) Trần Hữu Hội (17) Trần Kim Đức (5) Trần Kim Loan (2) Trần Kim Quy (1) Trần Lê Sơn Ý (2) Trần Linh Chi (1) Trần Long Thạch (1) Trần Lưu (1) Trần Mai Hường (11) Trần Mạnh Hảo (1) Trần Minh Nguyệt (16) Trần Năm (1) Trần Ngọc Hồ Trường (4) Trần Ngọc Mỹ (11) Trần Nguyên Hạnh (6) Trần Nhã My (2) Trần Như Luận (3) Trần Nhương (1) Trần Phù Nam (1) Trần Quang Dũng (4) Trần Quang Khanh (12) Trần Quang Lộc (1) Trần Quang Ngân (10) Trần Quốc Tiến (8) Trần Quốc Toàn (1) Trần Quốc Việt (1) Trần Tâm (7) Trần Thái Hưng (5) Trần Thanh Hải (3) Trần Thành Nghĩa (1) Trần Thế Nhân (13) Trần Thị Bích Thu (1) Trần Thi Ca (9) Trần Thị Cổ Tích (2) Trần Thị Huệ (1) Trần Thị Huyền Trang (3) Trần Thị Ngọc Hồng (1) Trần Thị Thanh (5) Trần Thị Thắng (1) Trần Thị Thương Thương (4) Trần Thị Trúc Hạ (1) Trần Thị Uyên (7) Trần Thiện (3) Trần Thiện Tuấn (1) Trần Thoại Nguyên (2) Trần Thuận (7) Trần Thúy Lành (6) Trần Thuỳ Trang (1) Trần Thư (1) Trần Thương Nhiều (1) Trần Trọng Hưng (2) Trần Trọng Tân (1) Trần Trọng Vũ (2) Trần Tuấn Anh (2) Trần Tuấn Thanh (10) Trần Vạn Giã (2) Trần Văn Bạn (16) Trần Văn Nhân (5) Trần Văn Thiên (1) Trần Việt (1) Trần Viết Dũng (11) Trần Võ Thành Văn (24) Triết học (2) Triều Âm (2) Triều Châu (1) Triều La Vỹ (2) Triệu Lam Châu (1) Triệu Từ Truyền (30) Trịnh Bửu Hoài (106) Trịnh Duy Sơn (2) Trịnh Hoài Linh (5) Trịnh Huy (4) Trịnh Thuỳ Mỹ (1) Trịnh Tuyên (1) Trịnh Viết Hiền (1) Trịnh Viết Hiệp (1) Trịnh Yến (2) Trọng Mật (2) trụ vương (1) Trúc Giang (4) Trúc Lập (1) Trúc Linh Lan (2) Trúc Thanh Tâm (12) Trúc Thuyên (3) trung quốc (1) Trung Trung Đỉnh (1) Trung Y (1) Truong Nguyen (1) Truyện dài (10) TRUYỆN DỊCH (15) Truyện ký (2) TRUYỆN NGẮN (1173) TRUYỆN VỪA (14) Trương Công Tưởng (16) Trương Diễm Phiến (1) Trương Đình Phượng (8) Trương Đình Tuấn (3) Trương Hồng Phúc (14) Trương Huỳnh Như Trân (2) Trương Lan Anh (1) Trương Nam Chi (5) Trương Thanh Cường (2) Trường Thắng (65) Trương Thị Thanh Tâm (22) Trương Thị Thúy (2) Trường Thịnh (6) Trương Tri (2) Trương Văn Dân (21) Trương Viết Hùng (1) TTM (1) Tuấn Nguyễn (7) Tuấn Quỳnh (3) Tuệ Mỹ (1) Tuti (2) Tuỳ bút (2) TÙY BÚT (120) Tuyết Nhung (1) Tuyết Vân (1) tứ đại mỹ nhân (1) Tường Vi (1) TX (1) Út Lãng Tử (1) Uyên Khuê (2) Uyên Minh (1) Uyển Phan (1) Vạn Lộc (1) Vành Khuyên (1) Văn (2469) Văn Công Mỹ (2) văn hóa truyền thống (5) Văn học nước ngoài (11) Văn Lưu (1) Văn Nguyên (1) Văn Nguyên Lương (7) Văn Nhược Ba (1) Văn Thạnh (2) Văn Thành Lê (1) Văn Thắng (23) Văn Trọng Hùng (1) Vân Đồn (3) Vân Giang (12) Vân Khanh (2) Vân Phi (32) Vân Tùng (2) Vi Ánh Ngọc (2) Vi Quốc Hiệp (1) Victor Remizov (1) VIDEO CLIP (2) Viễn Trình (25) Việt Quỳnh (1) Việt Trang (1) Việt Trương (1) Vĩnh Sơn (7) Vĩnh Thông (43) Vĩnh Tuy (21) Võ Bá Cường (1) Võ Chân Cửu (17) Võ Chí Nhất (3) Võ Công Liêm (1) Võ Diệu Thanh (18) Võ Dõng (1) Võ Đông Điền (4) Võ Hà (1) Võ Hạnh (2) Võ Mỹ Cát (1) Võ Ngọc Thọ (4) Võ Như Văn (3) Võ Thị Nga (13) Võ Thị Thu Thủy (1) Võ Thuỵ Như Phương (15) Võ Văn Hoa (1) Võ Văn Luyến (1) Võ Xuân Phương (3) Vũ Bình Lục (1) vũ đạo (1) Vũ Đình Huy (9) Vũ Đình Liên (1) Vũ Đình Minh (1) Vũ Đình Nguyệt (2) Vũ Đình Thung (2) Vũ Đức Trọng (1) Vũ Hạ (1) Vũ Hạnh (3) Vũ Hùng (2) Vũ Miên Thảo (5) Vũ Thành An (1) Vũ Thị Huyền Trang (115) Vũ Thụy Khuê (8) Vũ Trọng Quang (1) Vũ Trọng Tâm (2) Vũ Trọng Thanh (1) Vương Doãn (1) Vương Hạnh (1) Vương Hoài Uyên (4) Vương Tâm (3) Xanh Nguyên (4) Xuân Đài (1) Xuân Phong (6) Xuân Phương (1) Xuân Tiến (20) Ý Thu (3) Yên Kha (7) Ziken (2)
-------------------------------------------------------------------------
+ 817 TÁC GIẢ CÓ BÀI ĐĂNG TRÊN HƯƠNG QUÊ NHÀ
-------------------------------------------------------------------------