lỡ
một mùa thu
Hoa vàng tôi giấu trong tập vở
Đợi mùa thu tới sẽ trao người
Những đêm thao thức ngàn thương
nhớ
Giấc mộng bên trời xinh dấu
môi
Nghe cả mùa cúc vàng qua ngõ
Bâng khuâng hoa rụng khẽ hiên
nhà
Một trời thu ấm nghìn cơn gió
Tôi đợi với tình tôi ngát hoa
Nhưng mùa thu ấy không về nữa
Hoa cũng thôi vàng trên lối xưa
Có một gã khờ ngồi tựa cửa
Đợi gió thu xa gửi một người
Nụ hoa vẫn còn trong ngăn tủ
Mà người giờ biền biệt phương
nao
Ngồi nghe hiu hắt mùa thu cũ
Nhớ người tôi biết gửi về
đâu...
mùa
hoa cúc
Có
một mùa thu về qua ngõ
Vàng
thơm hương cúc nở hiên nhà
Lãng
đãng mây bồng bềnh trong gió
Ngập
hồn vương chạm khói sương xa
Tôi
gửi mùa thu vào hoa cúc
Mênh
mang màu nắng úa lưng chiều
Có
con bướm trắng nằm thổn thức
Nghe
tình khẽ vọng khúc cô liêu
Gói
cả làn hơi thơm mùi gió
Bâng
khuâng sông nước chạm mây trời
Hình
như có hồn tôi trong đó
Khẽ
khàng con sóng vỗ chơi vơi
Em
có về không mùa thu cũ
Để
tôi mơ một khoảng trời đầy
Có
mùa hoa cúc rơi đầy ngõ
Nhặt
lá hiên trời nghe nắng phai...
Nghe
mùa thu tới
Mùa
thu vàng phía sau lưng
Lá
xanh cũng đã nửa chừng phôi phai
Còn
đây tình úa sông dài
Hắt
hiu cơn gió mờ bay khói chiều
Người
từ mấy cõi tịch liêu
Về
ngang sông rộng gió hiu hắt buồn
Nghe
đời một kiếp mưa tuôn
Sóng
miên man vỗ đau luồn chiếu chăn
Còn
đây sầu vết lăn trầm
Lỡ
làng một bến trăm năm ngậm ngùi
Gởi
tình theo gió về xuôi
Mà
cơn gió tạt chưa nguôi phận người
Mưa
về trắng buổi chia phôi
Thì
thôi em cũng xa xôi mất rồi
Thương
gì một mảnh tình tôi
Lá
vàng rơi khẽ giữa trời thu xa…
Tôi
với mùa thu
Gửi
chút nắng cho mây hồng buổi ấy
Tôi
ngỡ ngàng nghe một thoáng sang thu
Gió
trôi khẽ và chiều đi rất nhẹ
Ôi
mùa thu vàng rớt bóng sương mù
Không
chỉ vậy mà chút hồng đôi má
Buổi
em về thơm gió đậu bờ vai
Sông
xa khuất ngác ngơ chiều ngưng chảy
Khi
trời thu chìm dưới khói sương dày
Nghe
ngập ngừng tay đụng nỗi chơi vơi
Ôm
giọt nắng rớt giữa ngàn thương nhớ
Trong
vườn xưa chắc có người đứng đợi
Hương
mùa thu rơi nhẹ dưới sương mờ
Thu
đã về ai đếm nỗi đơn côi
Gửi
vào gió, vào mây trời bảng lảng
Hình
như có bóng một người con gái
Hái
mùa thu về thả tận trên ngàn
Giờ
một mình tôi đứng với thu rơi
Trong
lặng lẽ hoàng hôn chiều lộng lẫy
Hỡi
mây trắng trôi giữa trời vời vợi
Níu
giùm tôi màu nắng cuối chân ngày…
N.M.P (Kiên Giang)