GÁI ĐIẾM (Chương cuối) - Tiểu thuyết Nguyễn Văn Học



1.

Bụng Hoàn lùm lùm, niềm vui lớn cùng với cái thai. Nó nói, con tao sau này kháu khỉnh lắm, mày ạ. Nó gặp nạn không chết mà. Tôi tấy sưng trong đầu nỗi thất vọng, không biết nên đi đâu. Con bé trong bụng Hoàn sẽ thế nào, đời còn bịt bùng dông gió, liệu nó có nên chào đời.
Hai đứa đã trở về Hà Nội từ độ đó, vay thêm tiền chữa trị vết thương. May mắn được vài đứa bạn khác cưu mang, nên không phải nằm lề đường. Tạm biệt những ngày chờ thuyền từ khơi xa, tạm biệt thành phố cảng.
Hai đứa ngơ ngác ra đường, lạ lẫm như con mồi vừa thoát khỏi mạng nhện, giờ thấy đời tự do.
- Này - Hoàn nói - có đi tiếp khách nữa không?

Tôi nhìn nó trân trân.

- Tao đang hỏi mày mà.

Chợt thở dài, hai đứa ngồi lại ghế công viên.

- Mày có thương con không hả Hoàn?

- Mày hỏi lạ, tao phải lấy cả mạng sống ra để bảo vệ nó.

- Vậy thì phải khác thôi, mày không muốn con cơ cực như mày nữa thì làm sao cho nó sinh ra, đừng nhìn thấy những cảnh vừa rồi.

- Ừa, tao đang tính mà mày.

2.

Trời khuya, những cơn gió lạnh lùa vạt áo, thốc vào trong, tôi thấy rùng mình. Thời gian dần trôi vào bóng đêm. Kiệt sức, tôi không còn sức để đứng thẳng nữa. Một người đi đường đang đến gần kia.
- Bác ơi, làm ơn giúp cháu với. Cho cháu về đoạn đường đằng kia.

Người đàn ông nhìn tôi, liếc vào chiếc váy ngắn, một chiếc dép đã sứt quai. Xong ông lắc đầu bỏ đi. Tôi ngồi ôm bụng. Lúc sau có một bà già khoác áo mưa đi ngang, tôi với tay:
 - Bác ơi, cháu không còn đủ sức đi nữa, cháu cũng không còn tiền đi xe ôm. Xin bác giúp cháu đến đầu đường bên kia. Bà đến gần tôi, nhìn vào bộ áo loè loẹt, cả vết máu dánh trên trán, buông một câu “Cũng có ngày này cơ đây” rồi bỏ đi.
Đứa con gái chua chát, cúi xuống xoa bụng mình. Bắt đầu thấy sợ.
Nhưng tôi chợt loé lên tia hy vọng. Một chiếc xe máy đang từ từ tiến về phía mình, ánh đèn chói mắt. Tôi lấy hết sức ngóc đầu dậy gọi: “Xe ôm, xe ôm”.
Chiếc xe đỗ xịch trước mặt, đúng là xe ôm thật. Xe ôm xăm xoi một lát rồi hất hàm:
- Ăn sương hả? Sao ra nông nỗi này?
- Anh ơi, làm ơn đưa em về ngõ Y, nhà X.
- Được thôi.
- Anh lấy bao nhiêu tiền, về đó em sẽ trả.
Gã xe ôm nhìn vào bộ ngực đang phập phồng của tôi, cười khoái trá:
- Thôi, gái ăn sương. Cho nhau một tí đi, trong lúc hoạn nạn thế này, tiếc gì của bọ. Tôi không lấy tiền.
- Ông ăn nói kiểu gì đấy? Đừng có tưởng. Tôi gay gắt. - Đây không phải...
- Không đồng ý thì thôi, đây đi kiếm đứa khác, cần đếch gì! Đúng là đồ rẻ rách còn đòi lành cơm!
Nói xong gã rồ máy lao đi.
Tôi tuyệt vọng, gục xuống. Mãi sau có một bác bán hàng rong đi qua. Thấy tôi, ông dừng lại:
- Này cháu, làm sao thế? Để ta giúp cháu nào. Sao ra nông nỗi này?
- Bác ơi, tại sao không ai giúp cháu, dù cháu thấy nhiều người trông rất nhân hậu?
- Ta hiểu rồi, chỗ này ngày thường, vẫn có rất nhiều cô gái hành nghề vẫy khách. Chắc người ta ngại.
Tôi ngồi lên xe đạp của ông, đưa tay đỡ bụng mình. Chợt thấy niềm vui ùa về. Học cách Hoàn, kiếm một niềm hy vọng, dù mong manh. Sau chuyện vừa rồi, tự nghĩ càng phải trân trọng nó. Sau này, nó sinh ra, phải để nó hát trong hồn nhiên, hưởng những gì đáng thuộc về nó.
 Có thể, sau chuyến xe đạp này, tôi phải tìm thấy điều thực sự cần cho mình.

N.V.H

Read more…

CHUYỆN TÌNH TUỔI MỚI LỚN CỦA TÔI (Chương cuối) - Truyện vừa Nguyễn Khoa Đăng

    


                   Nhà văn Nguyễn Khoa Đăng


Em là tình yêu của anh  

Vài hôm sau, anh Phụng từ bắc đường số 10 trở lại làng tôi. Lần này, tôi thấy anh có vẻ vui hơn những lần trước. Mặc dù trông anh vẫn như xưa, vẫn bộ quần áo gụ, đôi đép cao su con hổ, vẫn cái túi zết bên trong đựng vài bộ quần áo, quyển sổ tay chép bài hát và Nghị quyết của mặt trận Việt Minh mà anh có nhiệm vụ phổ biến cho đồng bào. Và cái túi nhỏ đựng cây kèn hacmonica nữa chứ.     Khác hẳn mọi lần, lần này anh còn mang theo nhiều tin vui mà tôi nghe cứ xốn xang cả người. Tin Đại hội Thanh niên sinh viên thế giới họp ở Bucaret (Hung gari), bài thơ “Thăm lúa” của nhà thơ Trần Hữu Thung được tặng giải thưởng, tin hai người Pháp là Hangrimactanh và Raymôngđiêng nằm lăn ra đường, cản không cho xe chở quân đội Pháp sang bắn giết đồng bào ta. Anh bảo đã có bài hát về các chiến sĩ vì hòa bình này, rồi anh hát, vừa hát vừa đệm hacmonica, cho chúng tôi nghe:
“Raymong điêng chắn xe cho ngừng máu rơi, ngăn chiến tranh cho đời huy hoàng…” . Hết thời sự, chính trị, anh kể sang chuyện khoa học kỹ thuật, những phát minh mới của Liên Xô, trong đó có những chuyện chúng tôi nghe mát cả lòng. Trước khi vào câu chuyện anh hỏi tôi: “Sợi bông vải màu gì”. Tôi trả lời: “Màu trắng”. Anh hỏi cái áo của tôi màu gì, cái quần của chị Thắm màu gì. Tôi trả lời nâu và đen. Anh lại hỏi tiếp: “Từ bông trắng dệt thành vải rồi làm sao cho nó thành những màu sắc ấy?”. Chúng tôi đồng thanh trả lời: “Nhuộm!”
Anh cười:
Vậy mà Liên Xô hiện nay không cần nhuộm vải, thế mới tài. Người ta tác động vào hạt giống để khi bông ra quả, rồi từ quả chế thành sợi, sợi đó đã có màu sắc như ý muốn của con người, khỏi cần phải thêm công đoạn nhuộm như hiện nay.
Anh Phụng còn kể: Liên Xô hiện nay còn lai tạo được những giống cây mà một gốc ra năm sáu loại quả như gốc thì gốc đa nhưng quả thì cho nào ổi, nào bòng, nào cam, nào khế, nào đu đủ… muốn gì được nấy.
Cả nhà tôi chỉ biết há hốc mồm ra nghe và ngồi “mơ nước Nga” như lời trong một bài thơ của Tố Hữu, chúng tôi mới thuộc.
Tối hôm ấy theo đề nghị của anh Phụng, bố con tôi lại có buổi “hòa nhạc” gia đình. Tôi thì vẫn đàn cóng bơ, bố tôi đàn bầu, chị Thắm sáo trúc, anh Phụng tất nhiên hacmonica. Sau buổi “hòa nhạc” vui vẻ ấy, anh Phụng nói với  chúng tôi về tình hình sắp tới. Anh cho biết sẽ có đánh lớn. Bộ đội chủ lực sẽ phối hợp với dân quân du kích san phẳng bốt cầu La để mở rộng và nối liền vùng giải phóng nam đường số 10 với vùng phía bắc. Mọi người đi lại, làm ăn sẽ không phải nơm nớp lo sợ địch phục kích bắn giết nữa. Trường học sẽ được mở lại. Cậu Khôi nhà này sẽ không còn phải chịu cảnh thất học nữa.
Nghe anh Phụng nói thế, tôi không kìm được xúc động, đã nhảy cẫng lên vỗ tay hoan hô. Chị Thắm cũng vui lây niềm vui của tôi. Chị nói:
Nếu được đi học lại, cậu nhớ dành thời gian tham gia bình dân học vụ để dạy cho chị em tôi đọc thông viết thạo nhé!
Tôi vểnh mặt lên:
Tất nhiên rồi!
Hôm sau anh Phụng nói với tôi và chị Thắm:
Có chuyện này muốn nói với hai em. Trong kỳ họp vừa qua, một anh cán bộ Tỉnh đội có nói với anh rằng: Hồi “trung đội pháo binh”  giải tán, ông Già chỉ huy có chôn lại một số vũ khí ở một địa điểm có tên là Ruối Đôi, thuộc làng Tuộc. Vậy đồng chí về đó thử tìm hiểu xem sao. Trong những ngày sắp tới bộ đội ta rất cần vũ khí”.
Anh Phụng cho biết, sau đó người cán bộ Tỉnh Đội có đưa cho anh một kỷ vật, cũng là một ám hiệu liên lạc. Kỷ vật ấy anh đang còn giữ đây. Các em có muốn anh lấy ra cho mà xem.
Nghe anh Phụng nói thế, khỏi nói, tôi và chị Thắm vui thế nào. Tôi nghĩ đây rất có thể là điều bí mật mà chị Tần đang nắm giữ. Anh Phụng mở túi zết và lấy kỷ vật từ trong cuốn sổ tay ra.
- Ôi, tấm ảnh Bác Hồ.
Bác nhìn chị em tôi, đôi mắt sáng rực như hai ngôi sao. Cách đây ít lâu, gia đình tôi cũng có được bức ảnh như thế này nhưng do sợ giặc bất thình lình càn vào làng, phát hiện ra trong nhà chứa đồ “quốc cấm”, sẽ đốt nhà hoặc bắt giam, tra tấn chủ nhân nên mẹ tôi sợ đem dúi vào cót thóc. Sau đó thóc cứ đổ trùm lên thóc, đến nay muốn có được tấm ảnh ấy là phải chờ đến khi xay hết thóc trong cót.
Tôi nhìn Bác mà cứ ngỡ Bác đang nhìn và  âu yếm khuyến khích chúng tôi “Người nhỏ làm việc nhỏ, tùy theo sức của mình, đi tham gia kháng chiến để gìn giữ hòa bình” theo lời một bài mà chúng tôi thường hay hát.
Chúng tôi lật ra đằng sau bức ảnh để xem có mật hiệu như chị Tần nói không. Chữ “Vive papa” và chữ ký “Tý", tên thật ông Già đây rồi. Thật đúng là “kỳ phùng hội ngộ”
Tôi và chị Thắm kể lại với anh Phụng, về cái “kho” vũ khí ở gốc cây ruối Đôi do chị Tần đang coi giữ.
Anh Phụng reo lên:
Ôi, tưởng ai chứ chị Tần thì anh có quen từ khi anh tham gia Việt Minh.
Tối hôm sau bộ đội về làng tôi. Mũ nan, chân đất, và vũ khí đen trùi trũi, bóng loáng trĩu năng đôi vai. Ánh lửa đuốc bập bùng. Chân bước rầm rập, rung động cả đường làng, rung động cả trời sao. Các anh về đúng là “mái ấm nhà vui, tiếng hát câu cười rộn ràng xóm nhỏ, nồi cơm nấu dở, bát nước chè xanh” như lời bài hát chúng tôi thường hát.       
Hôm sau là một ngày thật đáng nhớ đối với tôi. Tôi được cùng chị Thắm dẫn anh Phụng ra cây ruối Đôi để gặp chị Tần. Bình thường ban ngày chị Tần ở nhà nhưng nay có “nhiệm vụ” chị phải có mặt ở cái nơi mà xưa nay, chị Tần luôn phải giữ kín và canh phòng cẩn mật.
Khác hẳn hôm qua và những ngày trước đây, ao Ngoẹo, cây ruối Đôi rồi cả cái tiểu táng treo, không còn làm tôi sợ “vãi ra quần” nữa. Mà ngược lại làm tôi phấn chấn khác thường.
Kho báu dưới nền miếu được chị Tần mở ra. Tôi thì còn nhỏ nên không hiểu hết ý nghĩa của những cây súng đối với bộ đội trong giai đoạn này nhưng anh Phụng thì khác hẳn. Anh cúi xuống, bê lên từng bộ phận đã tháo rời của những khẩu súng và những viên đạn được gói ghém kỹ lưỡng trong những chiếc bao tải, vuốt ve, cưng nựng.
Tôi thấy mắt anh Phụng chớp chớp như muốn khóc.
Số vũ khí này, sau đấy được chúng tôi chia nhau vác về nơi đóng quân của đơn vị bộ đội mới về làng, giao lại cho các anh.
Trên đường về chị Thắm hỏi tôi:
- Vậy là rõ ràng cây ruối Đôi không có xác con chim cuốc! Vậy cậu còn đi tìm chỗ khác nữa không?
Tôi trả lời cụt lủn:
- Còn tìm! Bao giờ có được điều ấy mới thôi!
Ngay tối hôm đó quân ta mở màn tấn công đồn Cầu La. Những tiếng nổ lớn nhỏ, inh tai, nhức óc. Những ánh chớp nhoang nhoáng như rạch màn đêm.
Thanh niên trai gái trong làng được điều đi phục vụ chiến dịch không sót một ai. Tất cả vui như đi trẩy hội. Chị Thắm không là ngoại lệ. Tôi chưa đến tuổi, nhưng thấy lúc này không thể ở nhà được nên cứ nằng nặc đòi xin các anh được đi tiếp đạn cho mặt trận. Các anh không nỡ từ chối tôi.
Trận đánh mở màn lúc chập tối thì khoảng 2 giờ sau, quân ta đã chiếm lĩnh hoàn toàn trận địa. Đồn bốt được san bằng. Một trung đội lính com-mang-đô, ngoài một số tên bị tiêu diệt, số còn lại lốc nhốc kéo cờ trắng xin hàng.
Chiến dịch vậy là thắng lợi. Anh Phụng vui vẻ báo tin những quả đạn pháo bazoka lấy từ cây ruối Đôi đã nổ rất giòn giã và đã góp phần san bằng hệ thống phòng vệ bốt Cầu La.
Tôi cảm thấy sung sướng, vì thấy mình được góp phần nhỏ bé vào sự thắng lợi của chiến dịch.
Đêm ấy, trong khi anh em bộ đội ở lại thu dọn chiến trường thì tôi và chị Thắm được đơn vị cho về, vì là “đàn bà, trẻ con”, lực lượng chưa cần đến lúc này.
Bỗng có tiếng đạn pháo nổ “lục ục” đầu vào và tiếng “oành oành” đầu ra, từ xa dội lại. Bằng kinh nghiệm nhiều năm sống trong vùng “xôi đỗ”, ta và địch ở gần nhau, tôi nhận ra đây là tiếng đạn phát ra từ súng moocche từ một đồn địch. Đạn moóc chê có hai lần nổ. Một lần nổ khi đạn vừa ra khỏi nòng súng. Một lần nổ khi đạn rơi vào mục tiêu.
Tôi nói với chị Thắm:
Hình như bọn lính ở đồn cầu Nhì, bắn pháo chi viện cho bốt cầu La ?
Chị Thắm cười nhạo:
Đồ chó chết. Rõ rơ chưa, chết đến đít rồi mà còn ra oai. Mà cậu có để ý không? Tiếng nổ lần thứ hai mà “oành oành” là nổ ở xa chỗ mình. “Oàng oàng” mới là nổ gần.
Chị Thắm vừa nói xong, hình như kẻ thù muốn chứng minh lời chị là đúng, nên liên tiếp mấy tiếng nổ “oàng oàng” vang lên. Chớp sáng nhoang nhoáng quanh chỗ chúng tôi đang đi. Đất cát bay rào rào. Khói bốc mù mịt, khét lẹt.
Vừa lúc ấy tôi nghe tiếng chị Thắm quát lên:
- Nằm xuống!
Tôi vừa kịp làm theo ý chị, đã nghe có tiếng nổ như xé màng tai, kế tiếp là có vật gì đè nặng lên người tôi khiến tôi muốn nghẹt thở. Cùng lúc đó là có một thứ gì như nước, rỉ ra ướt đẫm lưng áo tôi.
Khi mọi thứ trở lại bình thường, hoàn hồn, tôi kịp nhận ra cái vật nặng đè lên người tôi chính là chị Thắm và cái nước ướt đầm đìa lưng áo tôi là máu của chị.
Trời ơi! Chị Thắm!
Tôi bế thốc Thắm lên tay. Một anh bộ đội đến tiếp sức tôi, chúng tôi cõng chị chạy dưới ánh sáng pháo địch và tiếng đạn  nổ vang rền. Thắm được đưa về trạm cấp cứu tiền phương.
  Một lúc sau, Thắm tỉnh dậy. Tôi ôm lấy chị mà gào mà khóc. Tôi nói với mọi người rằng, Thắm đã chết vì tôi, vì chắn đạn cho tôi.
  Thắm nở đôi môi thâm xịt vì mất máu nhiều, mệt mỏi, khó nhọc thì thào, câu nói bao nhiều năm nay tôi ước ao giờ mới có được:
- Thôi, đừng khóc nữa và từ nay cũng đừng mất công đi tìm xác con chim cuốc nữa! Em là tình yêu của anh đây!
Thắm ghì đầu tôi xuống, rối rít hôn lên môi, lên mặt tôi.
Cặp môi xám xịt của Thắm dần dần hồng thắm trở lại.
                                                  
                                                                Gò Vấp 25.10.2015
                               
                                                                     Nguyễn Khoa Đăng
Read more…

SẮC MÀU THÁNG NĂM - Tản văn Giang Hiền Sơn




Chiều nay, bất chợt, nhìn thấy gốc phượng già bung nở những chùm hoa đỏ rực khoe sắc giữa đất trời khi mưa khi nắng nơi đất khách, ta lại nhớ về một thời hoa đỏ ngày xưa với bộn bề ký ức. Hình như, kỷ niệm càng chìm sâu trong lòng thì khi hiện về lại càng rộn ràng, nhanh chóng. Bao nhiêu kỷ niệm vô hình của một thời xưa cũ ấy bỗng nhiên ùa về trong ta như thể đang dâng bày ra trước mắt tựa như vừa mới đấy đây thôi. Không biết, có phải cái màu hoa đỏ rạo rực như cháy trời kia đang là một dây dẫn diệu kỳ để gọi về trong ta bao điều mới lạ của những xúc cảm một thời xa cũ nhưng đâu đã dễ quên. Bâng khuâng ngắm nhìn màu hoa đỏ trong cơn mưa chiều khi rơi khi nghỉ cùng biết bao kỷ niệm của một thời tuổi trẻ chẳng hiểu sao ta thấy lòng mình bỗng trở nên nhẹ nhàng và bình yên đến lạ...  
Tháng Năm trở về trong ta như thế. Khi hơi xuân không còn dịu dàng e ấp, mà nhạt hẳn trong từng tia nắng cuối mùa, ấy cũng là lúc hè sang. Tiết trời tháng Năm khi vào hạ có vẻ như đột ngột làm cho thiên địa chẳng còn những cơn nóng lạnh thất thường mà ngập tràn muôn ngàn cái nắng cái nóng chói chang, oi nồng cùng những cơn mưa chợt đến rồi lại chợt đi tựa như vị khách không mời khiến cho người mê luyến mùa xuân không khỏi bâng khuâng, hụt hẫng, chơi vơi trong cái cảm giác khó chịu của từng cơn nắng hạ. Bây giờ, tháng Năm trở về trong ta cùng với cả cái màu hoa đỏ của những chùm phượng vĩ nên trong lòng không thể tránh khỏi những xốn xang, thổn thức. Màu hoa phượng rực trời như lửa cháy hòa với tiếng ve kêu râm ran, inh ỏi như một dàn hợp xướng để cùng tấu lên khúc nhạc vào hạ đầy náo nhiệt, khiến lòng ta thêm bao khắc khoải, nôn nao, rạo rực khi ký ức được trở về qua những miền tâm tưởng…
Tháng Năm, tháng của mùa hoa phượng vỹ, tháng của mùa thi, tháng của những mùa chia tay đầy luyến nhớ. Tháng Năm đi qua, tuổi học trò có ai là người không nhớ. Những ngày chia tay tháng Năm sắc trời nắng đỏ lồng trong màu hoa phượng với biết bao bịn rịn, lưu luyến vơi đầy. Tháng Năm ấy đã đi qua và chẳng bao giờ trở lại. Gốc phượng nơi sân trường hay bên nẻo đường kia vẫn còn đó, hoa năm xưa lại bung xòe sắc đỏ, chỉ có thời gian sao chẳng thấy quay về để cho mái đầu ta xanh lại như thủa đôi mươi ... Trong ngổn ngang nỗi niềm, ta mới ngộ ra một điều, cuộc đời học trò có ai là người chẳng mang trong mình một chùm phượng vĩ, không ở chốn sân trường thì cũng trên đường đi học, đi chơi. Cứ thế, năm tháng đi qua, đến một lúc nào đó, sau những tháng ngày bươn bải với biết bao bộn bề lo toan, bất chợt ta được dịp gặp lại những chùm hoa xưa, trong lòng khi ấy hẳn là không khỏi ngẩn ngơ, xao xuyến, bâng khuâng và gọi về biết bao kỷ niệm của một thời xa cũ. Có lẽ, lúc bấy giờ, ta mới chợt nhận ra rằng những chùm hoa đỏ của một thời thơ dại ấy vẫn chẳng dễ gì phôi pha trong ký ức của mỗi cuộc đời.
Tháng Năm lại về trên màu hoa đỏ. Bản giao hưởng mùa hạ của những chú ve đang tấu lên từng hồi râm ran, vang động trên hàng phượng vĩ như thể giục giã những chùm hoa chín hồng trong từng cánh mong manh để thi nhau khoe sắc giữa cái biển trời đỏ lửa, vàng rực của muôn ngàn tia nắng chói chang. Và có ai biết chăng, giữa cái tiết trời oi nồng khó chịu của cái nắng chớm hạ, những chùm hoa phượng không kiêu sa, chẳng kiều diễm kia cứ bùng lên từng lớp như lửa cháy nhưng lại cũng rất duyên thầm để mà gợi thương gợi nhớ, gây cho bao người những nỗi niềm nhung nhớ, vấn vương. Có lẽ bởi thế mà có không ít những cánh hoa mong manh, nhỏ nhoi như lửa đỏ cháy trời kia cứ mãi nằm trong biết bao trang lưu bút ngày xanh…
Tháng Năm nhớ lại, lũ bạn thời xưa có người từng bảo hoa phượng là hoa của mùa hè. Có đứa lại gọi hoa phượng là hoa tháng Năm… Và, ông hoàng thơ tình Xuân Diệu gọi nó là Hoa học trò. Cứ thế, hoa phượng có biết bao tên gọi và biết bao cách hiểu. Tên gọi gì hay cách hiểu nào với màu hoa đỏ ấy cũng thấy đúng, cũng thấy hay và đều có thể dễ dàng cắt nghĩa, lý giải được một cách dễ thấu. Nhưng sao trong rất nhiều cái tên như thế ta vẫn thấy thích cái tên gọi của thi sĩ tình yêu hơn. Có lẽ, bởi trong ta thì màu hoa đỏ ấy đã gắn liền với không ít những kỷ niệm của một thời mực tím, của những mùa thi. Và cái màu đỏ ấy cũng đã từng qua đi qua trong ta với biết bao mùa chia tay đầy lưu luyến bên những khung trời hoa mộng của một thời đã xa.
Tháng Năm của những mùa hoa phượng trong ta là thế. Hoa phượng, hoa của hoài niệm, bởi thế những “cánh phượng hồng ngẩn ngơ” ấy cứ hiện hình trở về trong ta khiến xôn xao ký ức. Những chùm hoa đỏ thắm tựa như màu máu, rực rỡ thênh thang trong nắng chiều đầu hạ với muôn cánh hoa xốn xang bùng cháy khoe sắc trên những cành lá biếc xanh một cách lung linh giữa biển mây trắng bồng bềnh dễ làm thành một bức tranh tuyệt đẹp khiến lòng người không khỏi ngẩn ngơ, thổn thức mà thả hồn mơ mộng…  
Chiều nay ta gặp lại cái màu hoa đỏ ấy. Hoa cháy giữa trời. Tự do, vô tư, và phóng khoáng trong nắng cũng có khi thỏa thuê thả mình trong gió lộng, mưa bay. Nhìn màu hoa đỏ ấy, tự nhiên sao ta thấy yêu đến thế cái sắc màu phượng vĩ chất đầy trong những giỏ xe mơ mộng của một thời xưa cũ. Và cũng chợt hiểu ra rằng, trong ta bây giờ cái nắng tháng Năm còn có màu hoa đỏ. Bỗng nghe trong gió thoảng, từng chùm hoa bung xòe bên những tán lá xanh rờn với những sắc màu của lửa đung đưa, du dương trong gió, giống như ai đó đang tự hát khúc tình ca của một thời đã xa. Bên trời hoa ấy, ta mơ màng như đang đi giữa một tiệc hoa với muôn ngàn bông hoa mỏng manh năm cánh như đuôi phượng, thắm màu tựa như những mâm xôi chín đỏ đang dâng lên trời cao giống hệt những chùm pháo hiệu báo rằng đất trời đã vào trong hạ. Cũng có khi ngắm nhìn những cánh hoa lìa cành, buông rơi xuống đầy mặt đất, trải dài trên mặt nước hồ trong veo lại làm cho ta có cái cảm giác đất trời như đang thi nhau nổi lửa. Nhìn lại hoa xưa, lòng sao không khỏi xốn xang, rạo rực. Trái tim ta dường như muốn trẻ lại. Cứ thế… đâu đó trong tâm tưởng lại thấy vang lên khúc ca Phượng Hồng với những giai điệu buồn da diết:Những chiếc giỏ xe chở đầy hoa phượng/ Em chở mùa hè của tôi đi đâu/ Chùm phượng vĩ em cầm là tuổi tôi mười tám/ Tuổi chẳng ai hay thầm lặng mối tình đầu…

G.H.S

Read more…

TRANG THƠ CHỦ NHẬT: MIỀN XANH KÝ ỨC - Thơ Quỳnh Nga



NHỮNG MẢNH GHÉP VÔ THỨC


Tôi nhặt những mảnh đêm vô thức
Tôi gọi tôi về phía đồng bằng
Tôi lang thang qua miền xanh ký ức
Tôi. Xếp mùa lên chiếc giỏ thời gian
Tôi bắt gặp tuổi thơ tôi ngây ngủ
Trên sườn đê xanh cỏ hoa vàng
Tôi búng chân hoá thành dế nhỏ
Tôi. Đợi em và đợi mùa sang
Tôi bỏ quên đôi hài xanh cổ tích
Trên dòng sông vàng ánh trăng xưa
Tôi trốn tôi về qua miền ký ức
Đêm chập chùng tím một triền mưa...!


 KHÁT MÙA

 Em là mưa rưng rức chạm vào môi
Nghe hun hút một miền khao khát nhớ
Em  gió trú trong vòm lá thở
Tôi tựa  vào chiều dõi mắt xa xăm

Tiếng đàn  nào vụn vỡ những thanh âm
Mùa ly biệt  hanh hao từng  phiến lá
Em không là thu em không là hạ
Sao cháy  bập bùng đóm lửa  môi nhau…!



 MIÊN KHÚC HẠ

 Cứ để nắng bên hiên phơi sắc đỏ
Hạ sẽ về nhóm lửa phượng bừng lên
Con mắt phố lim dim rời quán trọ
Đợi mưa phùng tắm gội một lần quên
Ta như kẻ miên du vào mê đắm
Từng ngón gầy như nốt hạ xanh trôi
Chiếc lá cuối ám ảnh chiều đỏ nắng
Lá khát mùa lá đợi một em thôi!

Q.N
Read more…

NGUYỄN ĐỨC PHÚ THỌ - NHỮNG VẦN THƠ LAY ĐỘNG, TINH TẾ - Bài của Hoàng Thị Thu Thủy

                                               Cây bút trẻ An Giang Nguyễn Đức Phú Thọ




Tôi gặp em lần đầu cùng nhà văn Võ Diệu Thanh tại An Giang cách đây chừng 4 năm, khi đó tôi đi dạy cho Đại học Huế. Nam Bộ đang mùa mưa, mưa bất chợt. Em, chàng thư sinh đã mang tặng tôi chiếc dù và mấy tờ tạp chí văn học, tôi đọc vài bài thơ của em được in trong đó, đã thấy hay hay, là lạ… Rồi cuộc sống bận rộn với biết bao nhiêu là công việc, khiến tôi không có dịp đọc thêm về thơ em. Và rồi hữu duyên, tháng 5 vừa rồi em đến Huế, tôi được gặp em, thấy em gầy đi, cái nhìn em sâu thẳm. Và tôi đã năn nỉ em gửi thơ em cho tôi đọc với. Em đã gửi cho tôi một số bài. Khi nhận qua email tôi đã đọc ngay, đọc xong rồi tôi vẫn ngẩn ngơ tự hỏi: Em năm nay bao nhiêu tuổi rồi nhỉ? Vì tôi nhớ gặp em sau gần 4 năm, chàng thư sinh giờ cũng chỉ như là thanh niên mới qua tuổi trăng tròn mà thôi. Sao em viết được những tứ thơ nhẹ nhàng mà dịu ngọt đến vậy:
Có những nụ cười không bao giờ trở lại
Tháng năm xưa ký ức chân trời
Con diều nhỏ đứt dây rồi bay mãi
Ta biết tìm gì giữa những áng mây trôi?
(Ký ức mùa thu)
Ký ức trở về trong thơ tác giả là cánh diều, là những áng mây trôi, là con đường quen thuộc, là tiếng dế vọng gọi tên người… thao thiết, lắng sâu và rung cảm. Cứ muốn đọc hết cả bài, viết cả bài tràn trên trang giấy để cảm nhận hết cái hay, cái đẹp trong mỗi khổ thơ, mỗi dòng thơ và tứ thơ. Bài thơ có 4 khổ, đọc khổ nào cũng thấy hay, mỗi khổ như một bài thơ nhỏ, và khổ kết của bài thơ thật trữ tình:
Ta khẽ chạm tim mình chật chội
Mùa đánh rơi những chiếc lá bàng
Con diều nhỏ đứt dây rồi bay mãi
Phía chân trời còn một mảng mây tan...
Nếu ở khổ đầu của bài thơ là câu hỏi tu từ: “Ta biết tìm gì giữa những áng mây trôi?” chừng như có quá nhiều hoài niệm bâng khuâng, thì câu kết của bài thơ như mở ra một không gian khác: “Phía chân trời còn một mảng mây tan...”. Không gian hoài niệm trong kí ức dần nhường chỗ cho một không gian mới, và không gian mới đó đẹp hay không cũng nhờ vào hoài niệm. Viết về hoài niệm nhà thơ vừa chọn không gian thu, vừa chọn những nét chấm phá nhẹ nhàng từ cánh diều tuổi thơ, đến tiếng dế gọi tên người buồn lẻ và rồi câu thơ: “Mùa đánh rơi những chiếc lá bàng” đã hoàn thiện bức tranh thu trong hoài niệm vừa sinh động, vừa đẹp như tranh thủy mặc. Thi trung hữu họa (trong thơ có họa) là vậy, nhẹ nhàng, phóng khoáng, rộng mở. Không gian thì rộng mở, cảm xúc thì dâng tràn nên “Ta khẽ chạm tim mình chật chội”.
Khi đọc bài thơ “Vọng” của em, tôi ngạc nhiên, Nam Bộ có lạnh bao giờ, thì ra thi nhân đã đến Đà Lạt, không biết khoảng thời gian lưu lại bao lâu, hay kí ức mùa đông ở đất Bắc, khiến cho nhà thơ viết được những câu thơ như có hồn của người cảm nhận mùa đông theo nhịp thời gian:
Đêm nay lạnh về chầm chậm
Gió nghiêng một góc con đường
Áo mùa đông không đủ ấm
Mơ hồ lạc giọng trong sương

Cái lạnh mùa đông không bất ngờ, mà “đêm nay lạnh về chầm chậm”, nghĩa là bước chân người lữ thứ cũng đang đón nhận gió đông bằng cái cảm nhận tinh tế nhất, rung động nhất, dù gió nghiêng một góc con đường, dù áo không đủ ấm, thì cũng không hề lo lắng, mà đang đi, từng chút một, để nhận ra cái thú vị của mùa đông, cái đẹp của xứ lạnh. Tôi vẫn chưa xác định được ai là tác giả của bài thơ “Mối tình đầu” (trước đây cứ nghĩ là của nhà thơ Lecmontop), nhưng tôi rất thích những câu thơ trong đó: “Mối tình đầu trôi qua, Không bao giờ trở lại, Nhưng mà nỗi xót xa, Như gió mùa thổi mãi”. Câu thơ “Như gió mùa thổi mãi” nhắc nhở với tôi rằng, nếu một năm không có trận gió mùa nào thì cuộc sống buồn biết bao nhiêu mà kể. Vì vậy, khi Nguyễn Đức Phú Thọ viết câu thơ: “Đêm nay lạnh về chầm chậm”, tôi có cảm giác như nhà thơ sẽ vô cùng thích thú về điều đó. Rồi kết cấu đầu cuối tương ứng của bài thơ đã nhấn vào tâm trạng người đọc những luyến lưu trước nhịp mùa đi:
Đêm nay lạnh tràn chầm chậm
Bóng người khuất giữa nẻo cao
Tháng năm dài cơn gió mỏng
Vọng về từ những lao xao...
Trong bài thơ “Mùa đông” anh cũng có những câu thơ thật hay, hình ảnh thơ cũng thật quen mà thật mới khi cảm nhận:  
mùa đông
gốc bàng thành thiếu phụ
rứt xuống mặt người
nghìn chiếc lá cô đơn
Sao có thể nhìn “gốc bàng” mà thành “thiếu phụ”, anh cũng không nói là lá bàng rụng, mà “rứt xuống mặt người”, động từ “rứt” trong câu thơ như có cái gì đó day dứt và tiếc nuối. Cảm nhận về mùa đông như thế thật là lạ, không lặp lại với bất cứ ai. Mùa đông là lạnh, là buồn, là tê tái; hình ảnh thật gợi cảm: gốc bàng – thiếu phụ, lá bàng rứt – nghìn chiếc lá cô đơn, nên:
anh chẳng biết làm sao

để nói về những ký ức mùa đông
đi qua thơ anh
bằng nỗi nhớ không đầu
không cuối

Những ký ức mùa đông trong anh có lẽ có quá nhiều thương nhớ, nên như “ngớ ngẩn” khi đi qua thơ anh không đầu, không cuối. Những câu thơ giản dị mà từng trải, nhẹ nhàng mà sâu lắng, dịu dàng mà thiết tha.
Tôi vẫn thường nói với sinh viên, nghệ sỹ là người biết cảm nhận cái đẹp và bất tử hóa cái đẹp. Nguyễn Đức Phú Thọ đã và đang thực hiện “thiên chức” đó. Thơ trữ tình là cái tôi thi nhân. Nhà thơ dù có đứng ở ngôi nào thì vẫn là anh, là cái tôi của anh. Đọc thơ Nguyễn Đức Phú Thọ bạn đọc sẽ nhận ra cái tôi thi nhân thật tinh tế, thật dạt dào cảm xúc trước thiên nhiên, tạo vật, để rồi trái tim anh rung lên bằng những vần thơ dịu ngọt, tứ thơ chặt chẽ, và có cảm giác như anh đang độc hành để trải nghiệm, rồi nhận ra quy luật:

Góc nhỏ ẩm mùi
lãnh đạm những buồn vui
mưa rơi xiên
chảy sâu vào ý nghĩ
tóc kể chuyện của tóc
thời gian kể chuyện thời gian
ta chợt thoáng nhìn nhau
khi mọi thứ chìm vào
yên lặng
(Quán mưa)
Không biết bao lâu rồi, ta vào quán cùng nhau cũng đã ít chuyện trò, và hình ảnh thơ thật thú vị: “Tóc kể chuyện của tóc, thời gian kể chuyện thời gian”, và ta chỉ “chợt thoáng nhìn nhau”. Khi đọc đến những câu thơ này, tôi cũng nhớ lại mình, từng đến quán cùng biết bao bạn bè, rốt cuộc lại cũng chỉ là “tóc kể chuyện của tóc”, “thời gian kể chuyện thời gian”. Hình ảnh thơ quá đặc biệt, quá hay. Cái nhìn của nhà thơ thật sâu về các mối quan hệ, về con người, về nhân sinh:
- gương mặt cũ
nỗi chờ đợi lúc nào cũng mới
môi khô cong
chẳng thể nói lời thơm
- tờ vé số trên tay kể chuyện về đứa bé
ly cà phê bốc khói hát lời người
làm ra chúng
- chiếc lá rơi sẽ nói về mặt đất
con đường xám khơi xa sẽ nói về
những dấu chân

Nhìn về nhân sinh, về con người, rồi nhìn lại chính mình để nhận ra: ly cà phê biết nói gì về ta. Bởi trong ta vẫn còn nhiều trăn trở, trong ta còn nhiều nghĩ suy, trong ta còn nhiều cảm nhận… với tuổi đời của thi sĩ, thì “Quán mưa” sẽ là nơi chứng kiến sự đổi thay, sự rung động và cả những buồn vui thế sự đi vào trong những vần thơ của anh. Tôi đã nhớ, cách đây 4 năm khi đọc những bài thơ trong những tờ báo em gửi tặng, tự hứa sẽ viết về em – thi sĩ; và khi viết những dòng này biết đâu ở An Giang em đang có những vần thơ mới về Huế và Đã Nẵng, như những kỉ niệm khó quên... Chúc em với những vần thơ trong cảm nhận riêng tư và sâu thẳm, sẽ để lại nét vạch của mình trên dấu thời gian.

H.T.T.T (Huế)

Read more…

CÁCH NHẬP COMMENT TRÊN HƯƠNG QUÊ NHÀ

Đầu tiên, nhấp chuột vào ô Nhập nhận xét của bạn rồi viết comment. Viết xong, nhấp chuột vào ô Tài khoản Google. Sau đó nhấp chuột vào Tên/URL thì sẽ hiện ra 2 ô. Ô phía trên, ghi Họ và tên của bạn. Ô phía dưới, ghi dòng chữ:huongquenha.com

Cuối cùng, nhấp chuột vào ô Tiếp tục và nhấp chuột tiếp vào ô Xuất bản là xong. (Nếu bạn đã có sẵn Tài khoản Google, thì sau khi viết comment, chỉ cần nhấp chuột vào ô Xuất bản là thành công)

Số lượt xem tháng trước


-------------------------------------------------------------------------


TÁC GIẢ & TÁC PHẨM
* TÁC GIẢ & TÁC PHẨM * TÁC GIẢ & TÁC PHẨM * TÁC GIẢ & TÁC PHẨM * TÁC GIẢ & TÁC PHẨM---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Ái Nhân (21) Ambrose Bierce (1) ẢNH (58) Anh Ngọc (1) Anh Nguyên (1) Anh Phong (4) Anh Phương (9) âm nhạc (2) âm thanh (1) Ân Thiên (1) Bạch Diệp (5) Bách Mỵ (2) BÀN TRÒN VĂN NGHỆ (87) Bảo Hồ (1) Bảo Lâm (1) Bảo Ninh (2) Bé Hải Dân (1) Bích Ái (3) Bích Lê (4) Bích Ngọc (1) Bích Vân (2) Bình Địa Mộc (3) Bình Nguyên (1) Bình Nguyên Trang (2) binh pháp (1) Bình Tâm (1) Bobby Nam Giang (3) Bùi Anh Sắc (1) Bùi Công Thuấn (1) Bùi Danh Hải Phong (1) Bùi Đức Ánh (66) Bùi Hoài Vân (5) Bùi Huyền Tương (2) Bùi Hữu Phước (1) Bùi Nguyên Bằng (25) Bùi Nhựa (4) Bùi Văn Bồng (5) Bùi Việt Thắng (2) BÚT KÝ (17) Ca Dao (2) Cao Duy Thảo (1) Cao Kim Quy (1) Cao Thị Thu Hà (3) Cao Thọ Thêm (2) Cao Thoại Châu (1) Cao Thu Hà (1) Cao Trọng Quế (1) Cao Văn Tam (5) Cát Du (7) Catherine Mansfield (1) Cẩm Lệ (4) Cẩm Tú Cầu (1) Chàng Cát (1) Chánh Đức (1) CHÀO XUÂN 2014 (1) CHÂN DUNG VĂN NGHỆ SĨ (2) Châu Đoàn (1) Châu Quang Phước (1) Châu Thạch (9) Châu Thường Vinh (1) Chí Anh (1) Chính Đức (1) chủ (1) CHỦ BIÊN (136) Chu Giang Phong (1) Chu Lai (2) Chu Ngạn Thư (10) Chu Trầm Nguyên Minh (16) Chu Vương Miện (1) Chúa Sơn Lâm (1) Cỏ Dại (7) covid 19 (1) Công Nguyễn (1) Cơ Xương (1) Cúc Dương (1) Cuộc thi văn chương (1) CỬA SỔ VĂN HÓA (6) Dạ Ngân (1) Dã Phong Bình (2) Dã Phương (1) Dạ Thảo (2) Dạ Thy (1) Diệp Linh (18) Diệp Uy (1) Dino Buzzati (3) DỌC ĐƯỜNG (29) Du Tử Lê (1) Dung Thị Vân (28) Duy Bằng (1) Duy Phạm (3) Dương Diệu Minh (1) Dương Đăng Huệ (1) Dương Hải Yến (2) Dương Hằng (7) Dương Kim Nhi (4) Dương Kim Thoa (1) Dương Phương Vinh (1) Dương Thành Thái (3) Dương Thị Yến Trinh (2) Dương Xuân Triều (6) Dzạ Lữ Kiều (6) Đàm Lan (17) đạo đức (2) Đào Hiền (2) Đào Hữu Thức (2) Đào Khương (2) Đào Minh Hiệp (2) Đào Phạm Thuỳ Trang (82) Đào Quang Bắc (1) Đào Quý Thạnh (1) Đào Thanh Hoà (14) Đào Thị Quý Thanh (1) Đào Thị Thu Hiền (3) Đào Văn Đạt (31) Đào Viết Bửu (7) Đặng Châu Long (1) Đặng Diệu Thoa (1) Đăng Đăng (1) Đăng Huỳnh (1) Đặng Quốc Khánh (8) Đặng Quý Địch (3) Đặng Tấn Tới (2) Đặng Thị Hoa (2) Đặng Thị Xuân (1) Đăng Trình (1) Đặng Tường Vy (3) Đặng Văn Sử (1) Đặng Việt Trinh (1) Đặng Xuân Xuyến (9) ĐIỂM BÁO (2) Điêu Thuyền (1) Đinh Lốc (2) Đình Thậm (1) Đinh Vương Khanh (4) Đoàn Khương Duy (1) Đoàn Thị Minh Hiệp (4) Đoàn Tuyết Thu (1) Đoản văn (1) ĐỌC SÁCH (23) Đỗ Chiến Thắng (6) Đỗ Duy Hoàng (15) Đỗ Hồng Ngọc (5) Đỗ KIm Dung (1) Đỗ Phu (1) Đỗ Quyên (2) Đỗ Tâm Linh (1) Đỗ Tấn Đạt (2) Đỗ Thị Kim Hải (2) Đỗ Trúc Hàn (1) Đỗ Văn Tiến (1) Đỗ Xuân Phương (1) Đức Linh (1) Đức Tiên (3) Elena Pucillo Truong (6) gan jing world (1) Ghi chép (2) Giang Đình (8) Giang Hiền Sơn (6) Giáo dục (1) Guy de Maupassant (1) Hà Đoàn (2) Hạ Ly (1) Hà Nguyên (2) Hà Nhữ Uyên (2) Hà Phi Phượng (1) Hạ Thi (3) Hà Thị Thu Hằng (1) Hà Tùng Sơn (1) Hải Điểu (1) Hải Miên (3) Hải Phong (2) Hải Thăng (1) Hải Thuỵ (6) Hải Yến (2) Hàm Sơn (1) Hàn Dã Thảo (2) Hàn Du Tử (17) Hàn Hữu Yên (1) Hàn Lâm (1) Hãn Nguyên Nguyễn Nhã (1) Hàn Nguyệt (1) Hàn Phong Vũ (19) Hàn Tín (1) Hạng Vũ (1) Hậu Cốc Ngang (1) Hậu Đậu (1) Hiếu Dũng (1) Hoa Hướng Dương (1) Hoa Mai (2) Hoa Tím Buồn (4) Hoa Tuyết (2) Hoà Văn (10) Hoa Xuyến Chi (1) Hoài Huyền Thanh (53) Hoan Giang (1) Hoàng Anh (6) Hoàng Anh 79 (26) Hoàng Chẩm (53) Hoàng Chẫm (1) Hoàng Đình Quang (2) Hoàng Giao (4) Hoàng Hạ Miên (6) Hoàng Hữu (1) Hoàng Khánh Duy (5) Hoàng Kim (1) Hoàng Kim Chi (1) Hoàng Kim Oanh (2) Hoàng Linh (6) Hoàng Long (2) Hoàng Lộc (8) Hoàng Mẫn (1) Hoàng Minh Tường (2) Hoàng Nghĩa Lược (1) Hoàng Ngọc Xuân (4) Hoàng Nguyên (1) Hoàng Phủ Ngọc Tường (1) Hoàng Thảo Chi (1) Hoàng Thị Nhã (8) Hoàng Thị Thu Thủy (2) Hoàng Trang (1) Hoàng Trần (1) Hoàng Trọng Quý (9) Hoàng Trọng thắng (1) Hoàng Tuấn Sơn (1) Hoàng Tuyên (2) Hoàng Vũ Thuật (1) Hoàng Xuân Hiến (1) Hoàng Xuân Niên (1) Hồ Bích Ngọc (4) Hồ Bích Vân (2) Hồ Đắc Thiếu Anh (1) Hồ Hải (2) Hồ Lê Diêm (1) Hồ Nam (1) Hồ Ngọc Diệp (1) Hồ Nhật Quang (1) Hồ Sĩ Duy (1) Hồ Thanh Ngân (10) Hồ Thế Hà (2) Hồ Thế Phất (3) Hồ Thế Sinh (1) Hồ Tĩnh Tâm (1) Hồ Tịnh Thuỷ (21) Hồ Vũ Khánh Linh (1) Hồ Xuân Thu (3) Hội Nhà văn TP. HCM (1) Hồng Hạnh (3) Hồng Liễu (1) Hồng Phúc (8) Hồng Tâm (10) Huệ Triệu (3) HUMICHI (5) Huy Nguyên (15) Huy Vọng (17) Huy Vũ (1) Huyết Kiệt (1) Huỳnh Dạ Thảo (1) Huỳnh Gia (18) Huỳnh Kim Bửu (1) Huỳnh Minh Lệ (2) Huỳnh Ngọc Nga (1) Huỳnh Ngọc Phước (29) Huỳnh Như Phương (1) Huỳnh Thanh Lan (1) Huỳnh Thị Quỳnh Nga (1) Huỳnh Thúy Thúy (1) Huỳnh Văn Diệu (1) Huỳnh Văn Mỹ (1) Huỳnh Văn Yên (1) Huỳnh Xuân Sơn (3) Hương Đêm (1) Hương Đình (4) Hương Quê Nhà (1) Hương Văn (6) Hửu Thỉnh (1) Irina Polianxkaia (1) James Dylan (4) James Joyce (1) Jeffrey Thai (9) Jerry Thu Trà (7) Kai Hoàng (1) Kate Chopin (1) Kha Tiệm Ly (4) Khả Xuân (1) Khán Võ (2) Khảo Mai (1) khoa học (1) Khổng Trường Chiến (3) Khổng Vĩnh Nguyên (1) KỊCH BẢN (1) Kiên Giang (1) Kiến Giang (12) Kiều Huệ (1) Kim Chuông (4) Kim Dung (2) Kim Ngoan (15) Kim Quyên (1) Kim Sơn Giang (22) Kim Tiết (9) Kim Yến (1) Kỳ Nam (2) Ký sự (14) Lã Bố (1) La Hán (1) La Mai Thi Gia (1) Lạc Thảo (1) Lại Ngọc Thư (1) Lam Giang (3) Lan Anh (1) Lan Phương (1) Lan Thanh (1) Lãng Du (6) Lâm Bích Thuỷ (8) Lâm Cẩm Ái (3) Lâm Hạ (11) Lâm Huy Nhuận (1) Lâm Trúc (30) Lâm Xuân Vi (1) Lâu Văn Mua (1) Lê Ân (5) Lê Bá Duy (9) Lê Đình Danh (79) Lê Đức Hoàng Vân (1) Lê Đức Lang (13) Lê Giang Trần (1) Lệ Hằng (3) Lê Hoài Lương (4) Lê Hoàng (2) Lê Hứa Huyền Trân (39) Lê Khánh Luận (1) Lê Minh Chánh (1) Lê Minh Dung (2) Lê Minh Hải (2) Lê Minh Vũ (3) Lê Ngân (3) Lê Ngọc Phái (1) Lê Ngọc Trác (1) Lê Ngũ Nam Phong (11) Lê Nhựt Triết (8) Lê Phương Châu (30) Lê Quang Trạng (23) Lê Sa Long (2) Lê Thanh Hùng (34) Lê Thanh My (8) Lê Thấu (1) Lê Thị Cẩm Tú (6) Lê Thị Hồng Thắm (1) Lê Thị Kim (1) Lê Thị Ngọc Lệ (1) Lê Thị Ngọc Nữ (32) Lê Thị Thu Hiền (1) Lê Thị Xuyên (13) Lê Thiếu Nhơn (15) Lê Thống Nhất (6) Lê Thụy Phương (2) Lê Tiến Dũng (1) Lê Tiến Mợi (6) Lê Trọng Nghĩa (3) Lê Trung Hiếu (1) Lê Tuân (4) Lê Uyên (1) Lê Văn Hiếu (12) Lê Văn Ngăn (3) Lê Vi Thuỷ (1) Lê Vinh (4) Lê Xuân Tiến (1) Lindsay Polak (1) Linh Lan (7) Linh Lan (Quảng Nam) (8) Linh Phương (3) Linh Thy (2) Long Khánh (4) Long Vương (1) luân hồi (1) Lữ Hồng (3) Lư Nhất Vũ (1) Lương Cẩm Quyên (1) Lương Duyên Thắng (3) Lương Đình Khoa (1) Lương Sơn (27) Lưu Ly (6) Lưu Quang Minh (15) Lưu Thành Tựu (1) Lưu Thị Mười (2) Lưu Xuân Cảnh (2) Lý Khánh Vinh (15) Lý Thành Long (1) Lý Thời Miễn (1) M.T.N.H (7) Mã Nhị Lan (1) Mạc Minh (2) Mạc Tố Hồng (1) Mạc Tường (2) Mai Đức Trung (6) Mai Hạnh (1) Mai Kiệm (1) Mai Loan (12) Mai Nhật (2) Mai Thanh (1) Mai Thị Vân (1) Mai Thìn (3) Mai Tuyết (37) Mang Viên Long (63) Marie Hải Miên (4) Mẫu Đơn (1) Mèo Con (1) Mi Thu (1) Miên Đức Thắng (2) Miên Linh (1) Minh Châu (2) Minh Đan (Lọ Lem Đất Võ) (6) Minh Nguyên (15) Minh Nguyễn (3) Minh Nguyệt (15) Minh Nguyệt (NT) (1) Minh Nhân Tông (1) Minh Vy (25) Mỗi tháng một tác giả và một bài thơ hay (2) Mộng Cầm (8) Mộng Nam (1) Mùa Xanh (3) Mưa (1) Mường Mán (1) MỸ THUẬT (6) My Tiên (1) Mỹ Vân (1) Nam Art (2) Nam Cao (1) Nam Thi (17) Năm Bửu (1) Nấm Độc (1) NCCGL (4) Ngàn Thương (33) Ngày Đẹp Tươi (1) nghệ thuật. (1) nghiên cứu (1) Ngọc Bút (8) Ngọc Diệp (35) Ngọc Thịnh (1) Ngô Càn Chiểu (1) Ngô Cự Chính (2) Ngô Diệp (6) Ngô Đình Hải (7) Ngô Hồng Nhung (1) Ngô Liêm Khoan (1) Ngô Minh Trãi (3) Ngô Nguyên Ngiễm (1) Ngô Thị Hoà (1) Ngô Thị Ngọc Diệp (10) Ngô Thuý Nga (30) Ngô Thúy Nga (16) Ngô Thy Học (7) Ngô Văn Cư (51) Ngô Văn Giảng (11) Ngô Văn Khanh (17) Ngô Viết Hòa (1) Nguyễn (1) Nguyễn An Bình (70) Nguyễn An Đình (4) Nguyễn Ánh 9 (1) Nguyễn Bá Nhân (1) Nguyễn Bích Sao Linh (1) Nguyễn Bình (1) Nguyễn Bính Hồng Cầu (2) Nguyên Cẩn (26) Nguyễn Châu (2) Nguyễn Chinh (4) Nguyễn Công Thụ (2) Nguyễn Công Tùng Chinh (1) Nguyễn Cử Tú Quỳnh (2) Nguyên Diệp (1) Nguyễn Dũng (1) Nguyễn Duy Khương (6) Nguyễn Duy Phương (1) Nguyễn Duy Thịnh (3) Nguyễn Đại Duẩn (2) Nguyễn Đặng Mừng (3) Nguyễn Đăng Thanh (20) Nguyễn Đăng Trình (4) Nguyễn Đình Bảng (1) Nguyễn Đình Trọng (1) Nguyễn Đoan Tuyết (25) Nguyễn Đồng Bội Thảo (1) Nguyễn Đức Chính (5) Nguyễn Đức Cơ (1) Nguyễn Đức Mậu (2) Nguyễn Đức Minh (6) Nguyễn Đức Minh Hùng (10) Nguyễn Đức Nhân (1) Nguyễn Đức Phú Thọ (25) Nguyễn Đức Quyền (4) Nguyễn Đức Tấn (6) Nguyễn Đức Tình (4) Nguyễn Gia Long (1) Nguyên Hạ (11) Nguyễn Hải Thảo (2) Nguyễn Hậu (2) Nguyễn Hiếu (8) Nguyễn Hiếu Học (2) Nguyễn Hòa Hiệp (2) Nguyễn Hoài Ân (1) Nguyễn Hoàng Thức (2) Nguyễn Hồng Diệu (1) Nguyễn Huệ (3) Nguyên Hùng (1) Nguyễn Huy (3) Nguyễn Huy (HD) (1) Nguyễn Huy Khôi (1) Nguyễn Huỳnh (1) Nguyễn Hữu Minh (1) Nguyễn Hữu Phú (1) Nguyễn Hữu Quý (2) Nguyễn Hữu Thuần (4) Nguyễn Hữu Trung (2) Nguyễn Khiêm (1) Nguyễn Khoa Đăng (51) Nguyễn Kiều Lam (2) Nguyễn Kiều Phương (3) Nguyễn Kim Hương (7) Nguyễn Kim Thịnh (1) Nguyễn Lam (2) Nguyễn Lương Vỵ (4) Nguyên Minh (1) Nguyễn Minh Dũng (46) Nguyễn Minh Hoà (1) Nguyễn Minh Khiêm (1) Nguyễn Minh Nguyệt (1) Nguyễn Minh Phúc (47) Nguyễn Minh Quang (5) Nguyễn Minh Thuận (9) Nguyễn Minh Toàn (1) Nguyễn Mỳ (1) Nguyễn Mỹ Nữ (3) Nguyễn Nga (14) Nguyễn Nghiêm (3) Nguyễn Ngọc Dũng (1) Nguyễn Ngọc Đặng (1) Nguyễn Ngọc Hà (4) Nguyễn Ngọc Hưng (6) Nguyễn Ngọc Thơ (31) Nguyễn Ngọc Tư (5) Nguyễn Nguy Anh (21) Nguyễn Nguyên Phượng (69) Nguyễn Nhật Hùng (4) Nguyễn Như Tuấn (14) Nguyễn Phin (23) Nguyên Phong (1) Nguyễn Phú Yên (8) Nguyễn Phượng (2) Nguyễn Phương Dung (2) Nguyễn Quang Quân (8) Nguyễn Quang Tâm (2) Nguyễn Quang Tuấn (1) Nguyễn Quân (2) Nguyễn Quốc Ái (1) Nguyễn Quốc Bảo (1) Nguyễn Quốc Đông (1) Nguyễn Quy (2) Nguyên Tâm (1) Nguyễn Tấn Thuyên (3) Nguyễn Thái An (3) Nguyễn Thái Dương (6) Nguyễn Thái Huy (35) Nguyễn Thành Công (48) Nguyễn Thành Giang (22) Nguyễn Thanh Hải (1) Nguyễn Thanh Huyền (8) Nguyễn Thanh Mừng (1) Nguyễn Thánh Ngã (1) Nguyễn Thành Nhân (18) Nguyễn Thanh Tuấn (7) Nguyễn Thanh Xuân (2) Nguyễn Thế Kiên (1) Nguyễn Thế Kỷ (1) Nguyễn Thị Ánh Huỳnh (2) Nguyễn Thị Bích Phượng (2) Nguyễn Thị Cẩm Thuỳ (3) Nguyễn Thị Chi (2) Nguyễn Thị Diệu Hiền (3) Nguyễn Thị Hải (1) Nguyễn Thị Hằng (6) Nguyễn Thị Hậu (1) Nguyễn Thị Hồng Đào (10) Nguyễn Thị Huệ (1) Nguyễn Thị Kim Huệ (2) Nguyễn Thị Mây (127) Nguyễn Thị Ngọc Hải (1) Nguyễn Thị Ngọc Sen (2) Nguyễn Thị Như Tâm (3) Nguyễn Thị Phụng (27) Nguyễn Thị Thanh Bình (6) Nguyễn Thị Thành Nhân (1) Nguyễn Thị Thanh Toàn (1) Nguyễn Thị Thanh Xuân (1) Nguyễn Thị Thu Ba (23) Nguyễn Thị Thu Hiền (1) Nguyễn Thị Thu Hoài (1) Nguyễn Thị Thu Thuý (3) Nguyễn Thị Thùy Linh (3) Nguyễn Thị Tiết (3) Nguyễn Thị Tuyết (1) Nguyễn Thị Việt Hà (39) Nguyễn Thị Xuân Hương (14) Nguyễn Thu Hằng (1) Nguyễn Thủy (4) Nguyễn Thúy Ngân (13) Nguyễn Thuý Quỳnh (2) Nguyễn Thường Kham (3) Nguyễn Thượng Trí (2) Nguyễn Tiến Đường (8) Nguyễn Trần (1) Nguyễn Trí Tài (40) Nguyễn Trọng Luân (2) Nguyễn Trung (1) Nguyễn Trung Nguyên (1) Nguyễn Tuyển (4) Nguyễn Văn Ân (68) Nguyễn Văn Bút (6) Nguyễn Văn Công (2) Nguyễn Văn Cường (CCK) (4) Nguyễn Văn Hiến (5) Nguyễn Văn Hoà (5) Nguyễn Văn Hòa (1) Nguyễn Văn Học (53) Nguyễn Văn Ngọc (1) Nguyễn Văn Thanh (1) Nguyễn Văn Thành (1) Nguyễn Văn Thảo (17) Nguyễn Văn Toan (1) Nguyên Vi (1) Nguyễn Việt Hà (2) Nguyễn Vinh (1) Nguyễn Vĩnh Bình (3) Nguyễn Xuân Cảm (3) Nguyễn Xuân Dương (1) Nguyễn Xuân Khánh (1) Nguyễn Xuân Thuỷ (1) Nguyễn Xuân Thủy (1) Nguyễn Xuân Tư (3) Nguyệt Linh (5) Nguyệt Quế (1) Ngưng Thu (44) Nhã Ngọc (1) Nhã Thiên (7) nhà Thương (1) Nhân Hậu (2) NHÂN VẬT (1) Nhật Nguyệt Xuân Hương (1) Nhật Quang (17) Nhất Sinh (1) Nhật Vũ (1) Nhi Hạ (1) NHỚ THUỞ ẤU THƠ (37) Như Hoài (4) NHỮNG ÁNG VĂN HAY VỀ LÀNG QUÊ VIỆT NAM (7) NHỮNG NGƯỜI BẠN ĐÂT THỦ (6) NHỮNG NGƯỜI THỰC HIỆN HQN (5) Nông Quốc Lập (2) NP phan (1) Nửa Đời hư (1) NỬA THÁNG MỘT TÁC GIẢ VÀ MỘT BÀI THƠ HAY (38) nước (1) O. Henry (1) P.N. Thường Đoan (1) Pearl (1) Phạm Ánh (33) Phạm Anh Xuân (3) Phạm Bá Nhơn (2) Phạm Cao Hoàng (1) Phạm Đình Nghi (1) Phạm Hổ (1) Phạm Hữu Hoàng (20) Phạm Kiều Hưng (1) Phạm Lâm (1) Phạm Lê Tường Vi (1) Phạm Minh Dũng (14) Phạm Minh Hiền (9) Phạm Minh Thuận (10) Phạm Mỹ (1) Phạm Ngân (3) Phạm Như Vân (1) Phạm Phan Hòa (1) Phạm Phương Lan (1) Phạm Quỳnh An (1) Phạm Thái Ba (4) Phạm Thị Hải Dương (9) Phạm Thị Liên (1) Phạm Thị Mỹ Liên (30) Phạm Thị Phương Thảo (3) Phạm Thuý (6) Phạm Trần Ái Linh (4) Phạm Trung Tín (2) Phạm Tuấn Vũ (29) Phạm Tử Văn (21) Phạm Văn Phương (16) Phạm Văn Thạnh (1) Phạm Vũ (1) Phan Anh (12) Phan Cung Việt (1) Phan Đức Nam (1) Phan Hoài Thương (1) Phan Hoàng (2) Phan Huỳnh Điểu (1) Phan Hữu Lý (1) Phan Khanh (2) Phan Mai Thư Nhã (6) Phan Nam (20) Phan Quỳnh Như (1) Phan Sửu (1) Phan Tấn Lược (6) Phan Thanh Cương (2) Phan Thị Huỳnh Trang (2) Phan Tiên Phát (1) Phan Tình (1) Phan Trang Hy (25) Phan Văn Bình (1) Phan Văn Thạnh (1) Phan Văn Thuần (3) Phan Vĩnh (1) phần 1 (1) phần 2 (1) phần 3 (1) phần 4 (1) Phiêu Vân (1) Phong Dương (2) Phong Điệp (1) Phỏng vấn (7) Phú Ngọc (1) Phú Quang (3) Phú Xuân (8) Phùng Gia Lộc (1) Phùng Hiếu (10) Phùng Hiệu (1) Phùng Hoàng Chương (1) Phùng Phương Quý (7) Phùng Văn Khai (1) Phước Vũ (1) Phương Phương (10) Phương Uy (5) Quan Thế Âm (1) Quảng Ngọc (1) Quảng Ngôn Lê Ngữ (1) Quang Thám (1) Quang Tuấn Dũng (9) Quốc Hùng (2) Quốc Tuyên (1) quy luật dịch (1) Quỳnh Lệ (1) Quỳnh Nga (16) Quỳnh Trâm (1) Rason Helmandollar (1) Raymond Carver (1) Raymond Thư (1) Rêu (Cao Hoàng Từ Đoan) (13) SÁCH BẠN VĂN (71) SARAH HALL (1) SINH NHẬT (1) Song Ninh (11) Sông Hương (11) Sông Lam (1) Sông Song (8) Sơn Tịnh (2) Sơn Trần (15) Sruthi Thekkiam (1) T.T.Hiếu Thảo (22) Tạ Nghi Lễ (1) Tạ Thị Hoa (14) Tam quốc diễn nghĩa (4) TẢN VĂN (230) TẠP BÚT (612) Tạp chí Văn Mới (1) TẠP CHÍ VN BÌNH DƯƠNG (11) Tashi Dawa (1) Tâm Lãng (1) Tâm Nhiên (2) Tấn Hòa (1) Tần Khánh (4) TẬP SAN ÁO TRẮNG (39) Tập san Văn học nghệ thuật Hương Quê Nhà (1) Tây bá hầu Cơ Phát (1) Tây Du Ký (1) Tây Sơn bi hùng truyện (2) Thạch Anh (2) Thạch Cầu (1) Thạch Đà (7) Thạch Lam (1) Thạch Sene (5) Thái An Khánh (2) Thái Hoà (1) Thanh Bình Nguyên (27) Thành Dũng (1) Thanh Hải (1) Thanh Huyền (2) Thanh Lương (2) Thanh Minh (4) Thanh Phong (1) Thanh Sơn (1) Thanh Thảo (3) Thanh Trắc Nguyễn Văn (42) Thanh Tùng (7) Thành Văn (3) Thạnh Văn (1) Thanh Xuân (2) Thảo Nguyễn (1) Thâm Tâm (1) Thần Y (1) Thi Ngọc Lan (1) Thiên Ân (1) Thiên Di (5) Thiên Sơn (1) Thiên Thần Áo Trắng (7) Thiên Tôn (10) Thiên Trần (1) Thiệp chúc mừng năm mới (4) Thiệp chúc Tết (3) Thiệp mừng (3) Thông báo (1) Thơ (3139) Thơ Lê Nhựt Triết (1) THƠ MỜI HOẠ (7) THƠ PHỔ NHẠC (100) Thời sự Văn nghệ (6) Thu Dung (3) Thu Hằng (1) Thu Hiền (1) Thu Hoài (1) Thu Nga (1) Thuận Thảo (8) Thuận Yến (1) Thục Minh (7) Thuỳ Anh (13) Thuỵ Du (1) Thụy Du (3) Thuỳ Dương (1) Thùy Dương (1) Thủy Điền (1) Thuỳ Nhân (1) Thư cảm ơn (1) Thư ngỏ (1) THƯ NGỎ CỦA HQN (2) Thư tin (285) THƯ VIỆN TÁC GIẢ (1) Tiểu luận (4) Tiểu Mục Đồng (1) Tiểu Nguyệt (5) Tiểu thuyết (107) Tiêu Tương (1) Tin buồn (2) TIN VĂN (2) Tịnh Bình (19) Tịnh Minh Tiến (2) Tô Hồng Phương (1) Tô Kiều Ngân (1) Tố Mai (1) Tô Minh Yến (21) Tôn Nữ Hỷ Khương (2) Tôn Thất Út (2) Tôn Tư Mạc (1) Tống Ngọc Hân (1) Tống Xuân Tám (1) Trà Bình (4) TRABATHA (1) Trác Phi (1) Trang Linh (1) Trang Lộc (1) Trang Thơ Chào Xuân Mậu Tuất 2018 (1) TRANG THƠ CHỦ NHẬT (519) Trang Thơ Đón Xuân Đinh Dậu 2017 (1) TRANG THƠ ĐƯỜNG LUẬT (16) Tranh ảnh (3) Trầm Mặc (4) Trần Anh Dũng (1) Trần Bảo Định (4) Trần Băng Khuê (1) Trần Biên Thùy (1) Trần Dần (1) Trần Duy Đức (17) Trần Dzạ Lữ (4) Trần Định (1) Trần Đình Sử (2) Trần Đoàn Luận (1) Trần Đức ÁI (2) Trần Đức Hiển (1) Trần Đức Tín (1) Trần Hà Nam (4) Trần Hoàng Vy (2) Trần Hồng Vân (5) Trần Huiền Ân (2) Trần Huy Minh Phương (2) Trần Hữu Du (1) Trần Hữu Hội (17) Trần Kim Đức (5) Trần Kim Loan (2) Trần Kim Quy (1) Trần Lê Sơn Ý (2) Trần Linh Chi (1) Trần Long Thạch (1) Trần Lưu (1) Trần Mai Hường (11) Trần Mạnh Hảo (1) Trần Minh Nguyệt (16) Trần Năm (1) Trần Ngọc Hồ Trường (4) Trần Ngọc Mỹ (11) Trần Nguyên Hạnh (6) Trần Nhã My (2) Trần Như Luận (3) Trần Nhương (1) Trần Phù Nam (1) Trần Quang Dũng (4) Trần Quang Khanh (12) Trần Quang Lộc (1) Trần Quang Ngân (10) Trần Quốc Tiến (8) Trần Quốc Toàn (1) Trần Quốc Việt (1) Trần Tâm (7) Trần Thái Hưng (5) Trần Thanh Hải (3) Trần Thành Nghĩa (1) Trần Thế Nhân (13) Trần Thị Bích Thu (1) Trần Thi Ca (9) Trần Thị Cổ Tích (2) Trần Thị Huệ (1) Trần Thị Huyền Trang (3) Trần Thị Ngọc Hồng (1) Trần Thị Thanh (5) Trần Thị Thắng (1) Trần Thị Thương Thương (4) Trần Thị Trúc Hạ (1) Trần Thị Uyên (7) Trần Thiện (3) Trần Thiện Tuấn (1) Trần Thoại Nguyên (2) Trần Thuận (7) Trần Thúy Lành (6) Trần Thuỳ Trang (1) Trần Thư (1) Trần Thương Nhiều (1) Trần Trọng Hưng (2) Trần Trọng Tân (1) Trần Trọng Vũ (2) Trần Tuấn Anh (2) Trần Tuấn Thanh (10) Trần Vạn Giã (2) Trần Văn Bạn (16) Trần Văn Nhân (5) Trần Văn Thiên (1) Trần Việt (1) Trần Viết Dũng (11) Trần Võ Thành Văn (24) Triết học (2) Triều Âm (2) Triều Châu (1) Triều La Vỹ (2) Triệu Lam Châu (1) Triệu Từ Truyền (30) Trịnh Bửu Hoài (106) Trịnh Duy Sơn (2) Trịnh Hoài Linh (5) Trịnh Huy (4) Trịnh Thuỳ Mỹ (1) Trịnh Tuyên (1) Trịnh Viết Hiền (1) Trịnh Viết Hiệp (1) Trịnh Yến (2) Trọng Mật (2) trụ vương (1) Trúc Giang (4) Trúc Lập (1) Trúc Linh Lan (2) Trúc Thanh Tâm (12) Trúc Thuyên (3) trung quốc (1) Trung Trung Đỉnh (1) Trung Y (1) Truong Nguyen (1) Truyện dài (10) TRUYỆN DỊCH (15) Truyện ký (2) TRUYỆN NGẮN (1173) TRUYỆN VỪA (14) Trương Công Tưởng (16) Trương Diễm Phiến (1) Trương Đình Phượng (8) Trương Đình Tuấn (3) Trương Hồng Phúc (14) Trương Huỳnh Như Trân (2) Trương Lan Anh (1) Trương Nam Chi (5) Trương Thanh Cường (2) Trường Thắng (65) Trương Thị Thanh Tâm (22) Trương Thị Thúy (2) Trường Thịnh (6) Trương Tri (2) Trương Văn Dân (21) Trương Viết Hùng (1) TTM (1) Tuấn Nguyễn (7) Tuấn Quỳnh (3) Tuệ Mỹ (1) Tuti (2) Tuỳ bút (2) TÙY BÚT (120) Tuyết Nhung (1) Tuyết Vân (1) tứ đại mỹ nhân (1) Tường Vi (1) TX (1) Út Lãng Tử (1) Uyên Khuê (2) Uyên Minh (1) Uyển Phan (1) Vạn Lộc (1) Vành Khuyên (1) Văn (2469) Văn Công Mỹ (2) văn hóa truyền thống (5) Văn học nước ngoài (11) Văn Lưu (1) Văn Nguyên (1) Văn Nguyên Lương (7) Văn Nhược Ba (1) Văn Thạnh (2) Văn Thành Lê (1) Văn Thắng (23) Văn Trọng Hùng (1) Vân Đồn (3) Vân Giang (12) Vân Khanh (2) Vân Phi (32) Vân Tùng (2) Vi Ánh Ngọc (2) Vi Quốc Hiệp (1) Victor Remizov (1) VIDEO CLIP (2) Viễn Trình (25) Việt Quỳnh (1) Việt Trang (1) Việt Trương (1) Vĩnh Sơn (7) Vĩnh Thông (43) Vĩnh Tuy (21) Võ Bá Cường (1) Võ Chân Cửu (17) Võ Chí Nhất (3) Võ Công Liêm (1) Võ Diệu Thanh (18) Võ Dõng (1) Võ Đông Điền (4) Võ Hà (1) Võ Hạnh (2) Võ Mỹ Cát (1) Võ Ngọc Thọ (4) Võ Như Văn (3) Võ Thị Nga (13) Võ Thị Thu Thủy (1) Võ Thuỵ Như Phương (15) Võ Văn Hoa (1) Võ Văn Luyến (1) Võ Xuân Phương (3) Vũ Bình Lục (1) vũ đạo (1) Vũ Đình Huy (9) Vũ Đình Liên (1) Vũ Đình Minh (1) Vũ Đình Nguyệt (2) Vũ Đình Thung (2) Vũ Đức Trọng (1) Vũ Hạ (1) Vũ Hạnh (3) Vũ Hùng (2) Vũ Miên Thảo (5) Vũ Thành An (1) Vũ Thị Huyền Trang (115) Vũ Thụy Khuê (8) Vũ Trọng Quang (1) Vũ Trọng Tâm (2) Vũ Trọng Thanh (1) Vương Doãn (1) Vương Hạnh (1) Vương Hoài Uyên (4) Vương Tâm (3) Xanh Nguyên (4) Xuân Đài (1) Xuân Phong (6) Xuân Phương (1) Xuân Tiến (20) Ý Thu (3) Yên Kha (7) Ziken (2)
-------------------------------------------------------------------------
+ 817 TÁC GIẢ CÓ BÀI ĐĂNG TRÊN HƯƠNG QUÊ NHÀ
-------------------------------------------------------------------------