NGŨ NGÔN MÙA HẠ - Thơ Lê Thị Ngọc Nữ
Thứ Sáu, 17 tháng 5, 2019
Lê Thị Ngọc Nữ
GIỌT NẮNG HẠ
Giọt nắng giòn mùa hạ
Mơn trớn lá bần xanh
Chạm vào trái trên cành
Vị chua lành nhớ mãi
Giọt nắng vàng hoang hoải
Theo gió trải trên đồng
Xanh ruộng lúa mênh mông
Phù sa hồng con nước
Giọt nắng reo ngõ trước
Vui bắt được chùm keo
Trái đỏ chín ngoằn ngoèo
Đong đưa treo trong gió
Giọt nắng rơi giếng nhỏ
Ánh sáng toả lung linh
Tháng năm của quê mình
Đón yên bình mùa hạ.
SÔNG QUÊ
Dòng sông của quê tôi
Phù sa bồi hồi chảy
Lục bình trôi tím dại
Cả một thời tuổi thơ
Dòng sông đẹp như mơ
Bóng trăng vàng lấp lánh
Gió mang hơi lành lạnh
Rặng dừa nước xạc xào
Dòng sông quê nao nao
Tôm cá đầy miệng đáy
Trên con thuyền vỏ lãi
Tiếng hò vọng xa xăm...
Dòng sông quê tháng năm
Không già vì thương nhớ
Đón tôi về hớn hở
Ì oạp nước trườn bờ
Dòng sông quê đơn sơ
Mang bao nhiêu kỷ niệm
Chiều hoàng hôn đầy tím
Hoa lục bình mênh mông...
LỐI VỀ
Em đưa anh về quê
Qua bờ đê mượt cỏ
Những đoá hoa tím nhỏ
Lung linh toả hương thầm
Em đưa anh về thăm
Ngôi nhà tranh vách lá
Một thời ôi thương quá
Tuổi thơ đã xa rồi
Em đưa anh bồi hồi
Trên cánh đồng xanh lúa
Hương đòng đòng ngậm sữa
Cánh cò giữa chiều tà
Em đưa anh về nhà
Chiếc cầu cây lắc lẻo
Bắt ngang qua con xẻo
Có dòng nước yên lành
Em đưa anh bước quanh
Những rặng dừa xanh mát
Cổng nhà em bát ngát
Sử quân tử đầy hoa
Em đưa anh vào nhà
Có vòng tay ba mẹ
Cơm cá canh nấu mẻ
Lối về khói bếp thơm...
L.T.N.N
Tags:
Lê Thị Ngọc Nữ,
Thơ
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét