XUÂN VỀ
Xuân về
rộn rã bản làng
Xôn xao ngõ nhỏ
nồng nàn sắc hoa.
Xuân về
trời đất reo ca
Dịu dàng ánh mắt
điệu đà du xuân.
Xuân về
em nhỏ vui mừng
Xung xăng áo mới
tưng bừng lời ca.
Xuân về
mắt Mẹ đẫm nhòa
Thương thằng trai lớn
biệt xa bao ngày.
Xuân về
ta ngất ngây say
Rượu tình ta ủ
bao ngày đợi mong.
Xuân về
ướt sũng môi hôn
Đất trời hoà quyện
mùa đông lụi tàn...
GIÓ XUÂN
Gió xuân thốc ngược vào hồn
Cởi tung kí ức đã chôn bao ngày
Ta như vừa tỉnh cơn say
Miên man, chếnh choáng cuối ngày tàn phai...
Gió xuân thốc ngược tóc ai
Vô tình vuớng lại cho ngày chênh chao
Ta ngồi hứng gió - lao xao
Chẻ đôi sợi tóc - sợi nào của em...?
Gió xuân thốc ngược ngoài hiên
Ngã nghiêng nỗi nhớ về miền xa xưa
Ta ngồi nghe gió đong đưa
Nồng nàn hương bưởi - tóc xưa một thời...
GIAO MÙA
Sớm mai nghe gió cuối đông
Một màu tinh khiết
ấm nồng mùa sang.
Miên man lạc chốn hồng hoang
Đất trời thay áo
chẳng màng võng ngôn.
Ta nghe phơi phới trong hồn
Bướm đùa cùng lá
ong vờn cùng hoa.
Nắng cười trên những nóc nhà
Tung tăng xuống phố
la đà môi xinh.
Gió hây hẩy nhẹ đưa tình
Lao xao mắt lá
rập rình tìm nhau.
Bên ngoài có cặp chim câu
Điệu đàng ríu rít
kê đầu nhỏ to.
Ta vừa sực tỉnh cơn mơ
Thì ra trời đất
đang chờ... xuân sang...
N.T (Bà Rịa Vũng Tàu)
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét