HOÀNG THU
Anh hãy là bờ vai cho nhỏ tựa
Những lúc buồn và lúc nhỏ cần anh
Nhỏ viết cho anh mà chẳng biết ngày xưa
Anh và nhỏ có nợ nần chi không nữa
Nợ hay không
- nhỏ cũng đâu cần biết...
Chỉ biết anh
- là chỗ dựa lúc nhỏ đau
Nhỏ viết cho anh trong khóe mắt hằn sâu
Bởi tất cả nhỏ tin từ định mệnh
Anh đã gom mùa thu những lá buồn hiu hắt
Hàng cây vàng trong mắt nhỏ mông mênh
Thu tới hay không nhỏ cũng đâu mong đợi
Anh đã chất đầy lá đỏ của mùa sang
Nắng đốt hoàng cây nắng âm âm vời vợi
Như giọt mồ côi nhỏ lạnh giữa thu hoàng.
KẾT TUỔI HỌC TRÒ
Giữ mãi làm chi những tàn tro
Mai kia rồi cũng rụng xuống mồ
Chiều nay nhặt lại từng ký ức
Kết tuổi học trò xưa hóa mơ
Em trả cho anh lại con đường
Của ngày gió kết một mùi hương
Của tim mười bảy màu áo trắng
Ngỡ ngàng câu nói dậy yêu thương
Anh đã về đâu hay đến đâu
Em nào hay biết quả địa cầu
Mang anh đi tới miền viễn tận
Mà soi dĩ vãng nỗi niềm đau
Em hứa với lòng thôi sẽ quên
Bởi vì gặp gỡ đã không duyên
Nhớ chi ánh mắt anh đau khổ
Mà trói tim mình xanh ước miên.
D.T.V.
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét